Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Biển rộng xanh thẳm, liếc mắt trông không tới đầu cưới, gió biển thồi từ từ, tựa như một đôi bàn tay ôn nhu an ủi tâm thần người nhìn.
Lăng Tu ngồi xếp bằng ở trên thuyền, cặp mắt mật thiết chú ý hải vực ở phụ cận, trong tay cầm môt cây chủy thủ, làm xong chuẩn bị chiến đấu cùng khủng long dưới nước.
Khương Hạo Tuấn chậm rãi di chuyển, tận khả năng để cho thuyền phát sinh ra động tĩnh nhỏ nhất, đại não bị kéo căng ra, trái tim cũng giống như bị một bàn tay vô hình nắm lại, sinh ra cảm giác hít thở không thông vậy.
Bỗng nhiên, mặt nước dậy sóng, cúi đầu định nhãn vừa nhìn, một cái bóng đen to lớn bơi qua lại ở dưới thuyền gỗ.
"Thương... Thương long!" sắc mặt Khương Hạo Tuấn chợt biến.
Bạo Long là bá chủ lục địa, mà Thương long lại là bá chủ hải dương, nếu nó mở miệng khổng lồ ra, cắn một ngụm là có thể nuốt bọn họ và thuyền vào trong bụng, quái vật lớn bực này đang ở phía dưới, không khỏi làm người ta cảm thấy da đầu tê dại, lông tơ cả người cũng dựng thẳng lên.
Lăng Tu hướng hắn làm một cái thủ thế bảo trì yên lặng đừng động.
Hai người đứng ở trên thuyền như là hóa đá không nhúc nhích, thuyền gỗ lại bởi vì quán tính mà tiếp tục chậm rãi chôi đi về phía trước. Rất nhiều tộc nhân Khương thị trên đảo cũng toát mồ hôi vì bọn họ, Khương Mặc Vũ dùng sức nắm tay Khương Nguyệt Lương, khẩn trương đến mâu quang đang rung động.
"Ô ân ~ "
Dưới mặt nước, có thanh âm như cá heo truyền đến, nhưng so với thanh âm của cá heo thì nó lại to hơn, lộ ra một loại uy thế cường đại, chính là tiếng của thương long dưới nước.
Lúc này mới phát hiện, dưới nước không chỉ một đầu thương long, mà là một đoàn, thân thể cao lớn xuyên toa ở trong nước, đan xen bơi qua bơi lại, hiển nhiên là đang kiếm ăn. Mặt nước bốn bề dậy sóng, có đôi khi còn có thể có một cái đuôi to lớn lộ ra trên mặt nước, lại hung hăng đập xuống từ không trung.
"Rầm ~ "
Bọt nước bắn lên cao mấy trượng, thật giống như tạc đạn nặng ký nổ tung, sóng biển cuốn tới, thuyền gỗ rung động kịch liệt.
Đừng nói Khương Hạo Tuấn, ngay cả Lăng Tu cũng nhíu lông mày, lòng bàn tay cũng cầm không được mà đổ mồ hôi lạnh, điều này làm cho hắn nhớ lại Kình Ngư, nhưng Kình Ngư ở trong Nguyên Thế Giới có hình thể không thể so cùng với thương long, chỉ cần uy thế khi nó vẫy đuôi thì liền có thể hiểu ngay.
"Tu... Tu ca..."
Lúc này, Khương Hạo Tuấn đột nhiên run rẩy hô Lăng Tu một tiếng.
Lăng Tu quay đầu đang chuẩn bị trách cứ hắn không nên nói chuyện, bỗng dưng phát hiện cách thuyền gỗ bốn năm thước, một con Thương long nhìn chằm chằm bọn hắn, ánh mắt màu rám nắng, con ngươi lại là một cái hắc tuyến dựng thẳng, lộ ra khí tức dã thú nồng nặc. Đây là một đầu thương long lộ ra nửa cái đầu từ trong nước, da dẻ thô ráp, mặt ngoài hiện đầy lân phiến, khiến người ta có một loại cảm giác rất trầm trọng.
Khương Hạo Tuấn sở dĩ gọi hắn, chính là vì phát hiện đầu thương long này.
"Rầm" "Rầm" ...
Bọt nước lăn, một cái lại một cái đầu thương long trồi lên mặt nước, mắt đều là hung thần ác sát quét về phía bọn họ.
Lăng Tu lạnh cả người, loại cảm giác này giống như là vọt vào trong ổ cá sấu vậy, khí tức nguy hiểm bao phủ cả người hắn.
"Ào ào ~ "
Mặt nước chấn động kịch liệt hẳn lên, đó là do Thương long đang phát ra tiếng rít gào trầm thấp.
"Lăng Tu, chạy mau!"
Trên bờ Khương Mặc Vũ lạc giọng lực kiệt hô to một tiếng, đánh vỡ bầu không khí, khuôn mặt nàng trắng bệch, hoảng sợ tới nước mắt lưng tròng đảo quanh ở trong hốc mắt.
Cùng lúc đó, mặt biển bắt đầu quay cường, phảng phất như biển gầm, tất cả Thương long đều rít lên bén nhọn vây đuôi, giương cái miệng đầy răng cắm một ngụm lớn, dùng uy thế bài sơn đảo hải nhào tới hướng Lăng Tu cùng Khương Hạo Tuấn.
