Nói xong thì xoay người rời đi.
Mặc dù hướng dẫn viên du lịch hung dữ nhưng vẫn là người có thể tin tưởng được, cho nên hướng dẫn viên du lịch vừa đi, các điều tra viên lập tức có chút bối rối. Chỉ là dân địa phương bên cạnh không bị ảnh hưởng chút nào, thật giống như là đang đi du lịch, sung sướng xông đến.
Có một người đàn ông cao lớn thô kệch đẩy bả vai của một nhân viên: "Đứng ngẩn ở đó làm gì? Còn không mau giới thiệu cho chúng ta?"
Những dân địa phương khác cũng tham gia náo nhiệt, rối rít phụ họa: "Đúng vậy! Có phải không có mắt nhìn hay không? Nếu giới thiệu không được thì từ chức đi! Ha ha ha ha!"
Trước đó dân địa phương còn biểu hiện là một du khách bình thường, lúc này lại giống như phát điên, đều cùng xông đến chế giễu nhân viên đáng thương.
Mà mấy điều tra viên không hiểu rõ mọi chuyện đều không dám thở mạnh, tránh ở chỗ xa quan sát bên này. Có dân địa phương chủ động không tuân theo quy tắc tìm đường chết, tất nhiên bọn họ vui vẻ tác thành.
Chỉ thấy nhân viên bị mọi người làm nhục hình như không cảm thấy bị ủy khuất chút nào, cúi đầu nói xin lỗi với dân địa phương, thật sự khắc lời "Khách hàng là thượng đế" vào trong xương tủy.
Đầu con nhím dương dương tự đắc nói: "Các người nhìn đi, tôi đã nói quy tắc vườn bách thảo là chính xác mà!"
"Không đúng, là muốn trả thù ở trong trò chơi đúng không?" Cao Xán không phục nói: "Sao người bình thường có thể chịu được loại nhục nhã này?"
"Hả? Cô đang muốn tìm thứ bình thường ở trong thế giới quái đàm?" Hiếm thấy đầu con nhím nói đúng sự thật này.
Bên kia sau khi xin lỗi xong, hai nhân viên mới bắt đầu giới thiệu.
"Hoạt động khu vườn "đồng ruộng trồng trọt" cần các vị du khách ở trong thời gian quy định dựa theo phương thức trồng trọt thực vật chính xác. Trong hai giờ, trồng ra thực vật càng nhiều, như vậy sẽ lấy được tiền quái đàm càng nhiều."
"Chú ý, phải là dựa theo phương pháp trồng trọt chính xác, nếu không thực vật sẽ nổi giận. Chẳng qua tức giận cũng không sao, chúng tôi có biện pháp trấn an thực vật."
"Mọi người còn có vấn đề gì không?"
Nghe vậy, Tô Dung giơ tay lên hỏi: "Xin hỏi sau khi trấn an thực vật, là muốn tiếp tục trồng cái cây thực vật đó sao, hay là lại chọn một cây thực vật khác?"
Trên mặt nhân viên nở một nụ cười khó hiểu mang theo mùi vị đầu độc lòng người: "Là trực tiếp được xem như trồng trọt thành công nha."
---
Sao câu trả lời lại khác hoàn toàn với cô suy nghĩ?
Tô Dung kinh ngạc nhướng mày, hơn nữa dựa theo đáp án này, bọn họ nên cố ý trồng trọt sai phương pháp, như vậy sau khi trấn an sẽ được xem như trồng thành công, đây chính là cách trồng nhanh nhất.
Giống như thi không đạt điểm tiêu chuẩn, vốn cho rằng sẽ thi lại, kết quả thầy giáo nói chỉ cần bổ sung một phần bài tập là được. Nếu như vậy, lúc trước còn ôn tập, thi cử làm gì, trực tiếp chờ đến cuối cùng bổ sung bài tập là được rồi?
Đúng như dự đoán, 'đầu con nhím' cũng nghĩ như vậy: "Vậy, trước tiên chúng ta cứ trồng sai, chờ trồng trọt bị lỗi, để cho các nhân viên hỗ trợ không phải là được rồi sao?"
