Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào
Dịch giả: Quyen.lv
Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.
3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.
Khi đoàn người bước vào nhà giam thì, liền nghe thấy một cổ mùi máu tươi tràn ngập ở trong không khí.
"Ta ghét nhất khi gửi thấy mùi máu tươi, tên khốn Cam Trì kia lại dám đem lời của ta như gió thổi qua tai, mau gọi hắn ra cho ta!" Lãnh Đồng ra lệnh.
"Vâng "
Một Linh Hồ Tộc lĩnh mệnh, bước nhanh vào trong nhà giam.
Mới vừa đi tới khúc quanh thì, cả người liền cứng ngắc đứng lặng như pho tượng ở tại chỗ, trên mặt hiện lên vẻ kinh hãi.
"Làm sao vậy? Đừng nói cho ta ngươi nhìn thấy quỷ nha!" Lãnh Đồng mắng.
"Chết... Chết rồi, Cam Trì hắn... Bọn họ đều chết hết rồi!" Linh Hồ Tộc Này run rẩy kêu lên.
Cái gì?
Lãnh Đồng cùng các Linh Hồ Tộc khác chạy vội vào, khi bọn hắn thấy cảnh tượng bên trong hành lang u ám thì, đều sửng sốt, nín thở, ngoại trừ có thể nghe được tiếng tim đập của mình, thì cũng chỉ có thể nhìn thấy thi thể của người Linh Hồ Tộc đã ngã trong vũng máu.
"Tại sao có thể như vậy? Ai làm ?" Có một Linh Hồ Tộc thất thanh hoảng sợ la hét.
Tuy rằng bọn họ một mực muốn trả thù nhân loại, nhưng trong chỗ sâu trong linh hồn vẫn có nỗi sợ hãi đối với nhân loại, thi thể của Cam Trì, làm nỗi sợ hãi này kích phát ra lần thứ hai.
"Hoảng cái gì? Bảo vệ tốt cửa vào, một con con ruồi cũng đừng cho nó bay ra ngoài cho ta!"
Lãnh Đồng hạ một mệnh lệnh, gương mặt âm trầm, nắm tay đi vào trong hành lang.
Hắn xác định, hung thủ nhất định còn đang ở trong nhà giam, đoạn đường bọn họ tới đây, cũng không có đụng tới bất luận kẻ nào.
Khi hắn đi vào, khí tức từ trên người hắn cũng được phát động ra, con ngươi màu xanh nhạt cũng biến thành màu đỏ tươi, bàn tay thuộc về loài người trở nên thô ráp, mọc ra lợi trảo cùng lông đen lành lạnh, vẻ mặt dữ tợn, lộ ra hai răng nanh từ, âm trầm quỷ dị, mặt đất kiên cố bị hắn đạp xuống xuất hiện từng cái dấu chân sâu một hai cm.
Đây cũng là năng lực của hắn, hóa thân làm hồ thú!
Tộc nhân của mình bỏ mình, làm lửa giận phun ra, hiện tại hắn chỉ muốn tìm ra hung thủ, sau đó tươi sống xé nát nó.
Người bị nhốt trong hai bên trái phải hành lang thấy được Lãnh Đồng trong trạng thái bán thú hóa, đều sợ đến khuôn mặt ảm đạm, co rúc ở trong góc phòng, thân thể không cầm được mà run rẩy, đối với bọn hắn mà nói, đây mới thực sự là bị sợ hãi chi phối từ trong linh hồn, Lãnh Đồng giống như là một cái ma ảnh to lớn, vẫn luôn bao phủ bọn họ, cao cao tại thượng quan sát bọn họ.
Hai Linh Hồ Tộc đi ở hai bên Lãnh Đồng, càng đi vào, liền càng thêm cảm thấy lạnh người.
Rốt cục, bọn họ đi tới trước nơi giam giữ Khương Hạo Tuấn, chỉ thấy trên mặt đất có rất nhiều tay chân bị cắt đứt, còn có một đống huyết nhục, nước tiểu, bảy tám tên nằm trên mặt đất kêu thảm thiết thê lương, miệng vết thương không ngừng tuôn máu loãng.
Hai Linh Hồ Tộc chợt biến sắc mặt, không thể tin được những gì mắt thấy được.
Nơi này đã phát sinh cái gì? Chẳng lẽ là có một đầu dã thú hung mãnh lao vào đây hay sao?
Trên mặt Lãnh Đồng cũng hơi biến sắc, thi thể Cam Trì, thi thể Man Ngưu, cùng với những cái tay chân người bị chém đứt, để cho trong óc của hắn nổi lên một đạo thân ảnh, một đạo thân ảnh ban ngày đã chém giết cùng Man Ngưu.
"Hết thảy, là do hắn làm sao?"
Bỗng nhiên, hồi tưởng lại lời trưởng lão Kỉ La nói, 'Đó là một tên gia hỏa nguy hiểm', trước đó, hắn còn không chấp nhận, nhưng bây giờ, hắn phải thừa nhận trực giác của trưởng lão.
Ở khúc quanh hành lang, hắn và Lăng Tu không hẹn mà gặp...
Khương Hạo Tuấn do đám Mã Vĩ nâng đi ra, so với việc Khương Hạo Tuấn, Phong lão đầu lại may mắn hơn, hắn bị phân phối đến cái phòng giam là một đám người già yếu, hắn không khi dễ bọn họ thì đã vạn sự đại cát rồi, nhưng do Hải Long bão bão ảnh hưởng, thân thể của hắn vẫn còn có chút suy yếu.
