Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Lời nói lạnh như băng không có tình cảm chút nào, phảng phất như đến từ Địa Ngục, làm người ta cảm thấy rợn cả tóc gáy.
Lăng Tu đưa tay, bắt nắm vào hai cây lan can sắt của nhà giam, lại thuận thế lôi ra.
"Ca ~ "
Nương theo một tiếng vang chói tai, hai cây lan can bị uốn cong cực độ, mở rộng ra hai bên tạo thành một cái lổ thủng lớn đủ cho một người chui qua.
Đoàn người Mã Vĩ thấy được thì run sợ, đây chính là lan can sắt thép a, mà tên gia hỏa này lại có thể dùng tay kéo cong nó được, như vậy thì phải cần bao nhiêu lực lượng mới làm được a!
Nhưng vào lúc này, Lăng Tu liền bước ra ngoài qua cái lỗ thủng đó.
Bên ngoài Cam Trì cùng hai gã Linh Hồ Tộc khác đã hoảng sợ giật mình ở tại chỗ, thật giống như có một bàn tay vô hình chăm chú nắm chặt tim của bọn họ lại, tâm tình khẩn trương rất nhiều.
Cam Trì phục hồi lại tinh thần đầu tiên, chỉ vào Lăng Tu quát lớn: "Ngươi muốn làm gì? Lui về, mau lui trở về nhà giam!"
Hắn cảm thấy thời khắc này Lăng Tu và lúc ban ngày như là hai người khác nhau, ban ngày thì nhu nhược, cả người lẫn vật đều vô hại, hiện tại lại như bị Ác Ma phụ thân, âm tà quỷ dị, sát khí ngập trời.
Hai gã Linh Hồ Tộc khác nhìn nhau, gào thét lớn vũ động cây roi trong tay.
"Ba ~ "
Hai cái roi gào thét xé rách hư không, hung hăng quật xuống người Lăng Tu, bắn ra một đạo âm hưởng làm da đầu người ta ong ong. Còn chưa có đụng chạm đến người Lăng Tu, thì đã bị Lăng Tu vững vàng bắt lại, phảng phất như hai con giao long hung ác bị người ta chế trụ yết hầu, hết thảy hung ác độc địa đều tan về hư vô trong sát na.
Khi hai Linh Hồ Tộc đang muốn thu roi về, một cổ lực lượng khổng lồ chạy dọc theo cây roi tới tay bọn họ, bọn họ không kịp phản ứng, bị lực lượng lôi kéo làm thân thể mất đi cân đối, ngã quỵ về phía trước một cái.
"Oành" "Oành "
Lăng Tu liên tục đá ra hai cái, trực tiếp trúng vào ngực bọn họ, khoảng cách hai chân đá ra không quá nửa giây, vô hình vô bóng, nhanh như thiểm điện, mắt người căn bản là bắt không tới.
Hai Linh Hồ Tộc hét thảm một tiếng, máu tươi phun ra như mưa, thân thể giống đạn pháo bay về phía sau, chạm vào vách tường nhà giam kiên cố, thân thể huyết nhục như hai cọng bún mềm vậy, xương cốt đứt đoạn, tay chân cong lại, tuôn ra máu loãng, hai mắt trợn tròn chậm rãi trượt từ trên tường tới đất mặt, sinh mệnh khí cơ đã không còn chút nào.
Quyết đoán sát phạt, một kích mất mạng!
Cam Trì há hốc mồm, hết thảy đều nằm ngoài dự đoán của hắn, quá mức đột nhiên.
Nhưng lúc này, Lăng Tu hóa thành một đạo hắc ảnh tập kích tới trước mặt hắn, thân thể dùng chân trái làm trục mà xoay chuyển, đùi phải vung ra mang theo uy thế kinh khủng.
Cam Trì chỉ cảm thấy bên trái kéo tới một cổ kình phong gào thét đầy lãnh ý, để cho lông tơ cả người hắn dựng thẳng lên, bản năng thúc đẩy hắn năng tay tiến hành đón đỡ, đùi phải của Lăng Tu liền va chạm cùng cánh tay trái của hắn.
Ở trong nháy mắt giao nhau, lực lượng cuộn trào mãnh liệt như nộ hải phong ba, như một cơn lốc vậy điên cuồng bao trùm hắn lại.
Này... Đây là cái lực lượng gì?
Cam Trì hoảng hốt, chỉ cảm thấy cánh tay đau nhức vô cùng, xương tay bị cổ lực lượng trùng kích này mà bạo liệt, đau nhức nhanh chóng vọt lên đại não, ngay sau đó, hoàn toàn không thể khống chế được thân thể mà bay ra, "Oành" một tiếng trầm đục nện ở trên mặt đất lạnh như băng.
"PHỐC ~ "
Một cái mùi tanh ngọt nảy lên yết hầu, há mồm phun ra một ngụm máu tươi.
"Tại sao có thể như vậy... Tại sao có thể như vậy..."
