Trong túi đựng gắn ở chỗ lưng ghế hàng phía trước có đặt một quyển tạp chí mỏng, Tô Dung rút quyển tạp chí ra, bìa là địa điểm du lịch rực rỡ, cùng với hình vẽ chim chóc màu vàng. Phía trên dùng chữ nghệ thuật viết ——《 Sổ tay hướng dẫn đoàn du lịch Trường Thịnh 》.
Cái tạp chí này cũng là nguyên nhân mà mới vừa rồi Tô Dung có thể chính xác nói tên của đoàn du lịch.
Mở tạp chí ra, trang đầu tiên lại là quy tắc của lần quái đàm này.
《 Sổ tay hướng dẫn đoàn du lịch Trường Thịnh 》.
Đoàn du lịch Trường Thịnh thực hành theo phương châm xuất hành ít cacbon, tiết kiệm năng lượng, bảo vệ môi trường, vì quy hoạch đường đi an toàn không ô nhiễm môi trường cho các du khách. Mời đọc hướng dẫn, để cho chuyến du lịch của ngài trở nên hoàn mỹ hơn.
Một, xin xác nhận Hướng dẫn viên du lịch của đoàn du lịch Trường Thịnh của chuyến du lịch lần này sẽ chỉ đội mũ màu đỏ, nếu như thấy hướng dẫn viên du lịch đội mũ màu xanh trả lời, mời làm bộ như không nhìn thấy.
Hai, có thể tin tưởng hướng dẫn viên du lịch, nghe theo sắp xếp của hướng dẫn viên du lịch, dựa theo tuyến đường hoàn thành tham quan, là một chuyện mà du khách hợp cách nên làm.
Ba, lúc tự do hành động, nhất định phải đảm bảo trong đội ngũ có ba người đồng hành trở lên. Nếu như nhân số ít hơn ba người, xin nhanh chóng tìm hướng dẫn viên du lịch để cho hắn ta sắp xếp người đồng hành mới tiến vào đội ngũ.
Bốn, cảnh giác với đồng đội rời đội, hoặc bất kỳ người nào muốn gia nhập, mặc kệ lúc trước bạn có nhìn thấy người này hay không.
Năm, nếu như bất hạnh thoát khỏi đội ngũ, mời lấy tốc độ nhanh nhất tìm được, hoặc tiến vào trạm nghỉ ngơi né tránh, cho đến khi bên trong trạm có thêm hai người đồng đội khác nữa mới có thể rời đi.
Sáu, du khách phải văn minh, xin đừng ở bên trong địa điểm du lịch hô tô kêu to, hoặc xả rác lộn xộn, mời lễ phép đối với nhân viên làm việc của địa điểm du lịch.
Bảy, sau khi tiến vào chỗ tiêu dùng có thể tiến hành tiêu dùng, lúc du lịch kết thúc phải tiêu xài ít nhất một lần, nếu không đoàn du lịch sẽ không phụ trách đưa du khách về.
Tám, đoàn du lịch là mang đến vui sướng cho mọi người, trong quá trình du lịch nhất định sẽ thường có tiếng cười, nhưng sẽ không xuất hiện tiếng khóc.
Chín, chú ý radio bên trong địa điểm du lịch, có lúc radio sẽ thông báo tin tức quan trọng.
Mười, tuyệt đối không nên bỏ qua thời gian thuộc về hành trình, dưới sự hướng dẫn của hướng dẫn viên du lịch lên xe. Chỉ là không lên xe cũng không sao, địa điểm du lịch là nơi về tốt nhất của bạn.
Xem xong toàn bộ quy tắc, trên mặt Tô Dung không có biểu cảm gì, nhưng trong lòng đã trầm xuống.
Nói ra có thể làm người khác không tin, trong mười quy tắc này, chỉ có câu sau của quy tắc cuối cùng là bị ô nhiễm biến thành màu đỏ.
Những quy tắc khác đều là quy tắc chính xác!
Tại sao có thể như vậy? Quy tắc bị ô nhiễm cũng không chiếm được 1/10. Ngay cả câu cuối cùng, là người bình thường cũng có thể nhìn ra sai lầm.
Quái đàm quy tắc không thể nào giúp đỡ để cho bọn họ thoải mái vượt qua, nếu như nguy hiểm không có trên quy tắc, cũng chỉ có thể xuất hiện trong quá trình du lịch.
