Sau khi xác nhận tên nhau, số 21 đi thông báo cho những điều tra viên khác, những người còn lại cùng nhau đi tìm bản đồ. May mắn thay, việc này không khó khăn như mong đợi, chẳng mấy chốc, mọi người đã nhìn thấy bản đồ trường học được dán ở phía bên kia của hành lang.
Tòa nhà dạy học ở trung tâm phía trước trường học, từ cửa đi ra khỏi tòa nhà dạy học, đi thẳng về hướng nam, khoảng hai trăm mét nữa là có thể nhìn thấy nhà ăn. Bên cạnh tòa nhà dạy học còn có một tòa nhà thí nghiệm, tòa nhà thí nghiệm đối diện với nhà ăn.
Đi thẳng từ lối vào tòa nhà dạy học một đoạn nữa là có thể nhìn thấy dãy nhà ký túc xá, bên cạnh dãy nhà ký túc xá không xa là dãy nhà ký túc xá giáo viên. Đi về phía tây nữa là sân vận động.
Điểm trọng tâm của trường này chính là tòa ký túc xá, sau khi suy nghĩ kỹ thì thấy thiết kế này khá hợp lý, có thể giúp học sinh và giáo viên đi đến bất kỳ nơi nào đều khá tiện lợi.
Phía sau tòa nhà giảng dạy còn có một thư viện, có thể nói là tuy nhỏ nhưng đầy đủ, mặc dù trường này không hề nhỏ.
Sau khi xác định được phương hướng thì mọi chuyện trở nên dễ dàng. Trở về đến cổng lớn của tòa nhà giảng dạy, số 21 đã chờ sẵn ở đây.
Đợi mọi người đến đông đủ, anh ta liền mở lời nói thẳng: "Tôi vừa tìm được điều tra viên hai lớp khác, đã nói chuyện với họ rồi, còn những người còn lại... thì tự cầu phúc vậy."
Họ đi muộn nên số điều tra viên còn ở lại đúng là không nhiều.
Số 21 nói xong, lật lòng bàn tay, lấy ra ba tờ giấy: "Đây là quy tắc mà hai nhóm ở lớp khác đưa cho chúng ta, bản gốc thì họ giữ lại, bản đưa cho chúng ta là bản chép tay."
Ba quy tắc đều được viết tay, không phải là hàng chính hãng.
Dòng đầu tiên ghi "ăn không nói, ngủ không nói."
Dòng thứ hai ghi "thời gian mở cửa của nhà ăn là 6:00-8:00, 11:30-1:30, 6:00-8:00, các thời gian khác đều không mở cửa."
Dòng thứ ba ghi "đừng đi cùng những bạn học không quen biết trong sương mù."
Mặc dù dòng đầu tiên khá phiền phức, nhưng lại dễ hiểu, chỉ là yêu cầu các điều tra viên không được nói chuyện khi ăn và ngủ. Dòng thứ hai cũng không có gì đáng nói, chủ yếu là giới thiệu thời gian của ba bữa sáng, trưa và tối.
Tuy nhiên, điều đáng nói là dòng thứ hai cho thời gian gần như bao gồm tất cả thời gian bọn họ thường cảm thấy đói bụng. Vậy thì quy tắc này có ý nghĩa gì? Ở tình huống nào sẽ vi phạm không?
Đột nhiên, cô nghĩ đến một khả năng.
tiệm tạp hóa ở trong nhà ăn, nghĩa là nếu cô muốn đến tiệm tạp hóa để trú ẩn, thì phải đến vào giờ ăn. Nếu không, một khi cô vào tiệm tạp hóa tị nạn vào các thời gian khác, thì sẽ vi phạm hai quy tắc. Một quy tắc là cho phép cô tị nạn, một quy tắc là phải vào nhà ăn đúng giờ quy định. Trong khi tiệm tạp hóa chỉ có thể giúp loại bỏ một quy tắc.
Vậy nên quy tắc này có phải là nhắm vào tiệm tạp hóa, hay nói đúng hơn là "Cà Phê"? Gián điệp mà "Tập đoàn Tích Tắc" cài vào đã bị lộ từ khi nào?
