Từ khi bước lên lôi đài, Diệp Lăng chưa từng chủ động xuất thủ trước, dù sao cũng không cần thiết.
Nhưng hiện nay, hắn đã hoàn toàn phẫn nộ, dù là tượng đất thì cũng biết tức giận, Diệp Lăng lại có thể nhẫn nhịn hay sao?
Dựa theo tính cách Diệp Lăng, đương nhiên là không thể, mẹ nó Vạn Lôi cương vực chó má này, dám chọc tới lão tử!
Viu!
Diệp Lăng lao nhanh như cuồng phong, trong nháy mắt đã tới sát bên người Nhất Kiếp Tiên Đế kia, Diệt Tiên Kiếm đột nhiên vẩy ra một cái, kiếm quang như vầng trăng khuyết điên cuồng lao ra.
Kiếm quang kèm theo thanh âm đáng sợ khiến cho lòng người sợ hãi, mọi người đều sững sờ, trong lòng có dự cảm không tốt.
“Cút ngay cho ta!”
Nhất Kiếp Tiên Đế kia tức giận rống to, từ trong thân thể gã bộc phát ra khí tức cường thế, đó là khí tràng đặc biệt thuộc về Tiên Đế.
Tiên Đế là gì, đó chính là đại đế của Tiên Giới, cường đại hung mãnh, ánh mắt uy nghiêm, chí cao vô thượng!
Ầm!
Xung quanh Diệp Lăng xuất hiện một cái hố sâu lớn, hoàn toàn bao vây hắn.
Ngay sau đó, Nhất Kiếp Tiên Đế đã cầm trường thương đâm một cái, thương quang chiếu rọi thiên địa, hóa thành Tinh Thần Chi Quang lao về phía kiếm quang của Diệp Lăng.
Kiếm quang bị đánh nát, Nhất Kiếp Tiên Đế cười dữ tợn.
“Diệp Cung Chủ, Bổn Tọa Tề Bạch, từ khi đột phá Tiên Đế tới nay, chưa bao giờ gặp được đối thủ, hôm nay để Bổn Tọa cho ngươi nếm thử cái gì gọi là chênh lệch đi!”
Tề Bạch, một kẻ chỉ mới Nhất Kiếp Tiên Đế mà dám kêu gào với Diệp Lăng như vậy, gã đâu biết rằng Diệp Lăng cường đại vượt xa sự tưởng tượng của gã.
Diệp Lăng mỉm cười, mặc cho hố sâu sụp đổ xung quanh không ngừng oanh kích chính mình, hắn lắc đầu.
“Nếu vậy, lão tử cũng sẽ cho ngươi biết rõ, cái gì gọi là trời cao đất rộng!”
Ầm!
Dứt lời, Lôi Vực hàng lâm, lôi quang đầy trời.
“Ở trong mắt lão tử, Nhất Kiếp Tiên Đế cũng chỉ là phế vật mà thôi, mà ngươi thì còn chẳng bằng phế vật!”
Diệp Lăng cười dữ tợn, Cửu Đại Tiên Anh điên cuồng rít gào xoay tròn, từng luồng Tiên Lực tinh thuần chảy cuồn cuộn trong cơ thể, cả người hắn Tiên Khí bức người.
Long Phượng bảo thể xuất hiện, năm đạo Long Phượng bảo thể bảo hộ hắn chặt chẽ.
Diệt Cực Kim Thân toàn lực thi triển, lực lượng đáng sợ không ngừng dũng động trong cơ thể Diệp Lăng, khí tức kinh khủng bộc phát.
“Cái gì?! Hắn còn chưa xuất toàn lực ư? Không thể nào!”
“Chuyện gì vậy, kẻ này muốn đánh bại toàn bộ cường giả Tiên Tôn của Vạn Lôi cương vực ư?”
“Mẹ nó, lão tử không tin hắn có thể chiến thắng Tề Bạch Tiên Đế, chuyện này không thể xảy ra, ta chưa từng nghe nói xảy ra chuyện nào như vậy.”
“Khó giải quyết đấy, nói chung là ta cảm thấy không ổn, có vẻ Diệp Lăng này cường đại một cách bất hợp lý.”
Dưới lôi đài, khuôn mặt Hỏa La Thiên đạm nhiên, gã không kinh ngạc chút nào, chưa nói đến chuyện Diệp Lăng có phải là Cửu Kiếp Tiên Đế chuyển thế hay không.
Chỉ bằng việc sứ giả của Vạn Lôi cương vực không đỡ nổi một quyền của Diệp Lăng, Hỏa La Thiên liền biết vị Cung Chủ này không đơn giản.
“Nhất Kiếm Tây Lai, Thiên Ngoại Phi Tiên!”
