Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch Full)

Chương 401 - Chương 402: Thống Khổ Dằn Vặt

Danh Sách Chương - Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch) - vipTruyenGG.com Chương 402: Thống khổ dằn vặt

 

 

 

Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào

Dịch giả: Quyen.lv

Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.

3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.

Không biết qua bao lâu, Lăng Tu cảm thấy một cổ mát lạnh xông lên, từ từ trở nên thanh minh, còn không chờ hắn mở hai mắt ra, đau đớn kịch liệt đột nhiên truyền đến từ bụng dưới.

"A ~ "

Yết hầu giữa phát ra một tiếng kêu đau, rốt cục hoàn toàn tỉnh táo lại.

Đập vào mi mắt, là mười mấy người cầm thép côn cùng trường đao trong tay, trên mặt những người này đều mang mặt nạ, lộ ra vẻ hung thần ác khí. Mà chính hắn thì bị xích sắt buộc hai tay trói vào cái cột, toàn thân cao thấp đều bị cột lại, không thể động đậy. Lúc này mới ý thức được, lúc trước khi hắn bước vào kho hàng, thì hắn bị đánh lén, bị bắn thuốc gây tê hoặc gây mê nào đó.

"Oành ~ "

Giữa lúc Lăng Tu tìm kiếm thân ảnh Thái Vũ và Tiểu Hoa thì, một cái thiết côn hung hăng quất vào trên ót hắn, một cổ huyết lưu nóng hổi chảy xuống dọc theo cái trán, đau đớn kịch liệt, để cho hai cánh tay hắn siết chặt, thuốc tê trong thân thể không để cho hắn không phát huy ra lực lượng biến chủng.

Hắn hai mắt đột nhiên hàn, chợt ngẩng đầu nhìn thẳng vào tên cầm thiết côn quật đầu mình.

"Nhìn cái gì vậy, không phục a!"

Tên kia cả người đầy khí sát phạt, không sợ ánh mắt Lăng Tu lạnh như băng chút nào, không chút khách khí đâm thiết côn trong tay vào bụng của hắn.

Lực lượng cực đại, Lăng Tu nhịn không được mà rung động, sắc mặt trở nên trắng bệch, thật giống như có cái mũi khoan đâm vào trong bụng hắn, đau nhức khó nhịn, hắn cắn chặt hàm răng, không để cho mình phát ra tiếng la hét.

Lại một tên níu lấy tóc của hắn, chợt kéo về phía sau: "Tiểu tử, giết thành viên kiêu phái của chúng ta, còn hại lão đại của chúng ta bại lộ thân phận, ngày hôm nay ngươi sẽ chết rất thảm!"

Trên mặt Lăng Tu không có vẻ kinh hoảng sợ, chỉ là lạnh lùng hừ cười lên: "Ngươi xác định không phải là đang nói cho vui?"

Đón nhận ánh mắt của hắn, thân thể tên kia này không khỏi rùng mình, phảng phất thực sự sẽ có cái gì đó ngoài ý muốn phát sinh.

"Oành ~ "

Lại một tên lao tới, tung quả đấm hướng về phía ngực bụng Lăng Tu.

Một ngụm máu tươi phun ra tự trong miệng Lăng Tu, nhưng tóc bị túm lại, khuôn mặt hướng lên trên, máu tươi phun ra liền chảy xuống đầy khuôn mặt, đau nhức để cho mặt và cơ thể của không tự chủ được mà co rúm lại.

Khi tên kia phất phất tay, ý bảo những người khác đều đứng xa một chút. Hắn tháo mặt nạ xuống, lộ ra một cái khuôn mặt, đôi mắt nhỏ, trên trán lộ nếp nhăn.

"Là ngươi!"

Lăng Tu thoáng cái liền nhận đi ra, đối phương chính là phó cục trưởng đồn cảnh sát, nội tâm không khỏi cay đắng cười, cậu em vợ Hoàng Quang là biến chủng, làm tỷ phu cũng phải là biến chủng.

"Đương nhiên là ta."

Phạm Kiên nhe răng cười lên, "Lăng Tu, ngươi hại ta thảm như vậy, ngươi nói ta nên xử trí ngươi như thế nào cho phải đây?"

Lăng Tu không muốn nói nhảm cùng hắn, chuyển đổi đề tài lạnh lùng hỏi: "Bọn Thái Vũ họ ở đâu?"

"Con mẹ nó ngươi có bị ngu hay không, còn lo lắng cho người, không lo lắng cho chính ngươi sao?." Phạm Kiên âm lãnh cười nói, lập tức lui ra phía sau một hai bước, phất phất tay.

Hai tên kia vung thiết côn đánh Lăng Tu liên hồi, ngắn ngủi chỉ chốc lát, Lăng Tu toàn là máu, trên người nổi lên từng mảng máu bầm.