Sắc mặt hơi có vẻ bệnh trắng bệch, vừa nhìn thấy Lãnh Đồng trong trạng thái bán thú hóa, nhất thời là sợ đến toàn thân run run một cái.
"Khụ khụ... Vị này chính là đại nhân Linh Hồ Tộc, lão đầu ta và hai vị bằng hữu này là đánh bậy đánh bạ mới không cẩn thận đi tới linh đảo của các ngươi, tuyệt đối không có muốn xâm hại Linh Hồ Tộc của các ngươi."
Lập tức đứng qua một bên tạo khoảng cách với đám người Mã Vĩ, vẻ mặt xúc động phẫn nộ nói, "Không có chút quan hệ nào với những thứ vô liêm sỉ này, mang ý đồ bất lương đến linh đảo, đừng nói bị các ngươi bắt nhốt trong nhà giam, coi như là bị các ngươi chon sống cũng là trừng phạt đúng tội, ba người chúng ta chỉ là đi ngang qua, thật chỉ là đi ngang qua mà thôi!"
Trên mặt lộ ra một cái nụ cười nịnh nọt.
Trên mặt đám người Mã Vĩ đồng loạt biến sắc, thầm nghĩ: Lão gia tử a, ngươi cũng quá đoạn tuyệt rồi đó!
"Đệt con mẹ nó, nhìn em cái gì mà nhìn, trên mặt lão đầu có hoa sao? Có nhìn nữa cũng không sửa đổi được ý đồ bất lương của các ngươi, thực sự là xấu xa, dơ bẩn, mất hết mặt mũi, nhìn dáng dấp các ngươi kìa, không kiếm việc tốt kiếm tiền nuôi gia đình, chạy tới linh đảo xâm hại Linh Hồ Tộc thiện lương khả ái, bị giam ở chỗ này chờ chết, là đáng lắm!"
Phong lão đầu thần tình gạn đục khơi trong nói, nước bọt phun loạn, sắc mặt đỏ lên.
Hắn cho rằng răn dạy đám người Mã Vĩ như vậy là có thể để cho Lãnh Đồng có vài phần kính trọng, sẽ không xem hắn và đám người Mã Vĩ là cùng một bọn, kết quả ngẩng đầu một cái, vẫn đón nhận ánh mắt lạnh như bang của Lãnh Đồng, hơn nữa ánh mắt Lãnh Đồng, nhìn thẳng tắp vào Lăng Tu.
Vì vậy vỗ vỗ vai Lăng Tu, nhỏ giọng hỏi: "Lăng tiểu tử, ngươi không có làm lão bà của hắn đó chứ?"
"Làm gì?" Lăng Tu không hiểu liếc mắt nhìn hắn.
"Đệt con mẹ nó, chính là ngủ a!"
Phong lão đầu tức giận nói, "Trên đời này cừu hận lớn nhất không phải là thù giết cha cùng đoạt vợ sao, nhìn việc người làm với muội muội Lâm Hải thì có thể thấy được, ngươi hẳn là đã làm gì đó với người phụ nữ của hắn, bằng không hắn sẽ không chỉ nhìn chằm chằm vào ngươi, hơn nữa còn thấy căm thù đến tận xương tuỷ, còn bán thú hóa nữa..."
Lăng Tu nhíu lông mày lại.
"Câm miệng!"
Hắn và Lãnh Đồng đồng thanh thét lên, thật sự là chịu không nổi nhưng lời của Phong lão đầu nói.
Cùng lúc đó, Lãnh Đồng mang theo uy thế kinh khủng, như Tật Phong lướt tới hướng Phong lão đầu.
Tốc độ sắp tới cực điểm, nơi đi qua đều là từng đạo tàn ảnh, mặt đất bị hắn đạp nát, kình phong gào thét, khoảng cách mười mấy thước bị rút ngắn trong chớp mắt, móng vuốt sắc bén vẽ ra năm vết tích đầy máu, đánh thẳng yết hầu của Phong lão đầu.
Sát ý lẫm liệt, như dã thú vậy!
Ở lúc đó, Lăng Tu đẩy Phong lão đầu ra, thay thế vị trí của Phong lão đầu, tay phải nắm lại, oanh kích ra một đấm, tinh chuẩn giã vào lòng bàn tay của Lãnh Đồng.
Ầm!
Trong nháy mắt hai người chạm nhau, lực lượng tựa như hai đầu cuồng thú trùng kích vào nhau, ba động năng lượng bạo ngược ban ra bốn phía. Mặt đất hai người đạp sụp xuống, vô số đạo khe nứt lan tràn ra...
Đám người Mã Vĩ và Phong lão đầu trực tiếp bị hất bay, thân thể hung hăng đánh vào trên vách tường hành lang.
Sau khi cường thế đụng nhau, Lăng Tu liên tục lui về phía sau vài chục bước dùng tư thế nửa quỳ mới khó khăn ổn định lại thân hình, mà Lãnh Đồng chỉ lui về phía sau hai ba bước, chân phải hung hăng đạp xuống mặt đất, tựa như một gốc cây cây tùng đứng vững.
Ai mạnh ai yếu, thì đã rõ ngay!