Tô Dung lắc đầu, tạm thời gác lại vấn đề đau đầu này, nhìn vào quy tắc tiếp theo. Quy tắc thứ ba cần phải suy nghĩ một chút. Cái gọi là những bạn học không quen biết, hẳn là chỉ những dân địa phương, vì xét cho cùng, những điều tra viên thì khá quen thuộc với nhau. Vậy nên khi dịch quy tắc này, tức là trong sương mù thì không được đi cùng dân địa phương, điều này hoàn toàn trùng khớp với suy đoán trước đó của Tô Dung!
"Họ có nói ba quy tắc này được phát hiện ở đâu không?"Tô Dung hỏi. Rõ ràng là mỗi lớp đều có thể tìm ra các quy tắc, vậy thì có lẽ vị trí của các quy tắc cũng giống nhau.
"Tôi đã hỏi rồi." Đừng thấy người này cao to thô lỗ, thực ra anh ta rất tinh tế, "Quy tắc đầu tiên được phát hiện trong giờ học, kẹp dưới chân bàn của số một. Quy tắc thứ hai được phát hiện trong khe cửa sổ."
Anh ta dừng lại một chút rồi nói tiếp: "Quy tắc thứ ba, tức là quy tắc không được đi cùng người lạ, là do khi mọi người đều ra ngoài vào buổi trưa vừa rồi, có một điều tra viên nghĩ đến việc quay lại xem xét, sau đó phát hiện ra tờ giấy này ở dưới bục giảng."
Số 23 cô gái nói lắp nhìn hai tờ giấy này, đột nhiên hỏi nhỏ: "Bọn, bọn họ chỉ phát hiện ra những quy tắc này thôi sao?"
"Tôi cũng không chắc." Số 21 xoa đầu, "Tôi đã đến lớp sáu và lớp mười một, hai quy tắc đầu tiên đều là của lớp sáu, còn lớp mười một thì khăng khăng nói rằng họ chỉ tìm thấy một quy tắc, tôi nghi ngờ rằng họ có thể đang nói dối, nhưng không có chứng cứ."
Nghe vậy, mọi người đều cau mày. Theo lý mà nói, trong [Quái đàm quy tắc cố định] cuối cùng, tất cả các manh mối đều phải được chia sẻ và giúp đỡ lẫn nhau. Nhưng bây giờ, thực sự có người giấu manh mối, điều này chắc chắn sẽ khiến mối quan hệ hợp tác giữa họ trở nên căng thẳng.
"Đừng đoán bừa." Số 10 tóc đuôi sam lắc đầu, "Biết đâu họ thực sự không phát hiện ra các quy tắc khác thì sao? Lùi một vạn bước mà nói, cho dù họ có phát hiện ra thật, thì việc che giấu manh mối chắc chắn cũng có lý do riêng, nếu không thì tại sao họ phải che giấu manh mối?"
Đúng vậy, nói chung, các điều tra viên trong quái đàm quy tắc này sẽ không giấu manh mối. Nếu thực sự giấu thì chắc chắn có ẩn tình.
Nhưng ẩn tình là gì mà khiến họ chọn cách giấu manh mối với các điều tra viên lớp khác?
Thật ra, anh chàng số 26 định hỏi thêm một câu là có nên đi cùng các điều tra viên khác không, dù sao thì đông người sẽ an toàn hơn. Nhưng sau khi phát hiện đám người kia giấu manh mỗi, anh ta đã từ bỏ ý định này.
Thế nhưng, thực ra dù anh ta có nói thì cũng không được đồng ý, tám người đã là quá đông rồi, nếu tám người không thể ngăn được nguy hiểm ập đến thì dù có hai mươi tám người cũng không ngăn được.
Không thể để tất cả trứng trong cùng một giỏ, tất nhiên họ cũng không thể đi cùng nhau. Chỉ cần truyền thông tin đến đó là đủ rồi.
Nhìn thấy mọi người đều im lặng, anh chàng cao to số 21 chủ động hỏi: "Các người thì sao? Đã tìm thấy bản đồ chưa?"
Cuối cùng thì câu nói này cũng phá vỡ bầu không khí im lặng, cậu nam sinh số 6 cười nói: "Tất nhiên là tìm thấy rồi, ở cuối hành lang kia. Bây giờ chúng ta ra khỏi cửa đi về hướng nam, đi 200 mét, nhìn về phía bên phải là có thể thấy lối vào nhà ăn. Tôi thấy ở vị trí đó, chúng ta cứ đi sát tòa nhà thí nghiệm là không sợ đi sai đường."