"Không thể nào đơn giản như vậy được..." Văn Võ đẩy mắt kiếng, có chút do dự nhìn về phía Tô Dung: "Tiểu Nhất, cô nghĩ như thế nào?"
Trái lại không phải anh ta hoàn toàn không đoán ra được xảy ra chuyện gì, chỉ là muốn mượn cái này nhìn thực lực của Tiểu Nhất. Từ nãy đến giờ đối phương vẫn vô cùng bình tĩnh, nhưng nếu như cô dám tự tin chỉ huy trong đội ngũ bốn người, chắc là một người có chút bản lĩnh.
Vẻ mặt của Văn Võ làm cho Tô Dung vô cùng quen thuộc, ở thế giới lúc trước, mỗi lần có cảnh sát lần đầu tiên hợp tác với cô, đều sẽ làm ra hành động thăm dò, phán đoán thực lực của cô.
Nếu như là tình huống bình thường, Tô Dung cũng lười để ý đến sự thăm dò của bọn họ. Dù sao nhiệm vụ của cô chỉ cần tìm ra được chân tướng là được rồi.
Nhưng bây giờ ở trong quái đàm này phải hành động theo đội ngũ, cô muốn lấy quyền chỉ huy, thì thể hiện thực lực của bản thân là điều cần thiết, nếu không người khác dựa vào cái gì nghe cô chỉ huy?
"Biện pháp trấn an thực vật có vấn đề." Cô lạnh nhạt trả lời.
Nghe được câu trả lời này, nhất thời mọi người đều bừng tỉnh hiểu ra. Trong mắt Văn Võ cũng lộ ra vẻ tán thưởng, vốn dĩ anh ta cũng có thể đoán được chuyện trước mặt này có vấn đề, chỉ là chưa ngẫm nghĩ kỹ được. Không nghĩ đến Tô Dung có thể nhanh chóng có câu trả lời, quả nhiên rất lợi hại.
'đầu con nhím' bị làm cho mất mặt, tức giận trợn mắt nhìn cô. Nam thanh tú tóc dài Tiểu Nhị nhìn Tô Dung, cúi đầu không biết đang suy nghĩ cái gì. Cao Xán thì không ngừng hoạt động tay chân làm nóng người.
Tạ Kha Kha và Sở Nhụy và Triệu mập mạp đều bội phục nhìn Tô Dung, chỉ là rốt cuộc trong lòng nghĩ như thế nào, cũng không có người nào biết được.
Nhân viên mặc áo đỏ đứng ở đối diện bọn họ mỉm cười nhìn mọi người, làm như không thấy gió tanh mưa máu giữa các vị du khách, một lát sau mở miệng nói: "Như vậy mời các vị du khách đi theo tôi đến chọn thực vật mà các người muốn trồng, sau đó tôi sẽ phân phát sổ tay trồng trọt."
Trong góc bày các loại thực vật trồng trong chậu cây đơn sơ: Có cây nở ra một bông hoa có màu hồng nhạt giống như não người, không biết là loại thực vật gì, có cây lan màu đỏ quỷ dị, mỗi lá cây của cây trầu bà thì có màu giống với da người.
Mỗi loại thực vật giống như đang khiêu khích lý trí của các điều tra viên.
Chẳng qua dân địa phương thì không có khốn khổ như vậy, rối ít khen: "Thật sự là thực vật vô cùng xinh đẹp nha! Những thực vật bên ngoài có thể không đẹp được như vậy."
"Tất nhiên." Nhân viên kiêu ngạo giới thiệu: "Vườn bách thảo của chúng tôi là sử dụng phương pháp đặc biệt, để cho các thực vật đều có thể khỏe mạnh lớn lên.”
Phương pháp đặc biệt? Ghi nhớ điểm này, Tô Dung do dự một chút, chỉ vào lan điếu màu đỏ: "Tôi muốn loại này."
Loại lan điếu này rất dễ nuôi, trồng trọt thành công chắc không tính là vấn đề gì khó khăn. Chẳng qua cây trầu bà bên cạnh cũng không tệ, nhưng từng chiếc lá giống như mặt người kia thật sự làm cho Tô Dung cũng có chút sợ, vẫn là thôi đi.