Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch Full)

Chương 757 - Chương 758: Chuyển Biến Tột Cùng

Danh Sách Chương - Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch) - vipTruyenGG.com Chương 758: Chuyển biến tột cùng

 

 

 

Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào

Dịch giả: Quyen.lv

Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.

3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.

"Hi vọng ngươi có cơ hội."

Lăng Tu cười nhạt, ánh mắt chỉ Phong lão đầu cùng Tạp Địch Nặc nằm trên mặt đất thống khổ không chịu nổi, "Ngươi là Hải Vệ Quân, vậy nhất định biết bọn họ trúng độc gì, nói cho ta biết, nên giải thế nào?"

Lâm Dao hừ nhẹ một tiếng, im lặng không lên tiếng quay đầu đi chỗ khác.

"Này, nữ nhân, ngươi đừng giả câm vờ điếc, đao của ta cũng không có mắt đâu." Khương Hạo Tuấn đưa đại đao về phía trước rạch một cái, uy hiếp nói.

"Vậy thì giết ta đi, muốn từ chỗ ta biết được phương pháp giải độc, mơ đi!" Lâm Dao ngẩng đầu lạnh lùng nói, trong tròng mắt lóe ra một cổ dứt khoát.

"Ngươi..." Khương Hạo Tuấn nhất thời nghẹn lời, bởi vì hắn không nghĩ tới Lâm Dao sẽ cương liệt như vậy.

Lăng Tu khẽ cười một tiếng, đạm mạc nói: "Lâm tiểu thư, vì buổi trưa ngươi mời ta ăn cơm, ta sẽ cho ngươi một lần cơ hội, bằng không tự gánh lấy hậu quả."

"Ta sẽ không khuất phục với hải tặc, ngươi hãy chết cái ý niệm này đi?!" Lâm Dao nghiêng đầu qua chỗ khác, thống khổ nhắm lại hai mắt, làm xong chuẩn bị bỏ mình.

"Vậy thì không thể làm gì khác hơn là đắc tội." Lăng Tu cũng không nhiều lời cùng nàng, trực tiếp khiêng nàng ở trên vai, đi vào buồng nhỏ trên tàu.

Lâm Dao hoa dung thất sắc, kinh hoảng kêu to: "Lăng Tu, ngươi muốn làm gì? Mau buông, ngươi tên khốn kiếp mau buông!" Lăng Tu không quan tâm, mở cửa khoang ra đi vào, sau đó càng chăm chú đóng cửa cửa khoang.

"Không, đừng... Hỗn đản, lưu manh, dừng tay, mau dừng tay..." bên trong khoang thuyền, truyền ra giọng Lâm Dao hô hoán, cùng với tiếng vải vóc bị xé rách.

Tuy rằng Khương Hạo Tuấn không hiểu được chuyện nam nữ, thế nhưng đối với chuyện giữa nam nữ cũng không phải là không biết, nghe đến những thanh âm này, không khỏi đứng im ở tại chỗ, trợn to hai mắt tự lẩm bẩm: "Không phải là Tu ca sẽ cưỡng ~~ gian nàng chứ?!" hơn mười phút sau, cửa khoang mở ra, Lăng Tu mặt không thay đổi đi ra, không nói được một lời đi tới trước mặt Phong lão đầu cùng Tạp Địch Nặc, dùng một cây ngân châm, phân biệt đâm vào môi và mông của bọn họ, nhất thời máu tươi màu đen liền bắn ra, một mùi hôi thối nồng nặc tràn ra.

Khí sắc của Phong lão đầu và Tạp Địch Nặc rõ ràng chuyển biến tốt đẹp hơn, ngay cả môi và mông đang sưng lên cũng đã nhỏ xuống không ít.

"Thì ra đây chính là phương pháp giải độc, đơn giản như vậy?" Khương Hạo Tuấn có chút khó có thể tin.

Lăng Tu nói: "Chờ độc huyết đi ra hết, dùng nước biển tiến hành tẩy trừ, muối trong nước biển có thể trung hoà độc."

