Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch Full)

Chương 825 - Chương 826: Khó Lường A

Danh Sách Chương - Tối Cường Sinh Hóa Thể (Dịch) - vipTruyenGG.com Chương 826: Khó lường a

 

 

 

Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào

Dịch giả: Quyen.lv

Mong các bạn ủng hộ VIP để đẩy nhanh tiến độ dịch.

3k TLT được thêm 1 chương cho ngày hôm sau.

Lăng Tu đứng ở trên boong thuyền, vóc người thoạt nhìn có chút gầy yếu, nhưng không yếu chút nào, khuôn mặt cương nghị tuấn mỹ, lộ ra bắp thịt phân minh, thân hình hoàn mỹ khiến người ta khó cưỡng lại.

"Lại ~ đến!"

Dao Linh Ngọc chật vật đứng dậy, khuôn mặt xinh đẹp trắng bệch, thân thể khẽ run, khóe miệng mang theo vết máu đỏ tươi, quần áo trên người đã có vài chỗ bị mài rách, da mặt dẻ cũng bị vài vết rách, máu tươi chậm rãi chảy ra, dáng vẻ vô cùng chật vật, nhưng nàng cắn chặt răng trắng, mắt không chịu thua gắt gao nhìn chằm chằm vào Lăng Tu.

Thấy nàng hô hấp dị thường ồ ồ, thân thể cũng chỉ còn dựa vào một cổ ý chí chống đỡ mới không có ngã xuống, Lăng Tu không có chuẩn bị tiếp tục, tuyên bố: "Hôm nay tới đây thôi."

"Không được, ta nhất định phải đánh bại ngươi!"

Dao Linh Ngọc ho nhẹ, cắn răng, đi một bước tới hướng Lăng Tu.

Rồi hét một tiếng, thần tình đột nhiên lao lên, con ngươi màu xanh nhạt phụt ra hai đạo hàn quang, thân thể mềm mại chạy với tốc độ cao nhất, phong tỏa đầu, yết hầu, ngực của Lăng Tu.

Thế tới như rồng, hung hãn như hổ!

Trong quá trình lao đi, cánh tay màu trắng xuất hiện một bộ móng vuốt màu đen kịt.

"Ân?"

Thần tình bình tĩnh của Lăng Tu bị phá vỡ, hắn cho rằng mình xuất hiện ảo giác, nhưng quả thực hai tay Dao Linh Ngọc đã phát sinh biến hóa, thật giống như hai bộ móng vuốt của hồ ly vậy.

"Chi ~ keng"

Một luồng gió lạnh thổi đến, ánh mắt vừa nhìn, thì ra là Dao Linh Ngọc đã đi tới phụ cận, móng vuốt màu đen nhánh quét tới tới cổ của hắn, năm lợi trảo mang theo kình phong gào thét, làm người ta sợ hãi.

Khi móng vuốt này tới gần người thì, Lăng Tu xảo diệu né qua, cùng lúc đó, tay trái vung ra, như ưng trảo tấn công, kéo tới hướng cổ của Dao Linh Ngọc.

Một kích này, làm Dao Linh Ngọc toàn lực thu hồi tay phải, tránh né tấn công của Lăng Tu, rồi dùng tay trái dùng góc độ xảo quyệt, đánh thẳng vào gáy Lăng Tu, con ngươi màu xanh nhạt lộ ra vẻ điên cuồng, gần như mất đi lý trí, chân chính xem Lăng Tu trở thành địch nhân, khuôn mặt xinh đẹp nhìn có chút dữ tợn, loáng thoáng bên trong, có thể thấy được một cái răng nanh xuất hiện trong miệng.

"Oành ~ "

Trở tay huy động cánh tay phải, cường thế đón đỡ, thân thể Lăng Tu xoay chuyển theo, chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện ở bên cạnh Dao Linh Ngọc tung ra một cước, một tiếng kêu rên vang lên, thân thể Dao Linh Ngọc mất thăng bằng, bay đi ra ngoài.

Bất quá đối với hắn mà nói, chịu đòn đã thành cơm thường, bị một kích này dĩ nhiên là rất đau, nhưng không đến nỗi làm cho nàng mất đi năng lực hành động. Thân thể còn không có đứng vững, nàng liền kiệt lực quát to một tiếng mạnh mẽ ngừng lại, cước bộ giẫm xuống, giống như một mẫu báo vọt đi lên.

Hai móng vuốt ngoan lệ, sắc bén như trường đao, mang theo kình phong sắc lẻm, sát ý bắt đầu khởi động ở trên đầu ngón tay, vũ động khắp bầu trời, trong lúc nhất thời đúng là bức bách Lăng Tu phải liên tiếp lui về phía sau!

"Khó lường, Dao Linh Ngọc tiểu cô nương quả nhiên là khó lường a, cư nhiên có thể thú hóa hai tay, thực lực bạo tăng a."

Phong lão đầu rất là vui mừng, liên tiếp vài ngày đều chỉ nhìn thấy Dao Linh Ngọc bị ngược, trong lòng sớm đã mong đợi Dao Linh Ngọc có thể xoay người làm chủ, ngược đãi Lăng Tu thật tốt, dù cho không có khả năng ngược đãi, vậy ít nhất cũng phải để Lăng Tu chịu chút vị đắng mới được.

Khương Hạo Tuấn đang rèn luyện khí lực cũng ngừng lại, có chút kinh ngạc nhìn Dao Linh Ngọc đang công kích Lăng Tu tựa như điên vậy.

