Hiện nay, tam giới sắp đại loạn, đây không phải chỉ là một câu nói mà thôi.
Chỉ có kẻ đạt tới cảnh giới Tiên Đế thì mới có thể mơ hồ phỏng đoán thiên đạo, nói cách khác, các Tiên Đế đều có giác quan thứ sáu tuyệt đối chính xác, thiên địa này sắp thay đổi.
Mỗi kỷ nguyên đều sẽ xảy ra đại kiếp, ví dụ như kỷ nguyên xuất hiện Thiên Ma ngoại vực, hay Phong Thần Chi Chiến vài kỷ nguyên phía trước.
Vượt qua đại kiếp, vậy thiên địa thăng hoa, Tiên Giới đạt được sự thịnh vượng tột đỉnh, nếu không đạt được, vậy kết cục sẽ là hủy diệt, trực tiếp tiến vào Luân Hồi kế tiếp.
Mà lần này Thất Tinh Cung tái hiện, họa loạn sinh ra, lại thêm ba bảng Thiên Địa Nhân đều chứng tỏ đại kiếp lần này sắp bắt đầu.
Trong đại loạn, dù là Tiên Đế thì cũng không có sức tự vệ, huống chi là Diệp Lăng chỉ mới nửa bước Tiên Tôn, cho nên bây giờ Diệp Lăng cần nhanh chóng đề thăng tu vi của mình.
Một khi hắn triệt để bùng nổ trở lại Cửu Kiếp Tiên Đế trong đại loạn, như vậy lực lượng của hắn sẽ hoàn toàn siêu việt đời trước.
Dù sao hắn đời này có vô số nội tình và thủ đoạn người khác không thể tưởng tượng nổi, những thần thông này đủ để hắn vượt qua Phượng Hoàng Niết Bàn Kiếp, đột phá đến Thánh Nhân.
“Ta muốn cho ngươi biết một việc, Tứ Thánh tháp 36 ngàn năm của Yêu Giới lại mở ra, có thể nơi đó chính là cơ duyên của ngươi.”
Đông Chấn Thiên chậm rãi nói, Diệp Lăng hơi chấn động, rồi lập tức gật đầu, trong ánh mắt tràn đầy cuồng nhiệt.
“Yêu Tộc Tứ Thánh tháp, chà chà, đó là một nơi lịch luyện nổi danh nhất trong tam giới.”
Diệp Lăng mỉm cười, con ngươi lóe sáng, Tứ Thánh tháp tuyệt đối không yếu hơn di tích thượng cổ, mà có lẽ còn mạnh hơn nhiều.
Tứ Thánh tháp do bốn đại Thánh Nhân hiển hách cùng kiến tạo, để cho hậu bối lịch lãm.
Hai vị Thánh Nhân Yêu Giới, hai vị Thánh Nhân Tiên Giới, dùng thần thông vô thượng xây tháp, mỗi tầng đều có tháp chủ, cần hoàn thành nhiệm vụ mới có thể lên tiếp tầng trên.
“Châu nhi đã nói với ta chuyện của ngươi, có một số việc không thể được như ý nguyện, chắc ngươi rõ điểm này hơn ta.”
“Cho nên ngươi cứ đi đi, ta cũng sẽ sớm mang Châu nhi về Vạn Bảo cương vực, khi các ngươi gặp lại, chắc nàng cũng đã thành Tiên Đế, tin tưởng ta.”
Nghe Đông Chấn Thiên nói vậy, Diệp Lăng gật đầu: “Trong thiên hạ này, ta có thể không tin lời người khác, nhưng sẽ tin tưởng ngươi.”
“Với của cải của ngươi, làm cho Châu nhi trở thành Tiên Đế không có vấn đề gì, nhưng ngươi phải nhớ kỹ, tuyệt đối không được nuông chiều, nóng vội.”
Đông Chấn Thiên gật đầu, y cũng không ngốc, y minh bạch tầm quan trọng của chuyện này, nếu không sao y có thể đến được Cửu Kiếp Tiên Đế.
Hai người lại hàn huyên một hồi, sau đó Diệp Lăng xoay người ra ngoài, nói một hồi với Đông Châu, thông báo chuyện mình chuẩn bị đi Yêu Giới.
“Ngươi đi đi, không cần lo lắng cho ta, ta ở Vạn Bảo cương vực chờ ngươi, nếu như ta thành Tiên Đế mà ngươi vẫn chưa trở lại, ta sẽ đến Lôi Vực chờ ngươi.”
Đông Châu mỉm cười, nhẹ hôn lên gò má Diệp Lăng, Diệp Lăng gật đầu.
Xế chiều hôm đó, Diệp Lăng liền rời đi, rời khỏi Cửu Vỹ thánh thành, trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, hắn mất đi một vài thứ, nhưng cũng nhận được cảm tình quý báu.
Dù thế nào, chuyến đi Cửu Vỹ thánh thành này của hắn cũng không tệ.
