Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1048 - Chương 1049: Thánh Địa

Chương 1049: Thánh địa

Bóng người đầy trời đều điên cuồng lao về phía bình chướng quỷ dị kia, chỉ có Diệp Lăng và Tiên Tôn còn đang sững sờ.

Sao vậy, sao đang đánh mà lại chạy thế?!

Đùa gì thế, làm thịt Yêu Tộc xong đã, nếu không, tiến vào thánh địa kia không phải là lại đánh nhau tiếp sao?

Thâm cừu đại hận sao lại biến mất vô ảnh vô tung trong chớp mắt vậy?

Tiên Tôn kia cũng sững sờ, gã rất thống khổ, đây là chuyện gì, lão tử chỉ muốn chết thôi mà, có cần phải lôi thánh địa ra ngăn cản không?

Tiên Tôn Yêu Tộc nuốt nước miếng một cái, nhìn Diệp Lăng, trùng hợp là Diệp Lăng cũng nhìn về phía gã.

Một người một yêu bốn mắt nhìn nhau, Tiên Tôn Yêu Tộc run lên: “Có giết hay không? Muốn giết thì nhanh lên, ta thật sự không chịu nổi nữa, cho cái chết thống khoái đi.”

“À, ta thấy chắc giờ này chỉ có mình ngươi nghĩ vậy thôi, ta sợ nếu đi chậm một chút, cái bình chướng kia đóng lại, ta không đi vào thánh địa được nữa.”

“Ngươi nhanh chữa thương đi, nhớ kỹ, đây là duyên phận của hai người chúng ta, duyên phận đã định trước, sau này gặp lại.”

Dứt lời, Diệp Lăng phóng lên, trực tiếp vọt vào trong bình chướng, để lại Tiên Tôn Yêu Tộc trừng mắt dõi theo.

Như thế liền xong chuyện ư?

Ngươi phế tứ chi của ta, đánh vỡ đầu ta, lại không giết, dằn vặt một phen rồi cứ thế mà đi, trước khi đi còn để lại mấy lời thổ lộ thâm tình như vậy á?

Vung tay một cái không phiến lá dính thân ư?

Tiên Tôn Yêu Tộc ngửa đầu điên cuồng gào thét, khóe mắt dữ tợn có ánh lệ lướt qua.

Nhưng gã nỗ lực ngẩng đầu lên, ngửa góc 45 độ, như vậy nước mắt sẽ không rơi xuống.

Trở lại vấn đề chính, sau khi Diệp Lăng tiến vào bình chướng, hắn cảm thấy mình như tiến vào đường hầm thời không, thân thể không chịu khống chế.

Lăn lộn quay cuồng, Diệp Lăng choáng đầu hoa mắt, ngay sau đó, hắn rơi xuống mặt đất.

Khi hắn đứng lên, hắn thấy một đám cường giả Nhân tộc và Yêu Tộc đang đứng ngẩn người, kể cả Tinh Không Tiên Đế.

Làm sao vậy, Diệp Lăng rất kinh ngạc, khi hắn xoay người lại, hắn cũng ngẩn ra, không tốt hơn những người khác là bao.

Trước mặt mọi người, có một cái đầu khổng lồ, hình như còn sống, tròng mắt đỏ tươi, tơ máu rậm rạp, hiện lên khí tức khiến người ta hoảng sợ.

Đầu màu đỏ sậm, trên đó có từng đạo lân vân, nhìn rất giống đầu cá sấu, nhưng không phải, bởi vì nó rất tròn rất lớn.

Khiến người ta kinh ngạc nhất chính là cái đầu này há to miệng, trong miệng có một lối đi, còn thổi ra âm phong.

“Nó rốt cuộc là đã chết hay là còn sống?”

Một vị Tam Kiếp Tiên Đế thì thào, vừa dứt lời, Viên Hầu phẫn nộ, đập một gậy về phía y.

Ầm!

Lực lượng mạnh mẽ khiến Tiên Đế kia không kịp phòng bị, trực tiếp bị đập thành thịt nát.

Một đám cường giả Nhân tộc vội vã lui lại, Tinh Không Tiên Đế hít sâu một hơi, nhìn chằm chằm vào kẻ đang tức giận kia.

“Người dám vũ nhục Thánh Tổ, phải chết!”

Viên Hầu thấp giọng quát, phía sau, vô số cường giả Yêu Tộc đồng loạt nhìn chằm chằm vào Nhân tộc.

“Đây là thánh địa của Thánh Tổ ta, không phải là nơi các ngươi nên tới, nhanh cút ra ngoài, nếu không, chết cũng không ai chôn đâu!”