Người kinh ngạc nhất chính là Lăng Tu, thời khắc này Dao Linh Ngọc công kích rất mạnh, hoàn toàn không giống một nữ nhân nhu nhược, sau khi mất đi lý trí, thì lại như một cái đầu dã thú. Hắn không ngừng tránh né, mà hắn cũng đã lui tới cột buồm không thể trốn tránh tiếp, Dao Linh Ngọc vung trảo tới, nhất thời vụn gỗ bắn ra, năm lỗ thủng xuất hiện ở trên cột buồm.

"Một trảo này có lực lượng rất được a!" Phong lão đầu rất là hưng phấn.

Nhưng vào lúc này, Dao Linh Ngọc lại tung ra một trảo, chỉ nghe "Phốc" một tiếng, ba miệng máu chậm rãi hiện lên ở trên mặt Lăng Tu, máu tươi rỉ ra từ trong vết thương chậm rãi rơi xuống.

"Ha ha ha... Thương tổn được lăng tiểu tử, thật sự là khó lường a!" Phong lão đầu hưng phấn tiếng nói, vỗ tay tỏ ý vui mừng.

Nghe thấy được đầu ngón tay có mùi máu tươi, Dao Linh Ngọc bình tĩnh lại từ trạng thái điên cuồng, thấy vết thương trên mặt Lăng Tu thì, sinh lòng áy náy, liền dừng lại công kích, hỏi: "Lăng Tu, ngươi không sao chứ?"

Lăng Tu mặt không thay đổi nhìn nàng một hồi, đùi phải đột nhiên vung ra, đá một cước vào bụng.

Lực lượng hùng hồn như nộ hải phong ba vậy, Dao Linh Ngọc thống khổ kêu rên hung hăng bay về phía sau, quẳng nện ở trên boong thuyền kiên cố, phun ra một ngụm lớn máu tươi, sắc mặt ảm đạm đến cực hạn.

"Đệt con mẹ nó, ngươi cái tên hung tàn kia, người ta mau dừng tay, ngươi sao lại mạnh tay như vậy!"

Phong lão đầu mắng Lăng Tu một câu, vội vội vàng vàng chạy đến trước mặt Dao Linh Ngọc nâng Dao Linh Ngọc lên, quan tâm hỏi, "Dao Linh Ngọc tiểu cô nương, ngươi có khỏe không?"

Dao Linh Ngọc lắc đầu: "Ta không sao!"

"Mũi cũng đã chảy máu rồi còn nói không có việc gì, ngươi liều mạng như vậy làm gì." Phong lão đầu thở dài, quả nhiên là đã đồng tình với Dao Linh Ngọc.

Dao Linh Ngọc nhợt nhạt cười cười, lộ ra hai hàng răng trắng tinh nhuốm máu, quay đầu nhìn lại, phát hiện Lăng Tu đang đi từng bước một, ngoài trên mặt xuất hiện ba vết máu, đang khép lại với tốc độ mắt thường có thể thấy được, chờ khi đi tới gần nàng thì, ba miệng máu này đã biến mất, thay vào đó là da dẻ hoàn chỉnh trơn nhẵn, nàng thấy được liền nghẹn họng nhìn trân trối, cũng càng cảm thấy Lăng Tu thần bí và cường đại.

"Nếu không muốn kết thúc, vậy thì mỗi thời khắc đều nhớ kỹ ta là địch nhân của ngươi, một khắc khi huấn luyện không có dừng lại, ngươi liền không được thả lỏng cảnh giác." Lăng Tu nghiêm khắc, vẻ mặt nghiêm túc.

Dao Linh Ngọc gật đầu: "Ân, ta nhớ kỹ!"

"Ngươi đừng nghe hắn nói, Dao Linh Ngọc tiểu cô nương, ngươi đã làm phi thường tốt, sở dĩ phút cuối hắn còn đá ngươi một cước, là cảm thấy bị ngươi thương tổn nên mới không nhịn được mà thẹn quá thành giận đó thôi." Phong lão đầu vẻ mặt khinh thường nói.

Nhưng mà, Lăng Tu lại hồn nhiên như không nghe được hắn nói chuyện, nhìn Dao Linh Ngọc nói: "Bây giờ ngươi nắm chặt thời gian chữa thương, ngày mai trời vừa sáng, chúng ta huấn luyện tiếp."

"Ân!"

Dao Linh Ngọc gật đầu một cái, rồi lại có chút ngượng ngùng nói, "Lăng Tu, ở trước khi chữa thương ta có thể được ăn một chút gì hay không, bụng ta thật là đói." Tiếng cuối cùng nó nhỏ như muỗi kêu vậy.

"Sao không thể, trong kho hàng có không ít hoa quả khô, còn có điểm tâm của các ngươi nè, đói bụng thì liền lấy ăn." Phong lão đầu cười lên tiếng.

Dao Linh Ngọc không có nhận lời của hắn, chỉ là nhìn Lăng Tu, lấp lánh và đợi Lăng Tu đáp ứng.

"Có thể!" Vứt hai chữ, Lăng Tu xoay người đi ra.

"Ân!"

Quang mang trong mắt Dao Linh Ngọc sáng choang, cao hứng bừng bừng chạy đi vào kho hàng.

Chỉ còn lại có Phong lão đầu ở tại chỗ, trong lúc bất chợt hắn cảm thụ được một cổ thê lương thế mạnh như chẻ tre, bởi vì Lăng Tu và Dao Linh Ngọc coi hắn thành không khí.

"Đệt con mẹ nó, tình huống gì? Lão đầu ta sao lại có cảm giác như không có tồn tại như vậy?" Nhìn bóng lưng Lăng Tu một chút, lại nhìn bóng lưng Dao Linh Ngọc một chút, nhất thời chớp chớp lão mắt, không hiểu tự lẩm bẩm một tiếng.

 

 

Bình Luận (0)
Comment