Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch Full)

Chương 568 - Chương 569: Ngồi Xuống Tâm Sự

Danh Sách Chương - Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch) - vipTruyenGG.com Chương 569: Ngồi xuống tâm sự

 

 

 

Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào

Dịch giả: Quyen.lv

Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.

3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.

Tính mệnh đều bị đối phương nắm ở trong tay, đây là điều mà Tương Khánh Công trăm triệu không có nghĩ tới, mà nếu chỉ có chính hắn, hắn tuyệt đối sẽ không thả thấp tư thái thậm chí quỳ trên mặt đất, nhưng Tương Linh Tuệ là nữ nhi của hắn, coi như có phải mất đi mệnh, hắn cũng muốn bảo vệ tốt nữ nhi của mình.

"Ta không muốn lấy được gì từ Hải bang các ngươi, ta trả lại tương tiểu thư cho ngươi chính là chứng minh tốt nhất!" Lăng Tu bình tĩnh nói, hắn không có hứng thú đối với tranh đấu bang phái, hắn chỉ cảm thấy hứng thú đối với việc khôi phục trí nhớ của mình.

Nghe được lời ấy, Tương Khánh Công hình như đã hiểu, đúng vậy, hết thảy đều là hắn hùng hổ doạ người, bằng không cũng sẽ không có chuyện như hiện tại.

Lăng Tu nói với Tương Khánh Công: "Chờ thủ hạ của ngươi tỉnh lại thì trở về đi thôi, bất quá..." Ngón tay chỉ vào Lạc Duẫn Nhi, "Nàng lưu lại!"

Cái gì...

Lạc Duẫn Nhi trợn to đôi mắt đẹp, đầu óc trống rỗng.

Hòa Thượng vung tay lên, hai thành viên Bạch bang liền tiến lên chế trụ hai cánh tay nàng, mạnh mẽ mang nàng về nơi dừng chân.

"Không, buông, buông!"

Lạc Duẫn Nhi giùng giằng, cảm giác mình giống như lọt vào một cái vực sâu đen kịt, hắc ám từ từ bao phủ nàng, nàng dường như đã có thể dự đoán đến vận mệnh bi thảm của bản thân.

"Thả tỷ của ta ra!" Tương Linh Tuệ xông lên.

Lại bị Hòa Thượng cầm súng chỉ vào, nên không dám hành động thiếu suy nghĩ.

"Tương tiểu thư, thất ca không có hứng thú đối với ngươi, cũng không đại biểu chúng ta không có hứng thú đối với ngươi, ngươi tốt nhất nên thành thật một chút, bằng không lấy hết quần áo ngươi... Hắc hắc... Ngươi cảm thấy lấy thân thể ngươi có thể chịu nổi mấy người chúng ta trùng kích!" Hòa Thượng uy hiếp nói, ánh mắt lộ ra quang mang dâm ~ tà.

Tương Linh Tuệ sợ đến thân thể run rẩy dữ dội, đón nhận ánh mắt thành viên của Bạch bang, giống như là thấy được một đám ăn thịt người, đâu còn dám lên tiếng.

Tương Khánh Công cảm thấy ủy khuất cùng phẫn nộ vô tận, thế nhưng rồi lại hết cách, ngẩng đầu nhìn về phía Lăng Tu, chỉ thấy bóng lưng Lăng Tu rời đi, sau đó thành viên Bạch bang lấy đi hết thẩy vũ khí, mất đi những vũ khí này, Hải bang bọn họ coi như là không để ý tới sinh tử của Duẫn nhi mà báo thù Bạch bang thì cũng không có phần năng lực này.

Nên nhớ hắn oai phong một cõi ở trên đường mấy chục năm, hôm nay lại thua bởi một hậu sinh hơn hai mươi tuổi, thật sự là đủ châm chọc mà.

Nhưng suy nghĩ kỹ một chút lại cảm thấy cũng không oan một chút, nếu mà không phải do hắn, không có quả quyết, nếu trực tiếp hạ lệnh khai chiến, đối phương sẽ không có cơ hội đánh ngất xỉu bộ hạ của hắn, Duẫn nhi cũng sẽ không bị đối phương bắt đi, tuyệt đối sẽ có kết quả khác.

"Xem ra, ta già thật rồi!"

Tương Khánh Công thở thật dài một tiếng, mắt mở trừng trừng nhìn nghĩa nữ của mình bị kéo đi mà không làm được gì, để cho hắn hình như thoáng già đi mười mấy tuổi.

...

Thẳng đến buổi trưa, thành viên Hải bang bị Lăng Tu đánh ngất xỉu mới tỉnh lại, gương mặt của bọn họ mờ mịt, chỉ biết là vũ khí trong tay không thấy bóng dáng, không biết vì sao mình lại té xỉu.

(nơi dừng chân )

"Thất ca, bọn họ đã rời đi!" Tiểu Bì hồi báo tình huống với Lăng Tu.

Lăng Tu gật đầu, lập tức dặn dò: "Chiêu đãi Lạc Duẫn Nhi cho tốt."

"Yên tâm đi thất ca, chúng ta an bài một gian phòng rất thoải mái cho nàng, còn gọi tiểu Hồng chiếu cố nàng, còn cho nàng đổi một bộ đồ tân nương, chờ thất ca vào động phòng." Tiểu Bì cười hắc hắc nói.

