Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Người trung niên giận tím mặt, quát cảnh vệ Sở gia: "Các ngươi còn đứng ngây đó làm gì? Còn không nhanh cứu người!"
Cảnh vệ của Sở gia lập tức lao tới hướng Lăng Tu, Sở Mộng ngăn trở bọn họ: "Các ngươi làm gì, đây là bằng hữu của ta!"
Triệu Lang Nhi cũng đứng ra, đứng ở trước mặt Lăng Tu: "Đây là bảo tiêu của bản cô nương, thiếp thân, các ngươi muốn động hắn thì đã hỏi qua bản cô nương chưa."
Trần Hào, Lương Ưu đứng dậy, nói cho mọi người biết, Lăng Tu cũng không phải một người.
"Triệu điệt nữ, nếu hắn là hộ vệ của ngươi, vậy làm phiền ngươi giải thích cho ta một lý do."
Người trung niên tên kia mang vẻ mặt âm hàn, ánh mắt dừng lại ở trên người Sở Mộng, "Mộng dao, ta được phụ thân ngươi mới đến, chính là thượng khách của Sở gia, không nói tới Tiểu Minh là hôn phu của ngươi, mà chỉ việc hắn bị bảo tiêu đánh ở trong tiệc sinh nhật của phụ thân ngươi, đây đã là nhục nhã Sở gia và Tiếu gia rồi."
"Tiếu bá phụ không nên kích động, chuyện còn không có được làm rõ ràng, hơn nữa ta tin tưởng Lăng Tu chắc chắn sẽ không vô cớ động thủ đả thương người!" Sở Mộng hiện tại vô cùng chăm chú nghiêm túc.
Tiếu Thành hừ lạnh: "Mộng dao, rất nhanh chúng ta sẽ là người một nhà, ngươi lại giúp một ngoại nhân, ngươi không sợ Tiếu gia chúng ta lạnh tâm sao?"
Sở Mộng nhất thời nghẹn lời, đúng vậy, dù như thế nào đi nữa thì Tiểu Minh cũng là hôn phu của nàng, cánh tay của vị hôn phu bị Lăng Tu đạp gẫy, nằm trên mặt đất rên thống khổ, nàng lại nói giúp Lăng Tu, về tình về lý là đều không được, thế nhưng nàng thực sự không thích Tiểu Minh, cũng một mực phản đối cuộc hôn sự này.
"Đã xảy ra chuyện gì?"
Nhưng vào lúc này, một trung niên cả người lẫm lẫm, tướng mạo đường đường đi ra từ đại sảnh, cặp mắt bắn hàn tinh, bộ ngực rộng rãi. Tiếng hò hét tràn đầy một lực lượng, rung động toàn bộ yến hội.
Chính là phụ thân của Sở Mộng Sở Cảnh Long, đi ra theo hắn, còn có cục trưởng Đại Kiệt đồn cảnh sát.
Tiếu Thành dẫn đầu nói: "Sở huynh, ngươi đi ra vừa lúc, Tiểu Minh con rể ngươi bị người đạp gẫy cánh tay, việc này ngươi nhất định phải nghiêm túc xử lý!"
Ánh mắt Sở Cảnh Long quét tới hướng Lăng Tu, khi nhìn thấy cánh tay Tiểu Minh hình chữ v, mà chân phải của Lăng Tu vẫn gắt gao giẫm ở trên thì, lúc này liền hướng cảnh vệ hét lớn: "Bắt cái tiểu tử dương oai này lại cho ta!"
"Chờ một chút!"
Đại Kiệt lớn tiếng lên tiếng ngăn lại, nhỏ giọng nói ở bên tai Sở Cảnh Long, "Người này không động được, hắn là bằng hữu của Lâm bộ trường."
Bằng hữu của Lâm bộ trường? !
Sáu chữ này, giống một ngọn núi, đặt ở trên vai của Sở Cảnh Long, để cho hắn nhất thời có chút không thở nổi.
"Ngươi nói hắn là bằng hữu của Lâm bộ trường?"
Trong mắt Sở Cảnh Long tràn đầy vẻ kiêng kỵ, hắn vốn lớn giọng, tuy hắn đã nhỏ giọng lại nhưng thật ra tiếng vẫn rất lớn, tất cả mọi người ở đây hầu như đều nghe được.
Cho nên ánh mắt mọi người nhìn về phía Lăng Tu cũng thay đổi, thân là nhân vật có mặt mũi ở khu một, bọn họ làm sao có thể không biết tới Lâm bộ trường, đây chính là nữ diêm vương tay cầm đại quyền sinh sát ở khu một, có thể không chút khách khí mà nói, chỉ cần Lâm bộ trường nguyện ý, có thể để cho bọn họ rơi xuống đến tầng dưới chót nhất của xã hội trong một đêm, bằng hữu của Lâm bộ trường, ai dám trêu?
Ngay cả Tiếu Thành cũng thoáng bình tĩnh lại, thần tình thay đổi liên tục, đứng tại chỗ không biết nên làm phản ứng gì.
