Ngay sau khi cô nói xong, những điều tra viên định lên tiếng trước đó lập tức im lặng.
Một cô gái trước đó không mấy nổi bật đột nhiên không biết từ đâu lấy ra một chậu [Hoa Mặt Trời]: "Cái này, cái này, chắc cũng xua tan được... sương, sương, sương mù."
Khi nhìn thấy chậu hoa này, Tô Dung mở to mắt, không chắc chắn hỏi: "Vườn bách thảo Màu Đỏ?"
Cô gái kia khựng lại, sau đó phấn khích nói: "Cô cũng, cũng đã trải qua, quái đàm quy tắc này à?"
Hóa ra cô ấy là người nói lắp.
Nhưng điều khiến Tô Dung ngạc nhiên hơn nữa là hóa ra bọn họ đều đã từng tham gia "Quái đàm quy tắc Vườn bách thảo Màu Đỏ", hiện tại còn cùng được phân vào một lớp trong 【Quái đàm quy tắc cố định】cuối cùng, đây đúng là duyên phận hiếm có.
"Đúng vậy, lúc đó tôi cũng từng mua một cái này, tiếc là sau này dùng hết mất rồi." Tô Dung cười đáp.
Nghe vậy, cô gái nói lắp thắc mắc một lát, không hiểu sao cô có thể dùng hết một chậu hoa, chẳng lẽ là nuôi chết rồi sao, loài hoa này chẳng cần tưới nước mà? Chỉ cần năng lượng mặt trời là được.
Nghĩ một lát, cô ấy không nhịn được hỏi: "Cô, cô sống ở Anh à?"
*Nước anh là vương quốc sương mù, ít ánh sáng mặt trời
Tô Dung ngẩn người một lúc mới phản ứng lại, trong lòng thầm than: Không buồn cười chút nào
Thấy có hai người đều có đạo cụ có thể xua tan sương mù, những người khác lập tức thở phào nhẹ nhõm. Như vậy, những người trong lớp sẽ không phải lo lắng khi đi trong sương mù nữa.
Không ai nói rằng "Vì đã có hai đạo cụ có thể xua tan sương mù, vậy thì có nên chia nhau ra đi không" hay những lời vớ vẩn như vậy. Theo như Tô Dung vừa nói, "kẻ điên" có giá trị sức mạnh rất cao trong sương mù. Tổng cộng có tám người bọn họ, chỉ khi ở cùng nhau mới an toàn. Nếu chia thành bốn người, khó mà nói trước được điều gì.
"Đúng rồi, có một vấn đề." Tô Dung nhìn về phía cô gái nói lắp, "Đạo cụ của cô nếu tôi nhớ không nhầm thì cần năng lượng mặt trời. Nhưng quái đàm quy tắc nơi này có vẻ như không có mặt trời, cô không thể nạp năng lượng ở đây. Vậy chậu [Hoa Mặt Trời] của cô có thể dùng được bao lâu?"
Nghe vậy, sắc mặt cô gái nói lắp lập tức thay đổi. Trước đó cô ấy không nghĩ đến vấn đề này, bây giờ được Tô Dung nhắc nhở mới nhớ ra: "[Hoa mặt trời] tối đa chỉ hấp thụ năng lượng trong 24 giờ, nghĩa là nó chỉ có thể sáng trong 24 giờ, và khi lấy ra thì sẽ sáng, không có cách nào tắt."
"Vậy trước tiên cậu đừng dùng đạo cụ này." Tóc đuôi sam quyết đoán nói, "Dùng [Đèn ngôi sao] trước đi. Khi nãy cô hỏi như vậy chắc là đạo cụ của cô không có hạn chế gì đúng không?"
Tô Dung gật đầu: "Không cần sạc, có thể bật bất cứ lúc nào."
Đây chính là đạo cụ tiêu diệt nguồn ô nhiễm. Mặc dù [Đèn ngôi sao] không có năng lực kinh thiên động địa như những đạo cụ khác của nguồn ô nhiễm, nhưng ưu điểm của nó là không có nhược điểm. Muốn bật lúc nào thì bật, không cần nạp năng lượng.
