Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm ( Dịch Full)

Chương 757

Chương 757 -
Chương 757 -

Hai người kia nhìn thấy ba người Tô Dung, vội vã cúi đầu, dựa vào tường, cẩn thận đi về phía trước. Có thể thấy họ đang cố gắng giảm bớt sự hiện diện của mình, cố gắng không thu hút sự chú ý của ba người Tô Dung.

Mặc dù ngoại hình của họ đã định sẵn rằng sự hiện diện của họ sẽ rất nổi bật.

Tô Dung chỉ nhìn thoáng qua đã nhận ra rằng mái tóc và vóc dáng của họ có lẽ là do bị suy dinh dưỡng lâu ngày, còn màu da có thể là do âm khí gây ra.

"Họ sống bằng gì vậy?" Sau khi hai người kia đi qua, cô mới cau mày hỏi. Vừa rồi cô đột nhiên nghĩ đến, ở nơi này có lẽ ngoài chợ Quỷ ra thì chẳng còn cơ hội việc làm nào khác. Mà theo tình hình lần trước cô đến chợ Quỷ thì lượng khách ở đó rất ít, hoàn toàn không đủ để nuôi sống dân cư.

Bạch Liễm đáp: "Dựa vào quỷ sai cứu tế, bọn họ dựa vào những người chết tự nhiên để kiếm chút lợi, người dân bình thường chỉ được húp cháo. Người dân ở đây... hay có thể nói là Phong Đô Đại Đế không muốn nhận sự giúp đỡ của 'Chìa khóa cứu đời' và “Sở nghiên cứu số 3', vì vậy chỉ có thể như vậy thôi.”

Dân cư ở đây tồn tại giữa hai thế giới âm dương, thường dựa vào đồ cúng tiền giấy để trao đổi, buôn bán. Ban đầu, chuỗi sản xuất nơi đây có rất nhiều ma quỷ vào đây, nghỉ ngơi, ăn ở, buôn bán, cũng khá là sầm uất. Nhưng bây giờ vì số lượng ma quỷ giảm mạnh, nên tự nhiên cũng trở nên hoang tàn.

Nghe xong lời giải thích này, Tô Dung nhìn thoáng qua Hạ Hành Chi. Phong Đô Đại Đế đã từ chối "Chìa khóa cứu đời" và "Sở nghiên cứu số 3", nhưng không từ chối "Tập đoàn Tích Tắc" trung lập.

Nhưng rõ ràng Hạ Hành Chi không có ý định giúp nơi này khôi phục lại thời hoàng kim, hắn là một thương nhân, coi trọng lợi nhuận. Nơi này không thể mang lại lợi nhuận cho hắn, thì hắn sẽ không đầu tư vào đây.

Nhận thấy ánh mắt của cô, Hạ Hành Chi nhún vai, không nói gì.

Tô Dung không có thói quen xen vào chuyện người khác, quan trọng nhất là nơi này cũng chẳng cần cô phải quan tâm. Nơi này trở nên hoang tàn, chẳng qua là vì "Nó" xuất hiện.

Phải biết rằng trước kia nơi này tuyệt đối là một nơi béo bở. Người sống đều hy vọng sau khi mình chết sẽ được sống tốt hơn, người càng có tiền thì càng sợ phải chịu cảnh chênh lệch. Do vậy nếu "Nó" bị tiêu diệt, nơi này hoàn toàn không lo thiếu tiền để xây dựng lại.

Còn nếu "Nó" không bị tiêu diệt thành công, vậy thì cả Trái Đất này đều sẽ xong đời, nơi này đương nhiên cũng sẽ xong đời. Lúc đó thì càng không phải lo lắng nữa rồi.

"Nói mới nhớ, sao tôi không nhìn thấy người của hai tổ chức đóng quân ở đây nhỉ?" Đột nhiên nhớ ra chuyện này, Tô Dung thắc mắc hỏi. Cô nhớ là trước đó trong quán bar có người nói rằng bên ngoài có không ít người của "Chìa khóa cứu đời " đóng quân, rất có khả năng cũng có người của "Sở nghiên cứu số 3" canh giữ bên ngoài.