Đại Kiệt làm người hoà giải, cười tủm tỉm đi lên: "Lăng Tu, cho ta chút mặt mũi, bỏ qua có được không? Bây giờ là ngày sinh, không thích hợp nổi giận, ngươi nói có đúng không?"
Hắn rất rõ ràng, đừng xem ngoài mặt Lăng Tu là một người có dáng dấp vô hại, thế nhưng hạ thủ rất tàn nhẫn, nếu như nổi giận, thì đúng là chuyện gì cũng có thể làm được, chuyện của Hoàng Quang, cùng với đám bảo an chính là chứng minh tốt nhất, tuyệt đối là người dám giết người.
Nói như thế nào thì Lăng Tu cũng có một cái danh là hiệp cảnh, Đại Kiệt này cũng coi như là quan lớn của hắn, không thể không cấp cho Đại Kiệt chút mặt mũi, khẽ hừ một tiếng, lấy chân ra.
Một hồi phong ba liền lắng xuống, mà Tiểu Minh liền bị đưa tới y viện, đối với Lăng Tu đó là kinh hoàng không dứt, như con chuột nhìn thấy mèo vậy.
Cùng lúc đó, hết thảy tân khách ở đây, đều có ý vô tình muốn tạo quan hệ cùng Lăng Tu.
Sau khi Sở Cảnh Long chiêu đãi hết thẩy tân khách xong liền quay trở về biệt thự, trên lầu hai rất ảm đạm, bầu không khí âm trầm.
Một gian nhà hoa lệ, có lò sưởi âm tường theo kiểu dáng Âu Tây, hắn đứng ở trước cửa sổ, đánh giá Lăng Tu ở phía dưới.
Khuôn mặt, đôi mắt, một tên sát thủ toàn thân lộ ra một cỗ sát khí đi ra từ mật thất sau tường, sau đó cung kính đứng ở trước mặt hắn. Xung quanh miệng mgười này tràn đầy máu tươi, con ngươi màu vàng sẫm, khóe mắt đầy nếp nhăn.
"Chính là tên Lăng Tu này, giết Hoàng Quang?" Ánh mắt Sở Cảnh Long tập chung ở trên người Lăng Tu, nhàn nhạt hỏi.
"Đúng vậy, ngay cả ta cũng bị liên lụy, rớt khỏi vị trí phó cục trưởng, còn bị bộ ARR phát lệnh truy nã."
Tên kia cắn chặt hàm răng, trừng mắt nhìn Lăng Tu ở phía, bộ dáng kia như là hận không thể nuốt sống Lăng Tu, "Ta nhất định phải ăn hắn, nếu không sẽ khó tiêu mối hận trong lòng của ta."
"Ngươi chuẩn bị tự mình động thủ?" Sở Cảnh Long thần sắc đạm mạc.
"Đúng vậy, mong rằng lão bản thành toàn." Tên kia khom người nói.
Sở Cảnh Long trầm mặc một lát, chậm rãi nói: "Lăng Tu cho ta cảm giác không đơn giản, dù cho ngươi tự mình xuất thủ, cũng không nên khinh địch. Còn có, ta đã nhận thấy được khí tức của Bạch vô thường, Lăng Tu hẳn là con mồi, nếu đối phó hắn, không khác nào Hoàng Tước đang rình mổi ở phía sau, mà kiêu phái chúng ta, lại là đường lang."
"Mong lão bản thành toàn!" Tên kia cung kính nói.
Sở Cảnh Long chắp hai tay sau lưng, nhẹ nhàng cười nói: "Ngươi muốn báo thù, nhất định phải dẫn Lăng Tu tới một chỗ không có Hoàng Tước, ngay cả dùng phương pháp gì, vậy thì phải dựa vào ngươi tự mình suy nghĩ."
Vỗ vỗ tên kia vai, xoay người đi ra ngoài.
Trước khi đi đến cạnh cửa thì ngừng lại, quay đầu nói: "Được rồi, nhớ xử lý sạch sẽ cho ta, ta không hi vọng lần thứ hai về tới đây thì còn có thể nghe được mùi máu tươi!"
"Vâng, lão bản."
Tên kia bái một cái, ánh mắt lại lần nữa nhìn về phía Lăng Tu, hàm răng cắn vào nhau.
Nếu như chỉ có Hoàng Quang bị giết, hắn sẽ không hận Lăng Tu sâu đến như thế, nhưng hắn cũng không nghĩ tới, sau khi Hoàng Quang bị xác định là biến chủng thì, bộ ARR trực tiếp muốn đem bắt hắn có quan hệ cùng Hoàng Quang trở về nghiệm chứng có phải là biến chủng hay không, để cho thân phận hắn thật vất vả tạo dựng lên bị tan biến lập tức.
Nếu không phải vì hắn có thực lực mạnh mẻ, giờ phút này hắn đã trở thành du hồn bên trong bộ ARR, hôm nay, lại chỉ có thể núp ở trong mật thất, không được nhìn thấy ánh mặt trời, sinh hoạt như con gián con chuột, điều này để cho hắn thống hận Lăng Tu.