Viên Hầu cười dữ tợn, cầm thiết côn xoay vòng, một luồng chiến khí kinh người xuất hiện trên thân gã.

Tinh Không Tiên Đế cười lạnh, cầm Tiên khí trong tay: “Viên Tổ, Tinh Không ta cũng không phải kẻ sợ phiền phức, muốn chiến liền chiến, nhưng ta nghĩ, đám nhóc con nhà ngươi đừng mơ còn sống sót!”

“Còn ngươi, chỉ sợ cũng chưa chắc có thể nguyên lành đi vào thánh địa, huống chi Nhân tộc chúng ta không phải hạng người ham sống sợ chết.”

Nghe Tinh Không Tiên Đế nói vậy, chúng cường giả tinh thần chấn động, trực tiếp tiến lên trước một bước, chiến ý dạt dào!

Viên Hầu nghe thế thì nhíu mi, Nhân tộc đáng chết khốn kiếp, vốn cho rằng bọn chúng sẽ diệt Tiểu Tứ Hải Thành dễ như trở bàn tay, không ngờ lại đưa tới nhiều Tiên Đế như vậy.

Trong Thánh Địa này có Thánh Vật của tộc chưa khai hóa bọn chúng, nhất định phải đạt được, bởi vì đây là vật then chốt để lão tổ đột phá cảnh giới Thánh Nhân.

Nhưng nếu khai chiến, có lẽ thực sự sẽ không có bất kỳ hy vọng gì, nếu để đám Nhân tộc tiến vào, mặc dù có thể tổn hại một ít quyền lợi của bọn chúng, nhưng tối thiểu là có hy vọng.

“Đi! Tinh Không Tiên Đế, lão tổ ta từ bi một lần, nhưng sau khi tiến vào thánh địa này, có một cái Thánh Vật chúng ta nhất định phải lấy được, nếu các ngươi dám cướp đoạt, vậy không chết không ngừng!”

Viên Hầu cười lạnh, liếc mắt nhìn Tinh Không Tiên Đế, kỳ thực đối thủ lớn nhất của gã chính là Tinh Không Tiên Đế.

Còn những người khác thì gã không coi trọng, toàn là phế vật chỉ cần một gậy đánh chết, không cần chú ý.

Tinh Không Tiên Đế không trả lời, có chiếm được hay không thì đó là chuyện sau này, nếu quả thật là vật nghịch thiên gì đó, y tuyệt đối sẽ không lưu thủ.

Viên Hầu không nói thêm nữa, xoay người vẫy tay với đàn Yêu Tộc phía sau, sau đó đi tới trước mặt cái đầu khổng lồ, cung kính quỳ xuống.

Cũng không biết gã nói những gì, sau đó gã đứng dậy, đi thẳng vào trong miệng.

Các cường giả Yêu Tộc cũng nối đuôi nhau tiến vào, một đám cường giả Nhân tộc ngẩn người, bọn họ nên làm gì bây giờ, cũng theo vào ư?

“Tự các ngươi quyết định, sợ chết thì ra ngoài, muốn tranh đoạt cơ duyên thì đi vào.”

Tinh Không Tiên Đế nói thẳng, sau đó cũng đi vào trong miệng cái đầu kia.

Chúng cường giả nhìn nhau, không cần suy nghĩ nhiều, trước mắt có thể chính là một đại kỳ ngộ, nếu như bỏ lỡ thì không biết sẽ phải hối hận bao lâu.

Còn nguy hiểm?

Bình thường thôi, có lúc nào mà không có nguy hiểm, vừa rồi còn trải qua một trận chiến thảm thiết, lúc này còn lo cái gì?

Đương nhiên trong đám người này có cả Diệp Lăng, đối với hắn mà nói, dù là Cửu U địa ngục hay ngoài 33 tầng trời thì hắn cũng dám xông vào, huống chi chỉ là một cái thánh địa mà thôi.

Mọi người tiến vào trong miệng cái đầu khổng lồ, mùi máu tanh đập vào mặt.

Dạ dày lăn lộn cuồn cuộn, Diệp Lăng lắc đầu, không hổ là lão tổ Yêu Tộc chưa khai hóa, không có chút văn minh tứ đức nào, thật bẩn thỉu.

Khi bọn họ đi qua, tiếp đến là một nơi trống trải, một vùng đất rộng mênh mông, có thể nhìn thấy núi non liên miên mơ hồ, còn có các thành trì đứng sừng sững phía xa.

“Thánh địa! Thánh địa Yêu Tộc ta!”

Viên Hầu kích động hô lên, đám Yêu Tộc sau lưng cũng cuống quít quỳ xuống.

Bình Luận (0)
Comment