Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Tiểu Bì có chứng say xe rất nghiêm trọng, vốn định lấy mấy chiếc xe máy thay đi bộ, để tăng tốc độ, kết quả dọc theo con đường này cũng không có tìm được chiếc xe máy nào có thể chạy được, cho dù là xe đạp cũng không có thấy.
Tới buổi chiều, mới chạy tới Cảnh Trấn...
Cảnh Trấn không khác gì với cái tên của nó, có phong cảnh thật đẹp, tường trắng, mái ngói, cầu nhỏ, nước chảy, như một bức tranh thuỷ mặc đập vào mặt.
Tại cái thời thế hoang vắng bẩn loạn này, nó khiến người ta một loại cảm giác thật thanh thản!
Trên đường phố ở trong Cảnh Trấn, thường thường có lẻ tán tang thi xuất hiện, nhưng chỉ cần không phải là tang thi tiến hóa cùng với thi đàn to lớn, thì sẽ không có bất kỳ uy hiếp gì đối với đoàn người Lăng Tu. Tương Linh Tuệ rất thích biểu hiện, bằng một mình nàng, liền giải quyết hết thảy tang thi bình thường.
Thực vật trên người còn rất nhiều, đều là các thú rừng săn được ở ven đường, bị nướng thành lương khô, chỉ cần bổ sung thức uống là được rồi.
Tiến vào một cửa hàng, lại không hẹn mà gặp cùng năm thanh niên nam nữ.
Ở thời này, phản ứng đầu tiên khi gặp phải người xa lạ đều là cảnh giác và phòng bị, năm người này cũng không ngoại lệ, thần tình rất bình tĩnh.
"Mấy người các ngươi là từ vùng khác tới sao?"
Người hỏi câu này chính là một người ước chừng ba mươi, tóc rất dài, mặc một bộ đồ màu lam đậm, mang kính râm và mũ lưỡi trai màu đen, trên người còn khoác một áo khoác da.
"Đúng vậy, đi ngang qua nơi này, tìm một chút nước uống, tìm thêm cái địa phương nghỉ ngơi một đêm ngày mai sẽ tiếp tục lên đường!" Hòa Thượng nhàn nhạt đáp lại.
"Ha hả... hết thảy nước uống và thức ăn trong Cảnh Trấn đã bị chúng ta dời tới nơi dừng chân từ một tháng trước rồi, các ngươi có đi khắp Cảnh Trấn, sợ là cũng tìm không được nước uống và thức ăn." Người mang kính mát nói.
Đám người Hòa Thượng sững sờ một chút, nghĩ thầm: Tên này cố ý hồ ngôn loạn ngữ sao, làm cho bọn họ buông tha việc tìm kiếm vật tư để độc chiếm hết thảy thức phẩm vật tư trong Cảnh Trấn sao?
"Ngươi nói giỡn cái gì thế? Cảnh Trấn lớn như vậy, có rất nhiều siêu thị và tạp hóa, bản tiểu thư cũng không tin những thứ này đều bị các ngươi dời đi hết!"
Tương Linh Tuệ cắm răng không cam lòng nói, hiển nhiên, nàng cũng nghĩ như Hòa Thượng, cảm thấy những người này muốn nuốt hết vật tư trong Cảnh Trấn một mình nên mới nói nói như vậy.
Tên mang kính mát lắc đầu, bất đắc dĩ cười cười: "Mỹ nữ, ta không có lừa các ngươi!"
Chậm chậm, rồi nói tiếp, "Nơi dừng chân của chúng ta cách Cảnh Trấn không xa, ở đó đều là người sống sót trong Cảnh Trấn, có khảng bốn mươi lăm người, sau khi tai nạn phát sinh, chúng ta liền bắt đầu van chuyển vật tư trong Cảnh Trấn đi, thành lập một nơi sinh hoạt mới, hai loại vật tư trọng yếu là nước và thực phẩm đã sớm bị chúng ta dời đi hết rồi."
"Vậy hiện tại các ngươi tới đây làm cái gì?" Lăng Tu hỏi.
"Sưu tập một phần đồ dùng hàng ngày, nước giặt quần áo, khăn tay cùng xà phòng thơm..." Tên mang kính mát nói.
Lăng Tu nhìn đồ đạc trong tay bọn họ một chút, đúng là đồ dùng hàng ngày, lại nhìn lướt qua khu thực phẩm, đều trống không, mặt trên bị một lớp bụi phủ lên, nói rõ thực phẩm và nước đã bị dời đi một đoạn thời gian rồi, cũng chứng thực người này nói cũng không có sai.
"Như vậy đi, các ngươi theo ta trở về nơi dừng chân, ta an bài cho các ngươi địa phương nghỉ ngơi, cũng thuận tiện chuẩn bị cho các ngươi một phần thức uống, tuy rằng không phải là bình đựng nước trong các cửa hàng, đó là nước chúng ta nấu sôi làm lạnh, có thể yên tâm dùng để uống." Tên Mang kính mát nhiệt tình nói.