Những người khác cũng có thể dễ dàng đánh giá mức độ của đạo cụ quái đàm này dựa trên sự khác biệt giữa hai đạo cụ, xét cho cùng thì chức năng của chúng hiện tại là như nhau, trong khi đạo cụ của cô gái nói lắp có một nhược điểm rất rõ ràng. Khi so sánh hai bên, dễ dàng nhận ra bên nào tốt hơn bên nào tệ hơn.
Mọi người đoán rằng mức độ đạo cụ của [Đèn ngôi sao] có thể chỉ đứng sau đạo cụ quái đàm cao cấp, nhưng nếu họ biết [Đèn ngôi sao] không chỉ có thể xua tan sương mù mà còn có thể xua tan bất kỳ bóng tối nào, thì có lẽ đánh giá sẽ không chỉ dừng lại ở đó.
"Chúng ta có nên nói với các điều tra viên của lớp khác về chuyện này không?" Một người đàn ông cao gần một mét chín nhìn về phía một vài điều tra viên vẫn chưa rời đi ở cách đó không xa, đột nhiên hỏi.
Do vóc dáng của mình, anh ta thực ra luôn rất có cảm giác tồn tại, chỉ là vì trước đó anh ta không nói chuyện nên những người khác cũng không chú ý đến anh ta nhiều. Lúc này anh vừa lên tiếng, lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.
Mọi người suy nghĩ một lúc, rồi gật đầu đồng ý. Mặc dù hơi mất thời gian, nhưng trong quái đàm quy tắc này, các điều tra viên phải giúp đỡ lẫn nhau.
Trên thực tế, ngay từ đầu, quái đàm quy tắc này đã chia các điều tra viên thành nhiều nhóm, mỗi nhóm gồm bảy hoặc tám người. Tất nhiên các điều tra viên cùng lớp sẽ hình thành liên minh.
Tất nhiên, liên minh này không phải là kiểu liên minh phải đấu tranh lẫn nhau, chỉ là những người cùng lớp sẽ giao lưu thuận tiện hơn, thông tin lưu thông nhiều hơn. Trong trường hợp xảy ra nguy hiểm, việc hỗ trợ lẫn nhau cũng tốt hơn nhiều so với các điều tra viên khác lớp.
Nhưng khi gặp phải nguy hiểm, cũng nguyện ý giúp đỡ những người khác lớp.
Tóc đuôi sam nhanh chóng sắp xếp: "Vậy... Anh này làm ơn đi thông báo cho các điều tra viên còn ở lại đây, còn chúng ta đi xem có tìm được bản đồ không. Nếu không được thì tính cách khác. Làm xong thì tập trung ở cửa."
Có thể thấy cô ấy nhất thời không biết nên gọi người đàn ông cao 1m9 là gì, nên tiện miệng nói thành anh này. Lại nói cả tám người họ đến giờ vẫn chưa tự giới thiệu, sau này chắc chắn còn rất nhiều chuyện bất tiện như thế này.
"Chúng ta gọi theo số ghế đi." Người cao 1m9 cũng nhận ra lý do cô ấy vấp, nói một cách thoải mái.
Đây là một cách hay, mọi người đều gật đầu đồng ý. Vì trước đó không tìm được chỗ ngồi của mình nên giờ họ đều nắm rõ số ghế của mình. Có thể không nhớ tên, nhưng chắc chắn nhớ số ghế.
Tô Dung là số 34, tóc đuôi sam là số 10, hai người họ vừa hay là số ghế đối nhau. Lúc đó còn lăn tăn với nhau rất lâu.
Người cao 1m9 là số 21, đối nhau là số 23 cô gái nói lắp.
Chàng trai kính đen ngồi ở số 32, tương ứng với cô gái tóc ngắn số 15.
Còn lại có hai nam sinh, lần lượt là số 6 và số 26.
Lớp họ vừa hay có bốn nam bốn nữ, thật thú vị.
Điều đáng nói là, từ khi tham gia [Quy tắc cố định kỳ quái], Tô Dung có thể cảm nhận rõ ràng rằng tỷ lệ điều tra viên nữ đã tăng lên. Trong số các điều tra viên tinh anh cấp cao, thực ra có không ít phụ nữ, trái lại, ở những điều tra viên cấp thấp thì tỷ lệ nam nữ chênh lệch rất lớn.