Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
"Rầm ~ "
Lữ Thanh Long rơi vào chỗ nước cạn, đập lên một đợt bọt nước, trong miệng không ngừng thổ huyết.
Cùng lúc đó, Lăng Tu bình ổn hạ hai chân xuống đất, hai tay cắm ở trong túi quần, liếc con ngươi màu đỏ tươi nhìn hắn.
Toàn trường lâm vào yên tĩnh như chết lần thứ hai, đây là kết quả hoàn toàn ngoài ý liệu, bọn họ cũng thể nào nghĩ không thông, rõ ràng Lăng Tu đã bị cự chưởng đập chúng làm sao lại xuất hiện từ trên mu bàn tay, sau đó xông đến gần Lữ Thanh Long, đá một cước đá bay Lữ Thanh Long.
Bọn hải tặc trợn tròn mắt, lão đại bách chiến bách thắng ở trong mắt bọn họ lại bị người dùng một cước đạp bay.
Mọi người trên Bích Loa Đảo càng như hóa đá vẫn không nhúc nhích đứng tại chỗ, phảng phất như thấy được chuyện không thể tưởng tượng nổi, mắt trợn to, miệng mở lớn hầu như có thể chứa một quả trứng.
Khương Hạo Tuấn đặt đại đao ở trên vai, trên mặt là nụ cười nhàn nhạt, đây hết thảy đều ở trong dự liệu của hắn, ngay cả vô số thương long cùng khủng long cũng không có thể chinh phục nam nhân này, thì sao có thể bại bởi một đầu lĩnh hải tặc.
"Rầm ~ rầm ~ "
Lữ Thanh Long giùng giằng bò lên từ chỗ nước cạn, tay trái che mu tay phải đang chảy đầy máu, thở hổn hển, tràn ngập kiêng kỵ nhìn Lăng Tu.
Một chưởng vừa rồi quả thực hắn đã vỗ trúng đối phương, thế nhưng lại cảm giác như vỗ vào một cái đinh bén nhọn vậy, cái đinh này xuyên qua bàn tay của hắn, tuy rằng bàn tay đã rút nhỏ lại, thế nhưng vết thương này cũng vẫn tồn tại, đau nhức làm mí mắt hắn không nhịn được mà nhảy lên.
"Lão đại, ngươi bị thương?" Liên can hải tặc vòng vây đi lên, ân cần hỏi han.
"Không có khả năng, lão đại của chúng ta lợi hại như vậy, làm sao có thể bị thương. Đây nhất định là vì cảm hóa đối phương, làm cho đối phương gia nhập với chúng ta, đây là lão đại dụng tâm lương khổ a." Tên vuốt mông ngựa lúc trước lại lên tiếng.
Thanh âm này Lữ Thanh Long nghe chói tai không chịu nổi, quả thực giống như là có người cầm một cái đinh tán dùng sức đóng vào lỗ tai của hắn.
"Đúng đúng đúng, lão đại cố ý bị thương, dùng hành động để cảm hóa cái tên kia."
"Có lý có lý, ngươi xem cằm lão đại còn có một dấu vết, đây tuyệt đối là tiêu chí vương giả đại tướng mới có nha."
Nghe nói như thế, Lữ Thanh Long đâu còn nhịn được, cái gì mà tiêu chí vương giả đại tướng mới có, rõ ràng là dấu giày của Lăng Tu đây mà.
Lúc này bạo phát: "Đều câm miệng cho lão tử! ! !"
Khí tức tăng vọt, tay trái biến hóa, bàn tay vung một cái, trực tiếp bóp chặt mấy cái tên nịnh nọt kia, tăng lực một chút, mấy đứa kia mất mạng trong nháy mắt, thân thể tạo thành một đoàn huyết vụ, bộ xương, huyết nhục, nội tạng bị cứng rắn đè ép ở cùng nhau, tử trạng cực kỳ thê thảm, bàn tay buông lỏng, thi thể huyết nhục mơ hồ liền rơi trên mặt đất, khí tức tanh hôi bao phủ toàn bộ khu vực.
Tê...
Các hải tặc khác thấy thế, nhịn không được cũng hít một hơi, nghĩ thầm: Lão đại đang đang tức giận sao, ngay cả huynh đệ nhà mình mà cũng giết.
Lữ Thanh Long Nổi giận thì sẽ mặc kệ những thứ này, kích phát một cổ kình khí trên người, làm người chung quanh bị chấn lui ra, dùng chân trái làm trục, thân thể xoay chuyển, đùi phải cường thế quét về phía Lăng Tu.
Năng lực được thi triển, đùi phải tăng vọt gấp mấy lần trong sát na, trùng trùng điệp điệp càn quét qua khoảng không, tạo nên một cổ cuồng phong mãnh liệt, thổi đến cái bụi mù mịt, người không tránh thoát được thì trực tiếp bị nghiền thành thịt băm.