Trong lòng Cam Trì không ngừng tái diễn những lời này, cũng không dám tin tưởng tên gia hỏa đá bay hắn sẽ là cái tên ban ngày còn bị hắn tùy ý dùng roi quật, lúc này mới cách nửa ngày không gặp, vì sao đối phương lại tựa như biến thành một người khác vậy, thực lực cường đại đến mức kinh khủng như thế? Ở trước mặt đối phương, hắn dường như ngay cả một tia cơ hội để chống cự cũng không có, hắn là chiến sĩ Linh Hồ Tộc có chiến lực xếp hạng trước năm a!
Hắn không nghĩ ra, hắn thực sự không nghĩ ra!
Lúc này, một cây trường tiên, giống như là xà giao phun hỏa diễm, không có chút thương hại nào quất vào trên người của hắn.
"Ba ~ "
Kèm theo âm hưởng làm da đầu người ta tê dại, trên người của hắn nhất thời xuất hiện một đạo vết thương thấy mà đau xót, quần áo và da thịt, như là bị một lưỡi đao sắc bén cắt ra vậy, máu loãng tuôn ra.
Đau nhức sinh ra trong sát na là khó có thể chịu được, Cam Trì nhịn không được mà kêu thảm thiết.
Không đợi thống khổ rút đi, trường tiên lại lần nữa hung ác độc địa quật xuống một lần nữa, ở trên người của hắn lại tang thêm một đạo vết thương đầy máu.
"Thống khổ sao?" mặt Lăng Tu không thay đổi nhìn hắn, roi trong tay lại quật thêm một cái.
"Ba ~" lại là một đạo vết thương da tróc thịt bong.
Cam Trì đau đến nước mắt cũng đã rơi xuống, tiếng kêu thảm thiết tê tâm liệt phế, như là ác quỷ chịu hình.
Trong nhà giam đều quanh quẩn tiếng hắn kêu thảm thiết, mọi người bị giam giữ ở các nhà tù khác đều cho là bị ác mộng, chờ khi xác nhận đây hết thảy đều không phải là mộng thì, tất cả đều chăm chú dựa vào lan can sắt nhà tù, nỗ lực nhìn lại đây.
Cái người hàng ngày vẫn vô cớ cầm roi quật bọn họ đang cả người đầy máu nằm trên mặt đất, bị Lăng Tu dùng roi quất thì, trong lúc nhất thời đều kinh ngạc há to miệng.
"Cái kia không phải là tên gia hỏa ngày hôm nay chiến đấu cùng Man Ngưu mà còn sống trở về sao?"
"Trời ạ, hắn chạy ra khỏi nhà tù thế nào?"
"Hắn lại giết hai Linh Hồ Tộc, còn cầm roi quất Cam Trì!"
Tất cả mọi người không thể tin được những gì mắt đã nhìn thấy.
Đám người Mã Vĩ thì nghẹn họng nhìn trân trối hóa đá ở tại chỗ, nhìn hai cây lan can sắt bị biến hình, lại nhìn Lăng Tu cầm roi quật Cam Trì, Linh hồn đều không cầm được mà run sợ.
Từ vừa mới bắt đầu thì bị bọn họ tùy ý khi dễ rồi đến việc chiến đấu cùng Man Ngưu mà may mắn còn sống, lại đến hiện tại trực tiếp đánh đập người Linh Hồ Tộc, hình tượng của Lăng Tu co sự chênh lệch to lớn để cho bọn họ cảm thấy hết thảy đều như là đang nằm mơ quá không chân thật, cũng không cách nào đem Lăng Tu bây giờ cùng Lăng Tu ban ngày liên hệ cùng nhau được.
"Ba ~ "
Lại là một roi, roi dài nhỏ ngăm đen mang theo lực lượng kinh khủng gào thét quất vào trên người Cam Trì, quất chính xác vào một vết roi lúc trước, vết thương gia tăng độ sâu, đầu khớp xương trắng hếu cũng có thể thấp thoán xuất hiện trong máu loãng mông lung.
Cam Trì đã kêu khàn khàn, như đứa bé chảy nước mắt, thân thể đã không cầm được mà co quắp, run rẩy, thân thể hắn là một mảnh huyết nhục không rõ, máu loãng nhiễm đỏ mặt đất chung quanh.
Lăng Tu tiện tay ném roi xuống, hai tay cắm ở trong túi quần, đi tới từng bước một, đi tới phụ cận Cam Trì mới dừng lại, ngưng mắt nhìn xuống từ trên cao nhìn Cam Trì, thần sắc lạnh lùng: "Ngươi tổng cộng đánh ta mười lăm roi, ta đánh ngươi ba mươi tiên, đây rất là công bằng?."
"Ta... Ta... Ngươi..."
Cam Trì chật vật ngẩng đầu, một câu cũng không nói được, chỉ tràn ngập không cam lòng, phẫn nộ cùng hoảng sợ nhìn Lăng Tu.
Lăng Tu lạnh lùng cười, cúi người xuống: "Nhưng cái thế giới này vốn đã không công bình, ngươi cứ nói đi?"
Cam Trì chợt biến, mồ hôi lạnh ùa ra, bởi vì hắn thấy vẻ mặt của Lăng Tu dữ tợn như ác quỷ vậy, hai mắt trợn tròn, tròng trắng mắt đóng đầy tơ máu, ngũ quan vặn vẹo, khóe miệng như ác quỷ cười nhạt.
Một giây kế tiếp, Lăng Tu như đá bóng đá về phía đầu của hắn...