"Đã biết." Khương Hạo Tuấn gật đầu, "Được rồi Tu ca, ngươi rốt cuộc là dùng biện pháp gì để cho nữ nhân kia nói ra phương pháp giải độc? Chẳng lẽ thực sự làm nàng..."

Lăng Tu trắng mắt liếc hắn một cái: "Từ khi nào mà ngươi cũng biến thành bát quái như vậy?"

"Đây không phải là vì ở bên Lão mê tiên quá lâu sao, nhiễm một phần thói hư tật xấu của hắn."

Khương Hạo Tuấn gãi gãi cái ót, ngượng ngùng cười nói.

"Đâu phộng, Khương tiểu tử có thể tích đức một chút hay không, đừng chuyện gì cũng đều đổ lên trên người lão đầu ta không." Phong lão đầu thổi râu mép trợn mắt nói, mặc dù vô lực, thế nhưng nghe Khương Hạo Tuấn đem nguyên nhân quy kết ở trên người hắn, hắn không có thể nhịn được, dù cho môi như hai nhánh lạp xưởng dường đau rát cũng phải tranh luận vài câu, đầu lưỡi đã tốt hơn, có thể nói rõ từng chữ.

"Đúng vậy đúng vậy, lão gia tử nói rất đúng, họ Khương này cũng không có một chút khẩu đức." Tạp Địch Nặc gật đầu như con gà con mổ thóc phụ họa.

"Có ngươi dễ quên nhỉ." Khương Hạo Tuấn đi tới đạp một cái vào mông Tạp Địch Nặc.

Tạp Địch Nặc kêu to lên như giết lợn: "Mẹ nó, ngươi muốn chết hay sao?"

Phát hiện sắc mặt Khương Hạo Tuấn âm trầm xuống, liền lập tức đổi giọng, "Quên đi, nhìn xem ở việc ngươi là đồng bạn của Lăng Tu nên ta nhẫn, nếu không ta phát một cái thần thí sẽ giết chết ngươi."

...

Sauk hi thuyền đi ra năm km, Lăng Tu y theo kế hoạch lúc trước, bỏ thuyền gỗ nhỏ xuống, chuẩn bị đem Lâm Dao thả ra.

Mới vừa cởi dây buộc ra, nàng liền thết lên lao lại đây. ngọc thủ chợt háo trảo, đầu ngón tay lành lạnh sắc bén, như Quỷ Trảo vậy quét về phía cổ họng của hắn, công kích gần như vậy, ra chiêu xảo quyệt sắc bén, dường như muốn dùng một trảo kết liễu tính mạng của hắn.

Thân thể Lăng Tu hơi lắc lư, dời một bước về phía sau, tránh hiểm được sát chiêu này, móng nhọn sắc bén như là dán vào yết hầu.

Dừng bước lại, lạnh giọng hỏi: "Lâm tiểu thư, ngươi là có ý gì? Muốn vĩnh viễn lưu lại?"

"Ngươi tên lãng tử phong lưu câm miệng cho ta, ta giết ngươi!" Lâm Dao hiện tại có thể nói là hận Lăng Tu thấu xương, nàng vĩnh viễn sẽ không bao giờ quên Lăng Tu đã làm gì đối với nàng, chỉ cần vừa nghĩ tới liền nhục nhã không chịu nổi, hận không thể đem Lăng Tu ra thiên đao vạn quả.

Hai tay đầu ngón tay cấp tốc hoa động, như đoản nhận ra khỏi vỏ, dùng quỹ tích xảo quyệt tập kích bộ vị yếu hại của Lăng Tu. Sắc mặt Lăng Tu bất biến, quan sát tỉ mỉ ánh mắt nàng, đá một cước vào chân nàng.

Lâm Dao thấp giọng kinh hô, trọng tâm thân thể bất ổn, cái đầu đánh về phía trong lòng Lăng Tu. xuất phát từ phản ứng bản năng, Lăng Tu đưa tay đỡ nàng, nàng thân thể tuy rằng nghiêng, cũng là không có ngã xuống đất.