Vào... vào động phòng?

Lăng Tu nhíu lông mày lại, gõ đầu Tiểu Bì một cái, trách cứ: "Ai cho ngươi làm như thế?"

"Thất ca bắt nàng lại, chẳng lẽ không phải là vì muốn nàng làm đại tẩu của chúng ta sao?" Tiểu Bì bưng đầu đau đớn, nhỏ giọng nói.

Lăng Tu trắng mắt liếc hắn một cái: "Dĩ nhiên là không phải!" cũng không nói rõ ràng cùng Tiểu Bì, lập tức quyết định đi gặp Lạc Duẫn Nhi tâm sự.

...

Trang trí đỏ tía, chữ "Hỉ" to lớn, giường hai người... Hết thảy tất cả, đều là dựa theo thiết kế.

Vốn Hòa Thượng cùng với Lão Bát đang chờ được Lăng Tu khích lệ vài câu, lại được Lăng Tu đánh giá hai chữ, hai chữ kia là "Ngu xuẩn", đoàn người nhất thời trượng nhị Hòa Thượng không nghĩ ra, hai mặt nhìn nhau.

"Hòa Thượng ca, lẽ nào thất ca không thích trang hoàng phong cách này?" Một người không hiểu hỏi.

Một thành viên Bạch bang lập tức lên tiếng nói: "Không có khả năng, ta chính là người thiết kế phòng cưới, thiết kế cho thất ca cái phòng cưới này là tác phẩm tuyệt nhất của ta, tuyệt đối là phòng cưới không có bất cứ vấn đề gì."

"Nếu không phải là vấn đề phòng cưới, vậy là nguyên nhân gì?" trong lòng Hòa Thượng rất không thoải mái, cảm giác vuốt mông ngựa mà như chụp phải đùi ngựa vậy.

"Ai, các ngươi mù a, thất ca vừa mới nói với ta, hắn không muốn đem Lạc Duẫn Nhi làm lão bà." Tiểu Bì nói.

Hòa Thượng vỗ đầu: "Rốt cuộc là tình huống gì, ngươi nói rõ một chút cho ta!"

"Cụ thể thì ta cũng không biết, dù sao thất ca cũng không có muốn Lạc Duẫn Nhi làm lão bà." Tiểu Bì buông tay nói, sau đó móc ra một cây củ cải từ trong lòng ngực cắn một cái.

"Ta đã biết, thất ca muốn mời Lạc Duẫn Nhi hỗ trợ khôi phục ký ức, các ngươi đừng quên, Lạc Duẫn Nhi này là bác sĩ thần kinh có tiếng đó, thất ca chấp nhất với ký ức như vậy, lưu nàng lại chính là vì nguyên nhân này." Lão Bát suy đoán nói.

"Ngươi cái tên ngu này cuối cùng cũng nói được một câu xuôi tai, thất ca chúng ta chính trực như vậy, như thế nào lại làm ra loại chuyện mạnh mẽ đoạt dân nữ được."

Tiểu Bì tán đồng gật đầu, sau đó chỉ chỉ một đám người sau lưng Hòa Thượng, chỉ trích nói, "Cũng tại các ngươi, phỏng đoán lung tung ý tứ của thất ca, thất ca nói không sai, các ngươi thực sự là một đám ngu xuẩn!"

Hòa Thượng trừng, vén tay áo lên: "Ngươi cái tên lợn chết kia nói ai là ngu xuẩn, ngứa da phải không, muốn lão tử gãi giúp ngươi sao?"

Nói xong, cười gằn ép đi lên.

Tiểu Bì vừa cười, vừa lui lại: "Hòa Thượng ca, ta cũng không nói ngươi, ta nói là phía sau ngươi... Má ơi, người cứu mạng a!"

Cuối cùng trực tiếp lớn tiếng kêu cứu, xoay người liền chạy, bởi vì Hòa Thượng đã không quan tâm mà đánh tới.

Bên trong gian phòng, Lăng Tu và Lạc Duẫn Nhi phân biệt ngồi trên ghế băng cùng giường, Lạc Duẫn Nhi nắm thật chặt một cái kéo sắc bén trong tay, cảnh giác nhìn Lăng Tu.

Thêm lễ phục màu đỏ, mắt được trang điểm rất lộng lẫy, trên đầu là một cái nón tân nương, má lúm đồng tiền, miệng như ngậm chu đan, Lạc Duẫn Nhi ôn nhã toát ra vẻ đẹp của thiếu nữ thời xưa.

"Ngươi không cần khẩn trương, ta không có bất luận cái ý nghĩ không an phận gì đối với ngươi, chỉ là muốn xin ngươi giúp một chuyện." Lăng Tu tự mình rót một chén trà, sau đó uống.

Lạc Duẫn Nhi không nói, ở trong mắt của nàng, Lăng Tu là tồn tại rất nguy hiểm, nàng quyết không cho phép thân thể của chính mình bị người này điếm ô.

"Có thể ngồi xuống tâm sự không?" Lăng Tu giương mắt nhìn về phía nàng.

"Không có khả năng!" Lạc Duẫn Nhi không chút do dự lắc đầu cự tuyệt.

 

 

Bình Luận (0)
Comment