Tôi Có Thể Nhìn Thấy Quy Tắc Chính Xác Của Quái Đàm ( Dịch Full)

Chương 985

Chương 985 -
Chương 985 -

Mặc dù trước đó cô nói muốn lẻn ra ngoài, nhưng ai cũng biết là không thể dễ dàng như vậy. Ban đêm của quái đàm quy tắc rất nguy hiểm, những điều kỳ lạ luôn xảy ra. Nếu không có đặc quyền mà ra ngoài thì chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm lớn.

Đặc biệt là cô biết "Trường trung sở 13" và "Ký túc xá số 44" mà cô đã trải qua trước đó thực sự nằm trên cùng một bản đồ. Nói cách khác, ánh sáng đỏ vào ban đêm trong "Ký túc xá số 44" có lẽ vẫn tồn tại trong "Trường trung học cơ sở 13" này.

Ánh sáng đỏ đó không được tiếp xúc, một khi tiếp xúc có lẽ sẽ ngay lập tức biến thành kẻ ô nhiễm. Tiếu Khả Ái lúc đầu sau khi bị ô nhiễm đã cố gắng kéo rèm cửa, để họ tiếp xúc với ánh sáng đỏ, do đó tất cả đều bị ô nhiễm.

Có nghĩa là, mặc dù suy đoán trước đó của họ không sai, về đêm vẫn có cơ hội ra ngoài. Nhưng nếu không chuẩn bị mà đi ra ngoài, chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm.

Đây là cơ hội quan trọng để Tô Dung lợi dụng chuyện này, thậm chí cố tình sử dụng hiệu ứng phá nhà ba lần liên tiếp để thúc đẩy lớp trưởng chấp thuận yêu cầu này của cô ấy.

Nghe vậy, lớp trưởng quả nhiên do dự. Đúng là yêu cầu này cũng quá đáng thật, nhưng cô ta vừa từ chối hai yêu cầu của đối phương rồi, nếu còn từ chối cả yêu cầu thứ ba, thì thật sự có vẻ cô ta không có thành ý.

So với hai yêu cầu trước, thì yêu cầu này tương đối nằm trong khả năng của cô ta. Nghĩ vậy, lớp trưởng gật đầu: "Được, tôi sẽ đưa cho cậu một phù hiệu tuần tra đêm, cậu đeo nó vào là có thể đi lại trong trường vào ban đêm."

Cô nói xong liền lấy một băng tay đỏ ra từ cặp. Thường thì cô ta sẽ đeo lên khi tuần tra vào buổi tối, nhưng bây giờ để đổi xác số 6, nên cô ta đành đưa cho Tô Dung.

Ngược lại cô ta không sợ Tô Dung đổi ý hoặc không đưa xác số 6 cho mình. Dù sao so sánh với Tô Dung, cô ta chiếm ưu thế hơn. Nếu đối phương thật sự đổi ý, vậy sẽ phải gánh chịu sự trả thù của cô ta. Lớp trưởng tin Tô Dung là một người thông minh, sẽ không làm chuyện ngu ngốc như vậy.

Quả nhiên Tô Dung giữ lời hứa, đưa cô ta đến nhà vệ sinh, thấy thi thể số 6. Khi vừa nhìn thấy thi thể số 6, lớp trưởng đã nở nụ cười.

Cô ta lập tức hỏi: "Cậu ta vẫn luôn ở đây sao?"

“Có lẽ vậy.” Tô Dung gật đầu, “Tôi cũng không chắc lắm, bạn học gây chuyện cũng đó không nói nhiều.”

Tuy nhiên, lớp trưởng cũng không thèm để ý chuyện này, chỉ nheo mắt nghi ngờ: "Nhưng mà, hôm đó có đến mấy tên lận, không lẽ chỉ có một mình cậu ta, đồng bọn của cậu ta đâu rồi?"

"Tôi đoán là cậu ta sẽ không khai ra đồng bọn của mình đâu, chỉ toàn nói nhăng nói cuội thôi. Vậy nên nếu lớp trưởng không quá vội muốn tìm những tên còn lại thì tốt nhất đừng để cậu ta tỉnh lại, kẻo đêm dài lắm mộng, lại xảy ra chuyện gì thì phiền phức."

Tô Dung hơi lo số 32 khai ra những người còn lại, nếu cậu ta tỉnh lại chắc chắn sẽ làm thế, chỉ chờ lớp trưởng có tin hay không thôi. Dù cô có thể tranh luận thắng số 32, nhưng chỉ cần bị chỉ đích danh, lớp trưởng chắc chắn sẽ nghi ngờ. Vậy nên kết quả tốt nhất chính là không để số 32 tỉnh lại.

