Dẫm chân ga, xe taxi nhanh chóng chạy về phía trước.
Trên đường, Tô Dung ghi nhớ quy tắc, mắt nhìn thẳng, tuyệt đối không ngẩng đầu nhìn vào gương chiếu hậu. Rất nhanh sau đó, phía sau xe truyền đến âm thanh giống như tiếng phụ nữ khóc, cùng với tiếng cười vô cùng vui vẻ của trẻ con.
Trẻ con từ đâu ra?
Lông mày Tô dung nhảy dựng, hiện tại cô có thể xác định người phụ nữ này đang mang thai. Nhưng cái bụng cô ta nhỏ như vậy, đứa trẻ thật sự ở trong bụng cô ta sao?
“Tài xế, cô từng nghe nói về bệnh viện Thánh Anh chưa?” Giọng nói vang lên trong chốc lát, có thể là thấy Tô Dung hoàn toàn không có khả năng nhìn lén, người phụ nữ sâu kín mở miệng.
Tô Dung thành thật trả lời: “Chưa từng nghe qua, tôi từ nơi khác đến, tạm thời bị gọi đến làm ca đêm.”
“Chưa từng nghe qua sao.” Thật ra người phụ nữ không hề quan tâm việc cô từng nghe qua hay chưa, chỉ lo tự mình nói: “Bệnh viện Thánh Anh chính là bệnh viện phụ sản tốt nhất thành phố chúng tôi, nghe nói nếu đứa trẻ được đỡ đẻ ở đây, sẽ vô cùng thông minh và khỏe mạnh, có thể nổi bật hơn người...”
Trong giọng nói của cô ta mang theo sự chờ mong và cảm xúc vi diệu, hỏi Tô Dung: “Cô nói xem nếu con tôi được sinh ra ở chỗ này có phải sau này cũng sẽ như vậy không?”
Dựa theo logic bình thường, hiện tại có lẽ nên trả lời là đương nhiên, sau đó lại khen ngợi một trận.
Nhưng Tô Dung lại không như vậy.
Rõ ràng người phụ nữ này và đứa trẻ trong miệng cô ta có chút vấn đề, Tô Dung cũng cảm thấy bệnh viện này có vấn đề. Huống hồ phần lớn sinh vật trong quái đàm đều có mục đích giết chết điều tra viên giúp ‘Nó’, người phụ nữ này thật sự sẽ hỏi một vấn đề dễ trả lời như vậy sao?
Tô Dung không cho là như vậy, nhưng cô cũng hiểu rõ, nếu lúc này đưa ra đáp án phủ định, vậy chắc chắn chính là con đường chết. Không có một người mẹ nào muốn nghe thấy người khác nguyền rủa con của mình.
Thấy cô không trả lời trước, người phụ nữ lại dịu dàng hỏi một lần nữa: “Chẳng lẽ cô cảm thấy sẽ không như vậy sao?”
Tô Dung có thể cảm nhận được hiện tại cô ta cách cô rất gần, sau cổ thậm chí còn cảm nhận được hơi thở mỏng manh. Nếu lại để người phụ nữ này hỏi lần thứ ba, chỉ sợ cô khó có thể giữ được cái mạng nhỏ của mình.
“Cô mang thai mười tháng để sinh ra đứa nhỏ này.” Khi bầu không khí căng thẳng đến mức tận cùng, cuối cùng Tô Dung cũng mở miệng.
Người phụ nữ nghe thấy cô hỏi một đằng trả lời một nẻo, lại càng thêm hưng phấn: “Cô đang hỏi một đằng trả lời một nẻo đấy à? Câu hỏi của tôi khiến cô khó xử sao?”
Tô Dung cũng không quay lại, lắc đầu: “Không phải, tôi muốn nói, đứa trẻ này là do cô mang thai mười tháng, còn bệnh viện chỉ chịu trách nhiệm đỡ đẻ hai tiếng thôi. Cho dù tương lai đứa trẻ này vô cùng xuất sắc, vậy thì cũng là công lao của cô, chứ không phải bệnh viện.”
Trong nháy mắt, hơi thở lạnh lẽo phía sau lập tức thối lui. Tô Dung nhẹ nhàng thở dài nhẹ nhõm một hơi, cảm giác cái trán của mình đã đổ đầy mồ hôi lạnh.
