Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm ( Dịch Full)

Chương 923

Chương 923 -
Chương 923 -

Vừa bước vào tòa nhà giảng dạy, ở đối diện gặp phải một người đàn ông trạc tuổi bốn mươi, đầu hói, mặc áo sơ mi kẻ sọc, quần tây chỉnh tề. Tô Dung và số 15 nhìn nhau, gần như cùng lúc lên tiếng: "Chào giám thị!"

Không hiểu sao, hình như tất cả giám thị của toàn Hoa Hạ đều có chung một khuôn mẫu.

Đúng là giám thị thật, nghe họ chào hỏi thì gật đầu hài lòng, sau đó nghiêm mặt: "Giờ học rồi, hai em sao lại ở ngoài này?"

Tô Dung vội giải thích: "Chiều nay hơi buồn ngủ, thầy giáo cho chúng em rửa mặt cho tỉnh táo. Chúng em vừa rửa mặt xong, đang định quay lại lớp học tiếp."

Nhìn thấy trên mặt hai cô bé còn vương những giọt nước, giám thị gật đầu: "Đi nào, tôi đi cùng hai em."

Nghe vậy, Tô Dung và số 15 không hẹn mà cùng nhíu mày. Lời nói của ông ta ẩn chứa một cảm giác không mấy thiện chí, đương nhiên họ không muốn để người vừa là địch vừa là bạn này đi theo.

Nhưng Tô Dung che giấu rất tốt, gần như không để lộ chút dấu vết nào, lịch sự hỏi: "Liệu như vậy có làm phiền thầy không ạ? Chỉ một quãng đường ngắn như vậy, chúng em có thể tự về lớp."

Giám thị không bận tâm đến lời từ chối khéo léo của cô, nhìn về phía số 15, hỏi với ẩn ý: "Hai em có vẻ không muốn tôi đưa về lớp nhỉ?"

Rõ ràng số 15 không giấu được biểu cảm của mình, bị ông ta nhìn ra. Nhưng cô ấy cũng phản ứng rất nhanh, thuận theo lời Tô Dung vừa nói: "Sao lại thế được? Em chỉ thấy nếu vì mình mà làm mất thời gian của thầy thì thật không nên."

Nghe vậy, giám thị hiểu ý gật đầu, vui vẻ nói: "Không sao, không mất thời gian đâu, tôi sẽ đưa hai em về lớp."

Ông ta cứ khăng khăng như vậy thì càng có vấn đề, số 15 còn muốn từ chối thì đã bị Tô Dung cắt ngang: "Vâng, cảm ơn thầy."

Lúc này không thể tiếp tục từ chối nữa, vừa rồi giám thị đã nói thẳng ra, hỏi họ có muốn ông ta đưa về lớp hay không. Khi họ đã phủ nhận vấn đề này, thì phải đồng ý với yêu cầu của ông ta, nếu không sẽ tự mâu thuẫn.

Sau khi cô ngăn lại, số 15 cũng hiểu ra vấn đề. Cô ấy cũng gật đầu: "Cảm ơn thầy ạ.”

Binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn. Giữa việc đắc tội với giáo viên giám thị và không đắc tội với đối phương nhưng sau đó có thể gặp nguy hiểm, họ chỉ có thể chọn phương án sau.

Ba người cùng nhau quay lại hành lang tầng một, lớp bốn nằm khá sâu bên trong, cách cửa ra vào khoảng hai mươi mét.

Vừa đi đến chân cầu thang lên tầng hai, một cô giáo mặc đồng phục màu xanh đi từ trên xuống, trên ngực còn đeo huy hiệu giáo viên ưu tú.

Cô ấy cung kính chào giáo viên giám thị trước, sau đó nhìn về phía Tô Dung và số 15: "Tôi hiện có chút việc phải làm, hai em cthể giúp tôi mang đồ xuống được không?"

Quy tắc thứ hai được ghi trong sổ tay [Tôn sư trọng đạo, nghe lời thầy cô, hoàn thành nhiệm vụ thầy cô giao phó.]

Nói cách khác, họ không thể từ chối nhiệm vụ mà giáo viên giao phó. Nhưng cô giáo này xuất hiện vào thời điểm này rõ ràng là có ý đồ xấu. Hơn nữa hai người họ cũng phải nhanh chóng quay lại lớp học, như Tô Dung vừa nói, tốt nhất là quay lại trước khi hết giờ.

