Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Sau mười giờ, Lăng Tu như thường ngày chạy tới hoa viên cuối cùng đón Đường Tiểu Mạt. Ngoại trừ quán ăn đêm hoặc là tiệm nướng, thì ban đêm tại khu một vô cùng an tĩnh, hắn có thể nghe được rõ ràng tiếng bước chân của mình.
"Leng keng đinh ~ "
Một tiếng chuông điện thoại di động đơn điệu đột nhiên vang lên.
Lăng Tu lấy điện thoại di động ra vừa nhìn, là Thái Vũ gọi tới, lúc này mới nhớ tới, đã có một đoạn thời gian không có gặp mặt hắn, không khỏi có chút tự trách cứ bản thân không hiểu được cách xử lý nhân tình thế thái, nếu Thái Vũ không chủ động gọi điện thoại cho bản thân, chính bản thân chắc chắn sẽ không nhớ tới gọi điện thoại cho hắn.
Nhấn nút trả lời, nhiệt tình hô một tiếng: "Bân ca!"
"Lão... Lão đệ... Khụ khụ khụ..." Bên đầu điện thoại kia lại vang lên thanh âm Thái Vũ khàn khàn thống khổ.
Sắc mặt Lăng Tu trầm xuống: "Đã xảy ra chuyện gì?"
"Ta... Tiểu Hoa, còn... Còn có lão bà ta bị..."
Điện thoại di động bị cướp đi, một tiếng tục tằng mà lại tán lộ ra lãnh ý lành lạnh vang lên: "Lăng Tu, nếu như muốn bọn họ sống, lập tức cút tới kho hàng tìm ta, nhớ kỹ, một mình ngươi đến, nếu có bộ ARR đi theo tới, ngươi cũng đừng mong gặp lại được bọn họ!"
Nghe xong những lời này, Lăng Tu trực tiếp cúp trò chuyện.
Dư quang liếc mắt nhìn chỗ Bạch vô thường ẩn thân, lập tức bước nhanh đi tới quán bar cách đó không xa, sau đó đi vào.
Bạch vô thường nhíu mày, nghĩ thầm: Lăng Tu này chẳng lẽ muốn đi gái?
Hắn đối có ấn tượng với nơi này chính là thối nát và dơ bẩn, căn bản không muốn đi vào, nhưng vì không muốn Lăng Tu rời khỏi tầm mắt của bản thân, hắn phải kiên trì xông vào. Áo choàng màu trắng, da dẻ ảm đạm, như là người bị bệnh bạch tạng không có chút huyết sắc nào, tuy nói bên trong quán rượu có rất nhiều người, thế nhưng trên Bạch vô thường lại cảm thụ được một cổ lãnh ý thấm lòng người, để cho người ta không tự chủ được mà tránh xa.
Khi nhìn thấy Lăng Tu đứng ở trước mặt một nữ nhân thì, hắn mới yên lòng, tìm một góc âm u mà đứng, một đôi mắt phụt ra hàn tinh, tựa như Độc xà chăm chú nhìn chằm chằm Lăng Tu.
Lăng Tu tự nhiên biết có Bạch vô thường, mà đến quán bar này, chính là vì muốn trốn khỏi mắt Bạch vô thường.
Nữ nhân này ăn mặc một bộ đồ chức nghiệp, rất hiển nhiên là thành phần tri thức ở khu một, nàng uống rượu uống rất nhanh, trước người đã bày ra một đống chai không. Gương mặt của nữ nhân hồng nhuận một mảnh, ngũ quan tuy rằng không phải là rất rõ ràng, nhưng từ thân hình liền có thể phán đoán dáng dấp của nàng sẽ không quá kém.
Lăng Tu hơi tư đo, hướng phía người pha rượu chào hỏi một tiếng: "Xin cho ta một chén Whiskey!"
Trong chốc lát, cầm rượu, đi hướng nữ nhân.
Nữ nhân ngẩng đầu, một khuôn mặt tuyệt mỹ nghi hoặc nhìn hắn, dường như đang cảnh giác.
Lăng Tu cười yếu ớt mở miệng nói: "Tiểu thư, chủ nhân cảu ta muốn mời ngươi uống một chén rượu!"
Nữ nhân liếc nhìn Bạch vô thường: "Chính là cái tên da dẻ trắng bệch kia sao?"
"Đúng!"
"Nếu là hắn mời ta uống rượu, vì sao còn không đến đây?" Nữ nhân mê người vuốt mái tóc một cái, lộ ra một vẻ thành thục tươi cười.
"Da mặt mỏng, sợ bị mất mặt!"
Lăng Tu khẽ cười một tiếng, "Rượu để lại này, tiểu thư cự tuyệt hay không, đã không quan hệ cùng ta, ta đi toilet, xin lỗi không tiếp được."
Xoay người, chậm rãi đi đến hướng toilet.