Lăng Tu đoạt lấy một cái mái chèo từ trong tay Khương Hạo Tuấn đang phát mộng, cũng không quản động tác có ưu nhã hay không ưu nhã, sử xuất tất cả thủ đoạn chèo thuyền trở về, mái chèo ở trong tay của hắn dùng tần số cực nhanh hoa động, thuyền gỗ như một mũi tên chạy nước rút ở trên mặt nước, thuyền gỗ lại có thể tránh được công kích của một đầu Thương long.
"Rầm ~ "
Thân thể cao lớn đâm vào dưới nước, sinh ra sóng biển to lớn, bọt nước bay lên không trung cao hơn mười thước.
Y phục trên người Lăng Tu và Khương Hạo Tuấn đều ướt đẫm, thuyền gỗ của bọn họ giống như là thuyền cô độc ở giữa bão tố, phảng phất tùy thời đều có thể bị biển rộng nuốt gọn.
"Làm ra động tĩnh to lớn, hấp dẫn Thương long chú ý, nhanh!" Khương Khôn hướng tộc nhân cấp thiết hạ lệnh, trên trán đổ mồ hôi hột.
"Vâng!"
Chúng Khương thị tộc nhân toàn bộ xuống nước, hai tay dùng sức vỗ vào mặt nước, dùng hết sức hết thảy khí lực hò hét.
Phương pháp này rất có hiệu quả, vài đầu thương long bị hấp dẫn, bơi hướng về bên bờ.
...
Trên biển to lớn, giống như xảy ra một lần biển gầm.
Trên thuyền gỗ, Lăng Tu cvàùng Khương Hạo Tuấn không để ý chật vật, bằng tốc độ mau nhất đưa thuyền gỗ vào bờ.
"Quả nhiên vẫn không phá được trớ chú kia!"
Khương Hạo Tuấn rất không cam, rất buồn bực, trên mặt cũng hiện lên một tia tuyệt vọng.
Cái hải vực này có ít nhất hơn hai mươi đầu Thương long, tất cả đều công kích bọn họ tựa như điên, hơn nữa bọn họ cách bên bờ đã có hơn một trăm thước, cũng nhìn không thấy hi vọng sống tiếp.
"Có thể bơi hay không?" Lăng Tu đột nhiên hỏi hắn.
"Biết!" Tuy rằng không biết vì sao Lăng Tu lại hỏi cái vấn đề này, Khương Hạo Tuấn vẫn gật đầu trả lời.
"Vậy thì nhảy."
Vừa dứt lời, Lăng Tu thả người nhảy xuống.
Khương Hạo Tuấn không chút nghĩ ngợi, cũng nhảy xuống theo, so với việc chèo thuyền, tốc độ chính hắn bơi thì nhanh hơn.
Hai người dụng cả tay và chân, khi sinh mệnh đã bị uy hiếp thì đã lấy ra toàn bộ tiềm năng trong thân thể, tốc độ cực nhanh.
"Rống ~ "
Khi bọn hắn mới vừa bơi đi ra ngoài hơn mười mét, một đầu thương long đã mở miệng to như chậu máu ra, một phát liền nuốt thuyền gỗ vào.
Phụ cận có hơn mười con thương long nhào tới muốn chia một chén súp, tràng diện giống như là một đám cá sấu tranh nhau ăn cơm một con mồi.
Nhìn thấy một màn này, Khương Hạo Tuấn bị hù dọa xuất mồ hôi lạnh cả người, vừa mới rồi nếu bọn họ nhảy chậm, hiện tại sợ đã thành bữa tiệc trong miệng thương long.
Bất quá cuối cùng, lại hữu kinh vô hiểm, hai người bình yên vô sự về tới trên bờ, giống như là mệt lả thở gấp từng hơi thở, chưa tỉnh hồn nhìn đàn thương long ngoài khơi.
"Lăng Tu!"
Khương Mặc Vũ lại như bay, ôm chặt Lăng Tu, nước mắt tuôn rơi.
"Hải vực bốn phía đều là thương long trời sinh tính tàn bạo, sẽ đi không được."
"Chúng ta nhất định đã bị trớ chú, để cho chúng ta vĩnh viễn chỉ có thể sinh hoạt tại trên đảo này."
"Buông tha đi, không phải mỗi một lần đều có thể may mắn trở về."
Chúng tộc nhân Khương thị thần sắc ảm đạm, mặc dù là bị đả kích, những lại đều là nói thực, kết quả như vậy, đều ở đã trong dự liệu của bọn họ.
Lăng Tu khổ sở cười cười, ở trong mắt của hắn bỗng nhiên xuất hiện khuôn mặt của Trương Nhất và Sở Ly Nguyệt, ba người bọn họ khi đi tới cái tân thế giới xa lạ này mới bắt đầu tách ra, bất kể như thế nào, hắn đều phải tìm được bọn họ, hắn càng phải đi đến Thần Thành, làm chuyện hắn cần làm.
Ngoài khơi dần dần yên tĩnh lại, hơn mười đầu quái vật lớn ẩn vào trong nước biển không thấy bóng dáng, gió êm sóng lặng, thật giống như vừa rồi đều không phát sinh qua cái gì, duy chỉ còn có mảnh thuyền gỗ, bị vỗ chôi dạt vào bờ, nói với mọi người về tao ngộ bi thảm của nó.