"Buông!" Lâm Dao tức giận đến cực điểm, hung tợn trừng mắt Lăng Tu.

Lăng Tu ngược lại dứt khoát, trực tiếp buông tay.

"Oành ~" một tiếng trầm đục, Lâm Dao ngã trên boong thuyền kiên cố.

Phong lão đầu 'Tê tê tê' cũng hít một hơi lương khí, vùng xung quanh lông mày vặn lại: "Nhìn đã cảm thấy đau rồi!"

"Ai nói không đâu nè, Lăng Tu cũng không hiểu được thương hương tiếc ngọc, khiến cho một muội tử ngã xuống như vậy, hai khối thịt ở bộ ngực sẽ rất đau, thực sự là đau." Tạp Địch Nặc nói.

"Thương hương tiếc ngọc?" Khương Hạo Tuấn hừ nhẹ một tiếng, "Đối phương đều muốn giết ngươi, còn nói thương hương tiếc ngọc, ngươi sống ở trong mộng ah."

Hắn nhìn ra được, vừa rồi mỗi một chiêu của Lâm Dao đều là dồn Lăng Tu vào chỗ chết, không để lại đường sống nào.

"Tiểu tử ngươi đã định trước là cô độc suốt đời, không thể cứu được."

Tạp Địch Nặc không được lắc đầu than thở, dùng một loại ánh mắt đồng tình nhìn Khương Hạo Tuấn.

Khương Hạo Tuấn lại không cho là đúng, cô độc suốt đời cũng không có vấn đề, đời này mơ ước lớn nhất là trở thành đệ nhất đao khách, cái khác cũng phải sang bên.

Lâm Dao ngẩng đầu, trong mắt tràn đầy nước mắt lưng tròng, nàng nện một quyền ở trên boong thuyền, oán hận nhìn chằm chằm Lăng Tu: "Lăng Tu, một ngày nào đó, ta sẽ đích thân đánh bại ngươi, cọ rửa sỉ nhục ngày hôm nay."

Sắc mặt Lăng Tu đột nhiên lạnh băng, tiến lên trực tiếp đá nàng một cước. "A ~" Lâm Dao kêu thảm một tiếng, trượt đi ra ngoài hai ba mét trên mặt đất, chỉ cảm thấy khí huyết trong cơ thể sôi trào, há mồm phun ra một ngụm máu đỏ tươi.

Nàng giùng giằng đứng lên, mắt cực kỳ bi ai nhìn phía Lăng Tu, nội tâm chờ mong nào đó rốt cục bị phá hư vô cùng nhuần nhuyễn.

"Sưu ~" Lăng Tu lướt tới như một đạo Tật Phong, lại đá một cước vào bụng của nàng. lực lượng mãnh liệt như bài sơn đảo hải, thân thể Lâm Dao như là một quả đạn pháo bay ra, "Oành" một tiếng đập vào mặt bong kiên cố, sau đó như một cộng bbun1 tuột xuống đất, miệng phun tiên huyết, đau đớn không chịu nổi. Còn chưa chờ nàng phản ứng kịp, Lăng Tu vọt tới lần thứ hai, nhấc chân đạp ngón tay của nàng.

Tay đứt ruột xót, đau nhức khó nhịn, Lâm Dao tê tâm liệt phế hét thảm lên, đồng thời còn không ngừng giãy dụa, ngũ quan xinh xắn bởi vì đau đớn mà vặn vẹo.

"Đệt con mẹ nó, đây là làm gì thế, nhịn không được muốn hạ sát thủ sao!" Phong lão đầu trợn mắt hốc mồm.

"Lăng Tu tàn nhẫn thật đáng sợ a!" vẻ mặt Tạp Địch Nặc kinh hoảng nói, thật giống như bị đánh là chính bản thân mình.

 

 

Bình Luận (0)
Comment