Bạch vô thường đang muốn theo sau, nữ nhân kia đắn đo rồi cầm ly Whiskey Lăng Tu mang tới, đi tới trước mặt hắn, chặn đường đi của hắn lại, nâng cốc đưa trả lại cho hắn, gọn gàng dứt khoát cự tuyệt nói: "Xin lỗi, ngươi không phải thứ ta thích!"
Bạch vô thường không để ý tới nàng, vòng qua nàng liền đuổi theo hướng Lăng Tu.
Nhưng mà lại bị nữ nhân kéo tay áo lại: "Nói cho vị dễ nhìn kia, ta cảm thấy rất hứng thú đối với hắn, gọi hắn đến tửu điếm 209, ta chờ hắn ở nơi đó."
Bạch vô thường không rõ cho nên, mắt thấy Lăng Tu càng ngày càng xa, đã sắp rời khỏi tầm mắt của mình, hắn không khỏi tức giận một trận.
"Buông tay!"
Chợt vung cánh tay, một cổ lực mạnh dâng trào, nữ nhân ngã xuống đất, giày cao gót cũng bị rớt ra.
Một đám săn gái đẹp thấy thế, tất cả đều mang tinh thần trọng nghĩa mười phần xông tới.
"Thô lỗ đối với nữ nhân như vậy!"
"Nhanh chóng nói xin lỗi nàng, bằng không ngươi đừng hòng rời đi được."
"Mẹ, nàng là nữ nhân của lão tử, nữ nhân của lão tử ngươi cũng dám đánh, chán sống rồi ah?"
...
Hướng về phía Bạch vô thường quát mắng liên tục, nỗ lực biểu hiện một phen, thắng được mỹ nữ ưu ái, đêm nay liền có khả năng đưa cái nữ nhân xinh đẹp này đặt ở dưới thân.
Đã bị bọn họ quấy rầy, hơn nữa hoàn cảnh quán bar mờ mờ ảo ảo và phức tạp, Bạch vô thường mất đi tung tích của Lăng Tu, nhất thời giận tím mặt.
"Cút ngay!"
Một tiếng rít gào, giống như sư tử rống, âm ba cuồn cuộn, rung động màng tai, toàn bộ quán bar đều kịch liệt run rẩy, chén rượu "Ba" một tiếng bị chấn nát bấy.
Tất cả nhân viên trong quán rượu, đều cảm thụ được một cổ áp lực như sơn nhạc nặng nề đè xuống, thân thể không tự chủ được mà phủ phục ở trên mặt đất. Ánh mắt mang theo vẻ hoảng sợ nhìn vẻ mặt Bạch vô thường tức giận và dữ tợn, không dám thở mạnh một cái, hoàn toàn bị chấn nhiếp.
Bạch vô thường giống như một đạo huyễn ảnh lao về phía cửa hông quầy rượu, nhưng là lại không còn thấy tung tích của Lăng Tu. Bên trái, bên phải cùng với phía trước đều không có một bóng người. Hắn lập tức lấy điện thoại di động ra, bấm số của Lý Lâm: "Bộ trưởng, Lăng Tu vừa mới bỏ rơi thuộc hạ, đêm nay có lẽ sẽ có chuyện gì phát sinh!"
"Lập tức báo tin cho lão hắc, xuất động hết thảy thành viên arr, đeo lên kính mắt kiểm tra đo lường biến chủng, phát hiện bất luận cái dấu hiệu biến chủng hoạt động nào, báo cho ta biết trước tiên." Lý Lâm lạnh lùng nói.
“Vâng” Bạch vô thường trọng trọng gật đầu.
Bộ ARR, trong phòng làm việc.
Lý Lâm cắn răng ngọc, quay đầu lẳng lặng nhìn bóng đêm đen thùi bên ngoài, sau đó đưa tay nhấn cái cái nút dưới bàn.
Cái bàn trơn tuột bằng phẳng tự động hướng ra hai bên, một bộ đồ chiến đấu màu đen xuất hiện, đây là bộ đồ tập đoàn evo chuyên môn nghiên chế cho nàng, cho dù bị nhiệt độ cao đốt, cũng sẽ không có bất kỳ tổn hại nào.
Sau khi rời khỏi quán bar, Lăng Tu lợi dụng tốc độ nhanh nhất tìm tới kho hàng.
Nghĩ đến Thái Vũ, Tiểu Hoa, còn có thê tử Thái Vũ rất có khả năng đã bị dằn vặt, tâm tình của hắn liền tương đối cấp bách, tốc độ lại tăng nhanh, chỉ là một khắc mới vừa bước vào kho hàng, cái cổ liền đau đớn một trận, dường như có một cây châm nhỏ đâm vào trong da thịt, ngay sau đó, tầm nhìn bắt đầu mờ đi, rốt cục...
"Oành "
Một trận thiên toàn địa chuyển, Lăng Tu ngã xuống đất, mí mắt như phụ nghìn cân mí từ từ khép lại, trước khi hôn mê, mơ hồ trong tầm mắt xuất hiện một đôi giầy màu đen, sau đó toàn bộ thế giới rơi vào hắc ám.