Đây chính là hai vấn đề nan giải, dù lựa chọn đáp án nào cũng không chính xác. Nếu đi theo suy nghĩ của quỷ, tất nhiên chính là con đường chết. Cho nên Tô Dung đã lựa chọn một con đường tắc, lấy một góc nhìn khác để hóa giải vấn đề nan giải hiện tại.
“Đúng vậy, sao tôi lại không nghĩ ra chứ…” Người phụ nữ như khóc như không lẩm bẩm: “Bệnh viện cũng không có tác dụng như vậy……”
Nghe thấy những lời này, Tô Dung lập tức hiểu ra, vội vàng dịu dàng khuyên nhủ: “Cho nên không bằng đổi một bệnh viện khác đi, giường bệnh ở bệnh viện Thánh Anh đó chắc chắn rất khó đặt được, rất hiếm có đúng không? Chỉ cần có thể thuận lợi sinh ra đứa trẻ là tốt rồi, cần gì nhất định một hai phải chọn bệnh viện đó?”
Thật ra nếu đã biết rõ bệnh viện Thánh Anh có vấn đề, cô cần gì nhất định phải đi vào hang cọp chứ? Nếu có thể khuyên người phụ nữ này đến một bệnh viện khác, Tô Dung dám chắc chắn sự an toàn của mình sẽ được gia tăng.
“Đổi một bệnh viện khác, đổi một bệnh viện khác…” Trong giọng nói của người phụ nữ có chút hoang mang, sau đó nở nụ cười thê lương: “Trễ, trễ rồi! Ha ha ha ha ha ha trễ rồi!”
Trong lòng Tô Dung có dự cảm không tốt: “Có lẽ gần đây có bệnh viện, có cần tôi tìm kiếm giúp cô không?”
“Không cần.” Giọng nói của người phụ nữ lại trở nên kiên định: “Cứ đến bệnh viện Thánh Anh đi.”
Khuyên bảo thất bại, trong lòng Tô Dung có chút thất vọng. Nhưng cô cũng không quên phân tích những lời người phụ nữ vừa nói, đoạn đối thoại vừa rồi đã lộ ra không ít tin tức.
Đầu tiên chính là bệnh viện Thánh Anh, những đứa trẻ được sinh ra ở đó thường trở nên thông minh và khỏe mạnh, kết hợp với bối cảnh của thế giới quái đàm, rất khó khiến người ta không liên tưởng đến vật hiến tế linh tinh.
Tiếp theo chính là biểu hiện của người phụ nữ này, sau khi nghe cô nói cô ta đã lộ ra dáng vẻ thương tâm, thật sự bị những lời nói của cô làm thức tỉnh sao? Tô Dung cảm thấy có chút không giống, theo cô thấy, đó giống như cô ta đã sớm hiểu rõ, chỉ cần một người nói ra giúp cô ta mà thôi.
Cuối cùng “Trễ rồi” lại có ý gì chứ? Bởi vì đã sắp sinh, không thể đổi bệnh viện hay là ý gì khác?
Nỗi băn khoăn quá nhiều, Tô Dung nghĩ một chút thì có cảm giác hơi đau bụng.
Từ từ? Đau bụng?
Cô cảm nhận được cơn đau đớn ở bụng giống như bị tiêu chảy, Tô Dung nhíu mày cúi đầu nhìn, đột nhiên phát hiện cái bụng vốn bằng phẳng nhỏ nhắn của mình, không biết từ lúc nào lại đột nhiên hơi nhô lên.
——Giống như đang mang thai.
Thật là chuyện cười, lúc trước Tô Dung còn nghĩ bụng người phụ nữ này nhỏ như vậy, đứa trẻ thật sự ở trong bụng cô ta sao? Thì ra nó không ở trong bụng người phụ nữ này, mà đang ở trong bụng cô!
Ha ha ha.
Tô Dung: Má nó.
Đúng vậy, gần như trong nháy mắt, cô liền đoán được sở dĩ bụng mình to lên là bởi vì bên trong có một đứa trẻ.
Sắc mặt Tô Dung lập tức thay đổi, trong lòng càng thêm căng thẳng. Cô có thể cảm nhận được đứa trẻ trong bụng dần dần lớn lên, bởi vì bụng cô dần dần trở nên căng hơn, thật giống như cô vừa mới ăn một đứa trẻ vậy.