Số 15 thực sự cảm thấy khó xử, sao cô ấy không nhận ra giáo viên nữ này là được giám thị cố ý gọi đến, vì để gây khó dễ cho bọn họ. Nhìn vào huy hiệu "giáo viên ưu tú" trên ngực cô ta, có thể thấy cô ta đang cấu kết với giám thị làm chuyện xấu

"Thưa cô, chúng em còn phải về lớp học." Cô ấy ngượng ngùng gãi đầu, "Cô xem, thầy giám thị còn đặc biệt đưa chúng em về cơ mà."

Cô ấy không từ chối trực tiếp mà dùng cách này để khéo léo trả lời câu hỏi của cô giáo. Đây là cách tốt nhất mà số 15 có thể nghĩ ra mà không vi phạm quy tắc, chỉ mong cô giáo từ bỏ việc làm phiền bọn họ.

Nghe vậy, cô giáo liếc nhìn thầy giám thị, không cam tâm, tiếp tục nói: "Cô chỉ chiếm một chút thời gian của các em thôi, sẽ không làm lỡ việc học của các em đâu."

"Thưa giám thị, trường chúng ta có danh hiệu giáo viên ưu tú này sao ạ? Tô Dung, người vẫn im lặng nãy giờ, bất ngờ hỏi, câu hỏi này đã làm thay đổi cục diện. Số 15 mở to mắt, như thể hiểu ra điều gì đó.

Còn cô giáo thì đổi sắc mặt, cười gượng gạo nói: "Giáo viên ưu tú gì chứ? À! Ý em là cái huy hiệu này à, cô chỉ đeo để tự khích lệ bản thân thôi, không có tác dụng gì đâu."

Giám thị cũng gật đầu: "Trường chúng ta chưa từng bình chọn giáo viên ưu tú nào."

Câu nói này vừa thốt ra, còn gì không hiểu nữa? Tô Dung cười toe toét nói: "Em tố cáo người này giả danh giáo viên của trường, cố tình lừa gạt học sinh và cả thầy giám thị."

Cùng lúc đó, số 15 bên cạnh ra tay cực nhanh, khi cô giáo còn chưa kịp phản ứng, đã giật phăng chiếc trâm cài trên ngực cô ta. Đúng như dự đoán của họ, bên dưới chiếc trâm cài ấy chính là một biểu tượng đầu dê màu đỏ, chứ không phải là kiểu đồng phục giáo viên thông thường.

Bằng chứng như vậy là không thể chối cãi, sắc mặt của giám thị cũng thay đổi: "Cô thế mà lại giả danh giáo viên của trường? Đi theo tôi một chuyến."

Cô giáo kia mặt cắt không còn giọt máu, trừng mắt nhìn Tô Dung và số 15 một cách đầy oán hận, nhưng thậm chí còn chẳng thèm giãy giụa mà ngoan ngoãn đi theo giám thị. Có thể thấy mối quan hệ giữa họ hoàn toàn là áp chế, cô giáo giả này không có bất kỳ sức phản kháng nào.

Đến khi hai người kia hoàn toàn rời khỏi tòa nhà dạy học, số 15 mới khẽ nhổ một tiếng "phỉ", dùng khẩu hình miệng lẩm bẩm với Tô Dung: "Giả tạo, giả tạo, giả tạo!"

Cô ấy cho rằng việc giám thị vừa làm hoàn toàn chỉ là giả vờ. Những giáo viên giả đó đều do ông ta mời đến, bây giờ bắt người giả mạo hoàn toàn là để che giấu sự thật, cơ bản là không phạt cái gì cả.

Điều này không phải là do suy đoán, vì vừa rồi có thể rõ ràng thấy được cách giáo viên giả đó rất tôn trọng thầy giám thị, mọi việc đều phải nhìn phản ứng của thầy giám thị trước khi làm. Vì vậy, cô ta rõ ràng đã nhận được chỉ dẫn từ thầy giám thị mới có thể hại học sinh.

Sau khi mắng chửi xong, tâm trạng cô ấy tốt hơn một chút, giơ ngón tay cái với Tô Dung. Vừa nãy Tô Dung có thể phát hiện ra vấn đề với chiếc trâm cài của giáo viên giả ngay lập tức, quả thật không hổ danh là người có bản lĩnh

Bình Luận (0)
Comment