Nghĩ như vậy, cô lại khuyên: "Bắt một người làm gương răn đe là đủ rồi, tôi nghĩ những tên còn lại thấy cảnh người này bị thế này chắc chắn sẽ hoàn lương. Trưởng lớp, cậu đại nhân đại lương, tha cho bọn họ một con đường sống đi."

"Hình như cậu hơi tử tế với bọn họ đó?" Lớp trưởng nghi ngờ nhìn cô.

Tô Dung cố làm ra vẻ xấu hổ, gãi đầu nói: “Thực ra, tôi vẫn chưa nói, hôm đó tên đánh tôi tuy trông rất dữ tợn nhưng lại không đánh vào chỗ hiểm. Nếu không với sức của tôi thì đã chết từ lâu rồi. Vì bọn họ không muốn lấy mạng tôi nên tôi nghĩ vẫn có thể tha thứ được.”

Nghe câu trả lời này, lớp trưởng không hề ngạc nhiên, gật đầu tỏ vẻ thấu hiểu. Thực ra, sau khi mọi chuyện kết thúc, khi cô ta nhớ lại chuyện này thì đã nhận ra điều đó. Đừng thấy Tô Dung bị đánh tơi bời mà tưởng là không có chuyện gì.

Lúc đầu cô ta cũng hơi nghi ngờ, nhưng vì không có bằng chứng gì, cộng thêm Tô Dung cũng không có biểu hiện gì đáng ngờ nên cô ta mới không nói ra. Nhưng bây giờ nghe Tô Dung vô tình giải thích như vậy, cô ta bỗng tin lời của đối phương, còn giải đáp được cả thắc mắc khó chịu trong lòng.

Xem ra là cô ta nghĩ nhiều rồi, Tô Dung và đám cướp đó thực sự không phải một giuộc. Hơn nữa, tính tình còn rất thật thà, biết ơn, không thù dai, là một người tốt.

“Tôi biết rồi.” Lớp trưởng gật đầu, rồi tiện miệng nói: "Đúng rồi, đi tuần tra buổi tối là nhiệm vụ, nếu cậu lựa chọn ra ngoài vào buổi tối thì phải hoàn thành nhiệm vụ tuần tra. Khu vực tôi phụ trách là tòa nhà dạy học, cùng khu vực với lớp trưởng lớp 11. Theo lý thì hai ngày nay đều do cậu ta phụ trách, vì thế nếu cô đi thì có thể sẽ gặp cậu ta. Cậu đừng quên hoàn thành nhiệm vụ, cậu ta sẽ không hỏi tại sao lại đổi người đâu."

Tô Dung nhướn mày, ngoan ngoãn gật đầu, nhưng trong lòng lại nghĩ đến những chuyện khác. Có thể thấy thân thể số 6 đối với lớp trưởng và phòng giáo vụ thực sự rất quan trọng.

Rốt cuộc họ muốn dùng số 6 để làm gì? Tô Dung thực sự rất tò mò, chỉ mong lần này số 6 đi là chết luôn, như vậy cô mới có thể dùng 【Thị giác tử vong】 để xem xét.

Liên hệ đến chuyện này, nhiệm vụ tuần tra mà lớp trưởng đưa ra cũng rất đáng để suy nghĩ. Lớp 11, lại là lớp 11. Vừa rồi số 32 cũng đã nói, điều tra viên lớp 4 phải đến lớp 11 nghe giảng mới có thể hiểu được.

Hai lần liên tiếp có sự giao thoa, khiến cô không khỏi quan tâm. Lớp 4 và lớp 11 có mối liên hệ gì? Và liệu lớp 4 và lớp 11 có còn liên quan gì nữa không?

Lớp trưởng không lo lắng đến suy nghĩ của cô, suy nghĩ một lúc, lần này không còn tham công tiếc việc nữa, tìm hai dân địa phương, cùng nhau khiêng số 6 và 32 lên.

Sau khi cô ta rời đi, các điều tra viên khác trong lớp ngay lập tức tụ tập lại. Hiện tại, lớp của họ chỉ còn lại bốn điều tra viên, không tính Tô Dung. Lần lượt là cô gái tóc đuôi sam số 10, cô gái tóc ngắn số 15, anh chàng cao lớn số 21 và cô gái nói lắp số 23.

Bình Luận (0)
Comment