"Đánh, hung hăng đánh cho lão tử, thế nhưng nhớ kỹ, nhất định phải để cho hắn nửa cái mệnh, không thể để cho hắn chết nhanh như vậy, ta phải từ từ dằn vặt chết hắn." trên mặt Phạm Kiên là một mảnh âm hàn.

"Vâng, lão đại!" Vài tên bộ hạ lên tiếng trả lời, đánh Lăng Tu càng thêm hung ác độc địa .

Miệng mũi Lăng Tu tràn đầy máu, đầu đã rách vài chỗ, máu tươi phun ra, y phục trên người đều bị máu tươi nhuộm đỏ, hắn cắn chặt hàm răng, ánh mắt như lang như hổ nhìn chằm chằm những người mang mặt nạ.

"U a, còn lỳ như vậy, ngay cả kêu cũng không kêu một tiếng!" tên mặc áo màu đen hừ hừ cười nhẹ nói.

Vừa dứt lời, hắn bỗng nhiên tiến lên trước ba bước, nắm một thiết côn tử, quất vào bụng Lăng Tu.

Vẻ mặt Lăng Tu nhăn nhó, sắc mặt ảm đạm, hai tay ra sức giãy dụa, nhưng tất cả chỉ là phí công, xích sắt cuốn thật chặt, lực lượng biến chủng lại bị thuốc mê ức chế, căn bản là không tránh thoát.

"Hắc hắc... Lúc này mới đúng nè!"

Nhìn Lăng Tu thống khổ, tên kia phát ra một tiếng cười cực kỳ hưng phấn. Sau đó lại quất một côn vào bụng Lăng Tu, thậm chí mắt còn xuất hiện màu lục sắc, lực lượng cường đại khiến cho thiết côn uốn lượn thay đổi hình dạng.

Sau ba côn, Lăng Tu lại hôn mê lần nữa...

Thế nhưng rất nhanh lại bị một chậu nước lạnh đến xương làm tỉnh lại, sau nước lạnh chính là nước nóng, hơn nữa trên thân thể đều là vết thương, Lăng Tu cảm thấy đau đớn sống không bằng chết, nước nóng làm da dẻ hắn nổi lên rất nhiều bọc mủ.

"Thế nào? Ta chuẩn bị cho ngươi món khai vị, có hài lòng không?" trên mặt Phạm Kiên tràn đầy nụ cười đắc ý, gần đây bị khuất nhục, đều trút lên người Lăng Tu.

Lăng Tu đã không có khí lực nói chuyện, thân thể bởi vì thống khổ mà không nhịn được co quắp, run rẩy, hai mắt của hắn, chỉ gắt gao nhìn chằm chằm Phạm Kiên.

"Đói bụng, thì ăn trước đã."

Phạm Kiên không có tiếp tục dằn vặt Lăng Tu, trước hết để cho Lăng Tu chậm một chút, hắn cũng không muốn kết thúc nhanh như vậy.

Vài tên vác Thái Vũ, Tiểu Hoa đi ra ngoài.

Thái Vũ không phải tự mình đi ra, mà là bị người vác lên vai khiêng ra như con heo, hai chân hắn tự đầu gối trở xướng dưới đã không còn da thịt, chỉ còn lại có khung xương ảm đạm, hai mắt trống rỗng, hắn đã hấp hối.

"Bân ca!" nhãn thần Lăng Tu run rẩy, khàn giọng hô lên.

"Lăng Tu lão đệ, đi mau, bọn họ không phải người, bọn họ đều không phải là người!" Nằm dưới đất thanh âm Thái Vũ khàn khàn rung động nói.

Trong một cái buổi chiều, hắn thể nghiệm được hình phạt tàn khốc nhất trên cái thế giới này, thịt trên đùi hắn bị những người này cắt xuống từng khối từng khối, tròng mắt của hắn cũng bị móc ra, khi hắn còn một con mắt có thể thấy, hắn tận mắt thấy mắt mình bị đưa vào miệng, sau đó bị nhai nát.

Phòng tuyến tâm lý của hắn đã hoàn toàn bị đánh sụp...

"Thực sự là huyên náo!"

Vẻ mặt Phạm Kiên ghét bỏ hô một tiếng, chợt đi qua, ánh mắt lộ ra màu vàng sẫm, lập tức cắn cổ Thái Vũ.

"PHỐC ~ "

Một khối huyết nhục lớn bị cắn xé xuống, máu loãng phun tung toé.

Thái Vũ khàn khàn kêu rên, thân thể co quắp, từ từ chết đi.

Thê tử hắn nhìn thấy một màn này, tuy rằng trong miệng bị nhét đầy vải, nhưng trong cổ họng vẫn như phát ra tiếng đau xót tới cực điểm, nước mắt chảy ròng, trên mặt đầy thống khổ và sợ hãi.

 

 

Bình Luận (0)
Comment