Đây tuyệt đối là một màn vô cùng rung động thị giác, uy áp kinh khủng đập vào mặt, làm người ta cảm giác có một cổ lãnh ý quán thâu từ đỉnh đầu xuống lòng bàn chân, toàn bộ thân thể đều lạnh lẽo, quả nhiên là đáng sợ đến cực điểm, phảng phất như có uy thế hủy thiên diệt địa.
"Tiểu tử chết tiệt, đi tìm chết đi!"
Khóe mắt của Lữ Thanh Long như sắp nứt ra điên cuồng hét lên, trên mặt chảy xuống đầy vết máu, để cho khuôn mặt của hắn nhìn như ác quỷ dữ tợn vậy, ánh mắt đầy căm hận này, giống như là muốn nuốt sống huyết nhục của Lăng Tu vậy.
Mắt thấy cái chân sắp sửa quét trúng Lăng Tu, rất nhiều người đều nhắm mắt lại không dám nhìn, rất sợ thấy một bộ hình ảnh dầm dề máu, bởi vì bọn họ có thể dự đoán được, bị như vậy một chân này quét trúng, sợ rằng thân thể huyết nhục sẽ nát bấy thành một bãi thịt bằn mất.
"Oành ~ "
Tiếng đụng nhau nặng nề nổ vang, lực lượng dùng uy thế vô cùng lan về bốn phía, không khí xuất hiện một đợt sóng rung động, mặt đất đầy vết nứt, nước biển chỗ nước cạn nhấc lên vô số bột nước.
Đợi khi hết thảy đều yên tĩnh lại thì, đợi khi thấy rõ ràng một màn trước mắt thì, mọi người đều nhất tề sửng sốt.
Chỉ thấy cánh tay trái Lăng Tu đã nâng lên, vuông góc chín mươi độ bảo vệ thân thể bên trái, cứng rắn đỡ được như cước này, thân thể vẫn đứng thẳng, vẫn không nhúc nhích, hình thể chênh lệch khó có thể tưởng tượng như vậy, tại sao có thể vẫn duy trì thế cân đối như vậy.
"Tiếp được, hắn... Hắn cư nhiên tiếp được!" Lý Dũng rung động, đơn giản là không thể tin được những gì mắt đã thấy.
Hạ Mộng Đình nói không được một câu nói, nàng vẫn luôn thái độ ôm tiêu cực đối với Lăng Tu, căn bản không tin tưởng Lăng Tu có thể đánh bại Lữ Thanh Long, nhưng bây giờ, Lăng Tu một lần lại một lần mang cho nàng rung động mãnh liệt, đại não nàng đã không thể suy nghĩ nữa.
Vân Bạch Vũ cũng thất sắc, hô hấp dồn dập, mồ hôi lạnh ùa ra như mưa, không cách nào tưởng tượng cái thân thể gầy yếu này lại ẩn chứa lực lượng cường đại như vậy.
"Xem ra, phải kết thúc rồi!" khóe miệng Khương Hạo Tuấn lộ ra một nụ cười ngoạn vị, lẩm bẩm.
...
Trên người Lăng Tu đột nhiên bộc phát ra một cổ khí tức đáng sợ, cái tay đang dán chặt vào cái chân lớn liền bạo phát, giống như trâu rừng chạy như điên, lao đến gần Lữ Thanh Long trong sát na, nắm chặt thiết quyền trùng kích tới, trúng vào yết hầu của Lữ Thanh Long.
"Răng rắc ~ "
Thực quản cùng đường hô hấp bạo liệt trong nháy mắt, yết hầu sụp xuống, gáy thì lồi ra.
"PHỐC ~ "
Máu tươi sềnh sệch phun ra, thân thể Lữ Thanh Long đứng im, năng lực mất đi hiệu lực, đùi phải co rút lại trong nháy mắt, hắn giống một viên đạn pháo bay ra ngoài, trực tiếp đánh trúng một con thuyền ở xa ở năm sáu chục thước có.
"Oành Oành Oành ~ "
Mặc cho hắn xuyên thấu qua vô số tấm ván gỗ, cuối cùng xuyên qua cả chiếc thuyền buồm, "Phù phù" một tiếng tiến vào trong biển.
Mọi người trên Bích Loa Đảo đều cảm giác da đầu tê dại, trợn mắt hốc mồm, chiến đấu như vậy quả thực đã vượt ra khỏi phạm vi hiểu biết của bọn họ, không ai quan tâm sinh tử của Lữ Thanh Long, ánh mắt mọi người, đều rơi vào thân ảnh đang đứng ở kia.
Cái tên kia rốt cuộc là người nào a!
Nội tâm, nhấc lên từng cơn sóng.
Ngày hôm qua bọn họ còn chạy tới ngư thôn thị uy với người này, gào thét muốn đem hắn giao cho Trương gia xử lý, ngày hôm nay, hắn đã thay đổi cách nhìn của bọn họ, bọn họ và tên gia hỏa này, căn bản không phải là người của cùng một thế giới.
"Không xong, lão đại chết rồi!"
Khi thi thể Lữ Thanh Long bị sóng biển thổi tới thì, đám hải tặc này nổ tung trong nháy mắt, sợ hãi thật sâu bao phủ bọn họ.