Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm ( Dịch Full)

Chương 609

Chương 609 -
Chương 609 -

Mà bây giờ, Tô Dung cảm thấy đây là lúc mình nên uống một chút.

Cô uống một ngụm nước lọc, trước mắt không có thay đổi gì cả. Tô Dung suy nghĩ một chút, lại uống thêm một ngụm, mà lần này trước mắt của cô thay đổi rõ rệt.

Vốn dĩ đám quỷ hồn đã biến mất lần nữa xuất hiện. Trước bởi vì thời gian xuất hiện quá ngắn, cho nên cô không thể cẩn thận quan sát được. Mà bây giờ, những quỷ hồn này, có sắc mặt tái nhợt, có máu tươi đầm đìa trên mặt, hoàn toàn xuất hiện trước mặt cô.

Trước đó toàn bộ quán bar Bến Đò là một màu xanh dương đậm, bây giờ đã biến thành âm tào địa phủ đỏ xanh đan xen, nhìn qua có một loại kinh khủng hiện đại hóa.

Chẳng qua hiển nhiên Tô Dung không có bị hù dọa, đầu tiên cô vui mừng trong lòng, sau đó lập tức nhìn về phía phương hướng mới vừa rồi mình tìm kiếm nhân loại.

Bởi vì hình như lần này những quỷ hồn khác không biết cô có thể nhìn thấy quỷ hồn, cho nên không ngăn cản tầm mắt của cô. Đúng như dự đoán, ở bên trong đám quỷ hồn khuôn mặt dữ tợn, Tô Dung nhìn thấy được một người hơi mập.

Người này đại khái nặng hai ba trăm cân, tuổi tác cũng hẳn là khoảng 30 tuổi. Nhìn qua rất có cảm giác phúc hậu, mặc một bộ âu phục màu nâu, trong tay cầm một ly rượu, nằm ngưỡng trên ghế.

Bên cạnh người này có hai... quỷ hồn vây quanh, bộ dạng của người hơi mập này chính là dáng vẻ hưởng thụ khi có nhiều người đẹp vây quanh.

Tô Dung: "..."

Nói thật, mới vừa rồi cô có chút để ý người mập mạp này, dù sao ở trong quán bar phần lớn mọi người đều có vóc dáng bình thường, hiếm khi thấy được một người mập, tất nhiên sẽ nhìn nhiều hơn.

Thậm chí Tô Dung đã đoán đối phương chính là Boss của quái đàm quy tắc này, nếu không sao lại khác người thường như vậy? Nhưng khi nhìn thấy đối phương cũng tranh cướp 'Mary đẫm máu', lại không có đủ tiền, quả quyết từ bỏ suy nghĩ này. Người có thể cướp 'Mary đẫm máu', lại không thể lấy ra 1000 tệ, thật sự không có tư cách làm boss.

Nhưng mặc kệ như thế nào cô cũng không đoán được đối phương cũng là nhân loại giống với cô. Đều là người, sao người này có thể như cá gặp nước ở nơi như thế này chứ?

Mặc kệ như thế nào, nếu đã xác định đối phương là người, Tô Dung đi thẳng qua đó: "Anh có thể làm bạn nhảy của tôi không?"

Không có bất ngờ gì, đối phương quả quyết từ chối lời mời này của cô: "Không được!"

Tô Dung bị từ chối cũng không tức giận, ngồi đối diện với anh ta, kiên nhẫn hỏi: "Tôi có thể hỏi là nguyên nhân gì không?"

Thấy thái độ của cô rất tốt, hơn nữa còn là một người đẹp, mập mạp cũng không ngại nói mấy câu với cô: "Chuyện của phòng khiêu vũ, lầu 1 không thể nói, nhưng tôi có thể nói cho cô, chỗ đó không chỉ nguy hiểm đối với những thứ đó."

Hiển nhiên "những thứ đó" là chỉ quỷ hồn, trái lại Tô Dung cũng không cảm thấy phòng khiêu vũ ở lầu 2 an toàn, nhưng nghe được lời này của đối phương, chỉ sợ còn nguy hiểm hơn cô tưởng tượng.