Bạch Liễm chỉ tay về phía sau lưng: "Họ đóng quân ở xa hơn, không muốn bị âm khí nơi đây ảnh hưởng thì không thể lại gần được."

Ba người đi đến trước một bức tường gạch xám, Hạ Hành Chi gõ vào viên gạch ở hàng thứ năm cột thứ chín, một giây sau, viên gạch được người bên trong lấy ra, một giọng nam hỏi: "Có chuyện gì không?"

Giọng nói này Tô Dung nhớ ra, là giọng của người pha chế rượu James.

"Tặng cho mấy anh một món quà miễn phí." Hạ Hành Chi đặt hộp vào lỗ nhỏ đó.

Người bên trong im lặng một lúc, dường như đang cảm nhận thứ gì có trong hộp. Một lát sau, anh ta trả lời bằng giọng trầm: "Anh có mục đích gì? Hay là bây giờ anh đã..."

"Đừng nghĩ nhiều quá." Hạ Hành Chi cười tươi cắt ngang lời anh ta, "Chỉ là hoàn thành một ủy thác thôi. Nói ra thì, người ủy thác này mấy anh cũng từng gặp rồi đấy."

Đúng lúc này, Tô Dung lên tiếng: "Tôi đã không đưa tên mập đi rồi sao? Thấy ngại nên tặng lại cho các người một người khác.”

". . . Chờ một chút, tôi đi hỏi thăm". Cũng giống như Tô Dung nhớ giọng nói của anh ta, James cũng nhớ giọng nói của Tô Dung. Suy cho cùng, cô là điều tra viên duy nhất thoát ra được trong suốt thời gian dài như vậy, tất nhiên anh ta nhớ rất rõ.

Nghe thấy là người đó, anh đã yên tâm phần nào. Dù sao thì một điều tra viên vẫn còn trí nhớ thì cũng không thể gia nhập vào phe của "Nó". Nhưng chuyện này dù sao cũng không phải chuyện nhỏ, anh ta vẫn phải đi bẩm báo tình hình với Phong Đô Đại Đế.

Không lâu sau, anh chàng pha chế James quay lại, cầm chiếc hộp: "Chúng tôi đã nhận, các người có thể đi rồi.”

"Tôi muốn xem cô bé sẽ biến thành hình dạng gì.” Tô Dung từ tốn nói, dù sao cũng đã đưa người đến rồi, thì cũng phải có trách nhiệm với cô bé một chút.

Khi nghe vậy, người pha chế trả lời: "Cô bé cần được nuôi dưỡng một thời gian để có thể trở thành người và có được ký ức của riêng mình. Đến lúc đó, các người có thể quay lại.”

Cũng giống như mảnh vỡ không thể ngay lập tức biến thành quái đàm quy tắc, nó cũng không thể ngay lập tức trở thành con người trong quái đàm.

Đã sớm biết điều này, Hạ Hành Chi nhìn về phía Tô Dung: "Sau một thời gian nữa, tôi sẽ thông báo cho các người về tình hình của cô bé.”

Tô Dung cũng không nhất thiết phải biết ngay bây giờ, cô hiểu ý rồi gật đầu, kéo tay Bạch Liễm, nói với Hạ Hành Chi: "Được, anh về đi, tôi và anh ấy đi dạo một lát nữa.”

Hạ Hành Chi: "?"

Hạ Hành Chi hoài nghi, nhưng Bạch Liễm lại cười, anh đã chờ khoảnh khắc này rất lâu rồi! Anh búng tay ngay lập tức, giây tiếp theo một cánh cửa đã mở sẵn xuất hiện dưới chân Hạ Hành Chi.

"Này!" Hạ Hành Chi chưa kịp nói gì đã rơi thẳng vào trong.

Hắn rơi xuống ghế trong văn phòng, ngửa đầu lên trần nhà chửi rủa: "Đôi tình nhân trở mặt nhanh như lật bánh tráng! Lần sau đừng nhờ tôi giúp nữa!"

Bình Luận (0)
Comment