Diệp Lăng khí tức chấn động, khí thế mênh mông rít gào tràn ra, trực tiếp đánh nát hố sâu do Tề Bạch thi triển.
Ngay sau đó, kiếm quang chói lóa như như ánh sao.
Khi kiếm quang lóe lên, thân ảnh Diệp Lăng đã lướt đi, cúi người lao nhanh như một con Thương Ưng, đôi mắt tản ra sát cơ lạnh như băng.
Một kiếm này của Diệp Lăng kinh diễm toàn bộ thiên địa, khi Diệt Tiên Kiếm lướt đi, thiên địa bị bao phủ bởi hàn quang.
Tề Bạch thấy vậy thì sắc mặt đại biến, nhưng gã là Tiên Đế, sẽ không bị áp chế dễ dàng như thế.
“Dù mạnh thế nào đi nữa thì cũng chỉ là Tiên Tôn mà thôi!”
“Bổn Tọa sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là chênh lệch!”
Dứt lời, trường thương trong tay Tề Bạch đã đâm mạnh ra, trên thân trường thương tản ra Thiên Đạo chi ý, rung động hư không.
“Đại càn khôn thương pháp, nhất thương định càn khôn!”
Bạch!
Trường thương xuất động, trong hư không trước mặt Diệp Lăng xuất hiện một cây trường thương, bộ dáng cổ xưa, khí tức bao la xé rách thiên địa trực tiếp hàng lâm!
“Ha ha! Đại càn khôn thương của Tề Bạch rất mạnh, người bình thường tuyệt đối không thể chống đỡ!”
“Đúng vậy! Dù sao đi nữa thì Tề Bạch cũng là Nhất Kiếp Tiên Đế, Tiên Đế và Tiên Tôn cách nhau một ranh giới không thể vượt qua!”
“Diệp Lăng sẽ ngã xuống!”
Khi càn khôn trường thương phá không lao đến, sát cơ dạt dào như muốn chém nát kiếm chiêu của Diệp Lăng.
Nhưng ngay sau đó, Diệp Lăng cười dữ tợn, trường kiếm mạnh mẽ phóng ra sát cơ hung hãn!
Xuy xuy!
Khi kiếm quang đụng trường thương, càn khôn trường thương đột nhiên vỡ nát trong nháy mắt.
“Cái gì?!”
“Không thể nào! Sao lại như vậy được?!”
Mọi người hoàn toàn ngây người, bọn họ vừa mới khẳng định rằng Diệp Lăng sẽ xong đời, tuyệt đối sẽ ngã xuống, nhưng bây giờ thì sao, bọn họ lập tức bị vả mặt.
Tề Bạch kinh hãi, gã hoàn toàn không ngờ được rằng Diệp Lăng lại cường hãn như thế, một kiếm kia lại có thể phá hủy được một trong những thần thông mạnh nhất của gã.
Nhưng ngay sau đó, trong mắt gã chỉ còn lại kiếm quang rực rỡ phiêu miểu lao tới.
Bạch!
Diệp Lăng xẹt qua, Tề Bạch trừng mắt nhìn vết thương đỏ thắm chậm rãi nứt ra.
“Không!”
Tề Bạch liên tục lui lại, cước bộ lảo đảo, làm sao có thể, tại sap một kiếm ấy lại đả thương được mình?
Các cường giả khác không nhịn được đều đứng dậy, trừng mắt nhìn một màn này.
“Tam sinh kiếm, nhất kiếm diệt tam sinh, giết!”
Diệp Lăng thừa thắng xông lên, thân ảnh lao nhanh, xông đến tấn công.
Diệt Tiên Kiếm giơ ngang trước ngực, ánh mắt hắn sắc bén, trường kiếm hung hăng đánh ra.
Bạch!
Kiếm quang khiến tất cả mọi người đều cảm thấy kinh diễm, nó ẩn chứa khí tức huyền diệu khiến linh hồn run rẩy.
Bởi vì... một kiếm này có thể trực tiếp mẫn diệt nhân quả tam sinh!
“Không! Càn khôn thương pháp, diệt cho ta!”
Tề Bạch rống giận, gã xông lên, trường thương vũ động, thương ảnh như bão tố càn quét toàn thiên địa.
Xuy Xuy Xuy!
Thương kiếm chạm vào nhau, Tề Bạch ngã bay, nhưng cũng cản lại được tam sinh kiếm của Diệp Lăng.
“Trở lại cho ta!”
Tề Bạch loạng choạng giữa khoảng không cảm giác được một cỗ lực hấp dẫn kinh khủng phát ra từ lôi quang tràn ngập dưới chân Diệp Lăng.
Ngay sau đó, Cuồng Lôi kiếm pháp trực tiếp bao phủ gã!