Đồng thời, Lôi Vực có Hỏa Gia Tam Ma gia nhập, Lôi Vực chính thức tuyên bố thảo phạt Thất Sát lãnh thổ.
Tin tức này chấn kinh rất nhiều cường giả, một lãnh thổ trung đẳng chỉ có ba vị Tiên Đế mà cũng dám thảo phạt Thất Sát lãnh thổ ư, khiến người khác phải mở rộng tầm mắt.
Nhưng sau khi Hỏa Gia Tam Ma xuất hiện, tất cả thanh âm hoài nghi đều biến mất, ba Tiên Đế này đúng là rất mạnh mẽ.
Lúc này, Diệp Lăng đã tới chỗ giao giới giữa Tiên Giới và Yêu Giới.
Lưỡng Giới Sơn, đây không phải là Lưỡng Giới Sơn trong Tây Du Ký, mà là một điểm giao nhau giữa Yêu Giới và Tiên Giới.
Nơi này rất hỗn loạn, hai tộc đều có, cường giả nhiều như mây, cường giả cấp bậc Tiên Đế cũng không ít, còn Tiên Vương Tiên Tôn thì lại càng nhiều như chó.
Nơi đây hỗn loạn không phải là vì nguyên nhân Tiên Giới và Yêu Giới không thể cùng tồn tại như trong một số tiểu thuyết, mà là bởi vì đây là nơi hai giới giao nhau, nhiều người nhiều chuyện, hơn nữa chế độ hỗn loạn.
Diệp Lăng nghỉ ở Lưỡng Giới Sơn một đêm, sau đó mới tiến vào Yêu Giới.
Ở dưới Lưỡng Giới Sơn chỉ có một khách sạn, tên là Thiên Yêu khách sạn, tên rất đặc sắc, cũng là nơi mà vô số người không dám gây chuyện.
Không ai biết lão bản của khách sạn này là ai, nhưng dù là ai, chỉ cần có kẻ gây chuyện ở đây thì tuyệt đối sẽ không có kết cục tốt.
Kỳ thực nó là một trang viên lớn, tiều kiều nước chảy chim hót hoa nở, Tiên Nhân và Yêu Tộc đều thích ý khi ở đây, nơi này cực kỳ giống thế ngoại đào nguyên.
Phí dụng ở đây cũng rất cao, một gian phòng thông thường nhất tốn chừng 100 cực phẩm Tiên Thạch một đêm.
Người bình thường không thể nào tiếp thu được giá tiền này, vài Tiên Vương cũng không dám đến đây, chỉ có đám người bối cảnh thâm hậu mới dám tiến vào.
Diệp Lăng chọn một gian khách phòng thượng đẳng, một ngày tốn 1000 cực phẩm Tiên Thạch.
Nhưng hắn mới vừa giao tiền xong, một đám cường giả Yêu Tộc tràn vào, bọn họ đều là cấp bậc Tiên Vương Tiên Tôn.
Mặc dù không quá mạnh, nhưng đám người kia kiêu ngạo bá đạo, vừa nhìn đã biết không phải hạng hiền lành.
“Lão bản, cho ta một gian khách phòng thượng đẳng, thuận tiện cho bọn họ mỗi người một gian phòng thông thường.”
Gã thanh niên cầm đầu đi tới, kiêu căng quát, nhìn ánh mắt kinh ngạc xung quanh, gã cười lạnh một tiếng, dường như rất đắc ý.
Nữ tử mặc thanh y đứng sau quầy, trông nàng còn rất trẻ, khuôn mặt cũng rất đẹp, nàng ngẩng đầu liếc thanh niên kia, nói: “Không còn, khách phòng thượng đẳng cuối cùng hắn đặt rồi.”
Hết phòng, thanh niên này nóng nảy: “Ai! Sao lại không còn, ta thân phận gì, hắn thân phận gì, hắn xứng ở khách phòng thượng đẳng sao?!”
“Tiểu tử, nhanh bán khách phòng cho ta, ta đặt cho ngươi một gian khách phòng thông thường, thân phận của ngươi còn chưa xứng ở phòng như vậy.”
Thanh niên phi thẳng đến nói với Diệp Lăng, Diệp Lăng liếc gã một cái, không thèm để ý tới, xoay người trực tiếp rời đi.
Thấy Diệp Lăng không thèm để ý đến mình, thanh niên này lập tức nóng nảy, gã tiến lên bám chặt bả vai Diệp Lăng.
“Tiểu tử! Ta đang nói với ngươi đấy, ngươi điếc à?”
“Ta cho ngươi biết, thức thời thì nhanh chóng nhường gian phòng cho ta, nếu không, đừng trách tiểu gia ta!”
Gã uy hiếp, nhưng Diệp Lăng xem thường loại uy hiếp như vậy.
“Trong thời gian ba tức, nếu ngươi không buông tay, ta sẽ chặt móng vuốt của ngươi.”
Diệp Lăng quay đầu nhìn gã, lời nói lạnh như băng.
Thanh niên này cảm giác được sát cơ băng lãnh trên người Diệp Lăng, gã lập tức run tay, buông ra.