"Tiểu tử, ngươi lần đầu tiên gặp mặt chúng ta, chẳng biết cài gì về chúng ta, mà có dũng khí mời chúng ta về nơi dừng chân của các ngươi, ngươi không sợ chúng ta là người xấu sao?" Hòa Thượng giễu cợt nói.
Nghe lời ấy, không chỉ tên mang kính mát, còn lại bốn người đều là cười cười.
"Chúng ta rất lợi hại, nếu mà các ngươi có dũng khí làm chuyện xấu, người xui xẻo nhất định là các ngươi." một cô gáid nhất nói.
"Đúng vậy, nếu các ngươi cảm giác có thực lực đấu với thần ca của chúng ta, thần ca không ngại phụng bồi tới cùng!"
"Chúng ta là người bổn địa, có một trăm loại phương pháp làm cho các ngươi không may!"
Tên này là Diệp Lương Thần?
Tiểu Bì và Lão Bát sững sờ một chút, tỉ mỉ quan sát người mang kính mát trước mắt này, nghe đám đồng bạn của hắn nói chuyện, không khỏi lập tức nghĩ tới nhân vật Diệp Lương Thần máng tình chuyền kỳ này.
"Ngươi chính là cái tên đừng ép buộc ta, ta có một trăm cách để giết ngươi?" Tương Linh Tuệ kinh ngạc nói.
"Nghĩ sai rồi nghĩ sai rồi, ta là gọi Diệp Lương Thần là không sai, nhưng không phải là Diệp Lương Thần kia."
Tên mang kính mát nóng nảy, "Sau khi hắn nổi danh, người cùng tên với hắn đều gặp tao ương, hại ta không dám trực tiếp giới thiệu tên của mình, sợ bị ăn đòn."
Hòa Thượng nhịn không được bật cười: "Vậy ngươi bình thường giới thiệu bản thân như thế nào?"
"Hủ quân!"
"Phu quân? Ta choáng, ngươi thật là biến thái, để cho người khác gọi ngươi là phu quân!" Hòa Thượng nổi lên một tầng nổi da gà.
"Không phải là phu, là hủ, hư hủ!" Diệp Lương Thần đảo cặp mắt trắng dã.
"Càng biến thái, còn ác tâm!" Tiểu Bì bất thình lình chen một câu.
"DCM, đừng ép ta vận dụng thế lực bản địa, ta vốn không muốn nhấc lên một hồi tinh phong huyết vũ nào đâu!" Diệp Lương Thần mắng.
Tương Linh Tuệ vừa nghe, khuôn mặt xinh đẹp liếc ngang một cái: "Đây là trích lời của Diệp Lương Thần, ngươi còn dám nói ngươi không phải là Diệp Lương Thần?"
Diệp Lương Thần xấu hổ không gì sánh được: "Thật không phải mà, hắn vừa nổi danh, ta cũng liền nổi danh theo, cho nên đặc biệt quan tâm hắn, xem qua trích lời của hắn, còn thuận tiện lấy xuống, kết quả khi trong lòng quýnh lên liền nói ra theo bản năng đó mà!"
"Hắn cũng thích mang kính mát!" Tương Linh Tuệ xem thường nói.
"Mỹ nữ, ngươi lại sai rồi, cho nên ta mang kính mát, là bởi vì ta ngày hôm qua nói sai, mắt bị người ta đánh."
Vẻ mặt Diệp Lương Thần cay đắng, gỡ kính râm xuống, thì ra là hai con mắt như gấu mèo, hợp với đôi mắt nhỏ và trang phục của hắn, thoạt nhìn thì có cảm giác rất đặc biệt.
Tiểu Bì nhịn không được cười to: "Ngươi đâu cần phải đeo kính làm gi, ngươi đã có sẵn trên mặt rồi mà,rất xứng đôi với khí chất của ngươi a, ha ha..."
"Huynh đệ, đừng có nói như vậy được không!"
Diệp Lương Thần đem kính râm lên, "Ta không nhiều lời, hỏi các ngươi một câu cuối cùng, các ngươi có theo ta trở về nơi dừng chân hay không? Chỉ cần ngươi theo ta trở về nơi dừng chân, tuyệt đối sẽ chắc chắn đối đãi các ngươi thật tốt, ta lá... Không, Hủ Quân ta nói được thì làm được, bởi vì ta nguyện ý kết giao với hết thảy người sống sót trong thiên hạ."
Tiểu Bì không nói lời nào, ánh mắt nhìn về phía Lăng Tu, có muốn đi hay không, thì phải nhìn xem Lăng Tu quyết định thế nào.
Lăng Tu đang ở suy tư, lúc này, một đợt tiêng sắt thép ma sát với mặt đất truyền vào từ bên ngoài, rất chói tai, cũng làm bầu không khí yên tĩnh của Cảnh Trấn bị phá vỡ.
Trên mặt năm người Diệp Lương Thần đều biến sắc.
"Không tốt, là đồ tể chết tiệt kia lại xuất hiện!"