Giống như lần trước Tô Dung ở trên quái đàm taxi, mỗi một du khách đều là một cái bẫy, không cẩn thận đạp trúng thì chính là cái chết.
Mà làm Tô Dung lo lắng nữa chính là, lần này cảnh tượng hiển nhiên sẽ không giới hạn trên xe buýt. Địa điểm du lịch còn chưa đến kia mới là nơi chiến đấu của cô.
Đây cũng là chuyện mà cô chưa từng trải qua.
Lại nhìn quy tắc lần nữa, lần này Tô Dung định phân tích một chút. Đầu tiên là phần mở đầu, trong quái đàm không thể khinh thường bất kỳ tin tức nào, bao gồm cả phần mở đầu.
"Xuất phát thấp cacbon" là cái gì, "Tiết kiệm năng lượng bảo vệ môi trường" là cái gì... Nhìn qua trái lại giống như một lời mở đầu hướng dẫn du lịch bình thường. Nhưng Tô Dung cũng không bỏ lỡ chữ mấu chốt --- "Ô nhiễm".
Đều đã ở trong quái đàm rồi, nếu như còn không bắt được chữ mấu chốt này, vậy lúc trước cô làm trinh thám đã uổng phí.
Xem cả câu chính là [vì quy hoạch tuyến đường an toàn không ô nhiễm môi trường cho các du khách.]
Những lời này không biến thành màu đỏ, nói cách khác là đi theo tuyến đường do đoàn du lịch quy hoạch, nhất định là an toàn nhất. Nếu như không đi dựa theo tuyến đường này, rất có thể sẽ bị "nó" ô nhiễm.
Như vậy tuyến đường đi của đoàn du lịch ở chỗ nào?
Tô Dung lại cúi đầu xuống nhìn quyển hướng dẫn kia, cô phát hiện, phía sau nó còn có một trang. Mở ra nhìn một cái, trang kia chính là tuyến đường du lịch.
Cho đến lúc này cô mới phát hiện, địa điểm của chuyến đi này là một vườn bách thảo, cái gọi là địa điểm du lịch cũng chính là chỗ này.
Đối tượng trên tuyến đường rất rõ ràng, trước tiên bọn họ phải thông qua "đồng ruộng trồng trọt", đến "tiệm nhỏ Đới Duy", sau đó lại đi "nhà ấm gây trồng", cuối cùng là ở "khu rừng Phù Bạch" để hoạt động tự do, sau đó từ cửa của "khu rừng Phù Bạch" rời khỏi vườn bách thảo.
Tô Dung nhạy bén chú ý đến một chuyện --- trong toàn bộ tuyến đường, chỉ có một điểm tiêu phí. Nếu như chỉ xem quy tắc thứ bảy, nhất định sẽ lầm tưởng trong khu du lịch có rất nhiều điểm tiêu phí. Nhưng trên thực tế, một khi bỏ qua "Tiệm nhỏ Đới Duy", nếu còn muốn tiêu phí thì phải quay về đường cũ.
Trong quy tắc thứ ba cũng để cho Tô Dung có chút ý tưởng, nhất định phải là ba người một tổ, vậy thì đồng nghĩa với việc cô cần hợp thành một đội với hai người nữa. Đây không thể nghi ngờ chính là chuyện rất phiền phức, không có người nào hiểu rõ lòng người khó lường như thế nào bằng Tô Dung, nhất là lúc liên quan đến an toàn tính mạng của mình.
Đang lúc cô đang suy nghĩ, hướng dẫn viên du lịch lại lên tiếng: "Các du khách thân ái, chúng ta còn 10 phút nữa là sẽ đến điểm đến. Bây giờ mọi người có thể tự do hoạt động trong buồng xe, nhanh chóng tạo thành đội ngũ có ít nhất ba người."
Hắn ta nói xong, lập tức ngồi về lại chỗ ngồi của mình ở phía trước, đưa lưng về phía mọi người, không quan tâm nữa.
Cô gái trước đó được Tô Dung cứu dẫn đầu đứng lên, chạy thẳng đến chỗ của Tô Dung: "Chuyện đó... Chào cô, tôi tên là Sở Nhụy, mới vừa rồi thật sự vô cùng cảm ơn cô đã giải vây giúp tôi, chúng ta có thể tạo thành một đội được không?"