Nếu như có thể, dĩ nhiên Tô Dung không muốn đi lên. Nhưng vấn đề là mục tiêu nhiệm vụ của cô ở phía trên, không đi lên không được.

Tô Dung thở dài, hỏi: "Tôi dùng tiền quái đàm giao dịch với anh, đổi lại anh đi lên với tôi, như thế nào?"

Nghe được có tiền quái đàm, đôi mắt bị mỡ trên mặt chèn ép chỉ còn lại một khe hở của mập mạp hơi lóe lên ánh sáng, nhưng sau đó lại tắt xuống, lắc đầu nói: "Không được không được, mạng vẫn quan trọng hơn."

"1000 tệ quái đàm." Tô Dung trực tiếp báo một cái giá cao: "Mới vừa rồi tôi nhìn thấy anh muốn mua 'Mary đẫm máu', có 1000 tệ quái đàm, lần sau anh có thể mua được."

Thật ra mới vừa rồi lúc người này nhắc nhở nguy hiểm cho cô, Tô Dung đã ý thức được anh ta không thật sự muốn 'Mary đẫm máu'. Đối với loại biến thái khát khao nước ép não, thì sẽ không có lương tâm nhắc nhở đồng loại như thế này.

Cho nên, từ chỗ này có thể nhìn ra được chút thái độ của đối phương.

Trong quán bar này trừ đối phương và mình ra cũng không có một người nào, mặc dù cô đúng là có thể chờ thêm, nhìn thử có người nào đột nhiên xông vào giống với nam sinh lúc trước hay không. Nhưng loại xác suất này quá nhỏ, Tô Dung cảm thấy mình không nên ôm hy vọng không thiết thực này được.

Nghe được cô lại nguyện ý lấy ra 1000 tệ quái đàm làm giao dịch, đầu tiên mập mạp sửng sốt một chút, sau đó sắc mặt đột nhiên lạnh xuống: "Cô là người của tổ chức ở bên ngoài kia?"

Thân phận bên trong quái đàm quy tắc này của Tô Dung đúng là như vậy, nhưng nhìn thấy sắc mặt của đối phương, nếu cô trực tiếp thừa nhận, chỉ sợ không thể hợp tác với đối phương, nhưng không thừa nhận cũng không được, một lời nói dối thường cần rất nhiều lời nói dối lấp vào, cô không hiểu nhiều về chỗ này, cũng không biết nói thế nào về vấn đề cô đi ra từ đâu. Một khi nói dối, đối phương hơi vặn hỏi một chút là có thể dễ dàng bị lộ tẩy.

Tô Dung yên lặng một giây, làm ra vẻ mặt đau khổ: "Nói đến có lẽ anh không tin, tôi là bị bọn họ cưỡng ép bắt đến. Bọn họ muốn tôi lấy một thứ từ trong quán bar này, nhưng không có nói cho tôi biết muốn lấy thứ gì. Tôi nghi ngờ bọn họ chính là muốn giết tôi!"

"Hả?"

Nghe được lời này của cô, mập mạp sửng sốt một chút, vốn dĩ anh ta cho rằng Tô Dung là do đám người kia phái đến trộm đồ, đều đã chuẩn bị nghe đối phương chối bỏ.

Kết quả không nghĩ đến cô lại trực tiếp thừa nhận, còn lộ ra bộ dạng mình bị uy hiếp. Đây rốt cuộc là lời nói thật, hay là lời nói dối cô bịa ra để lấy được sự tin tưởng của anh ta?

Khác với sự xoắn suýt của anh ta, bên kia Tô Dung lập tức hiểu ra. Cô phát hiện từ lúc bắt đầu mình đã sai, muốn thông quan quái đàm quy tắc này có lẽ cũng không giống với suy nghĩ lúc bắt đầu của cô là cần lấy được đồ mới có thể thông quan.

Bình Luận (0)
Comment