Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1098 - Chương 1099: Tiếu Lý Tàng Đao

Chương 1099: Tiếu lý tàng đao

Trên lôi đài, Diệp Lăng hoành hành ngang ngược, cuồng ngạo tới cực điểm!

Một bên, Hỏa La Thiên đứng sừng sững, không hề lộ ra chút linh lực nào, cực kỳ giống lão nô giữ cửa trong thế tục, gã đạm nhiên đứng thẳng.

Nhưng ai cũng minh bạch, chủ tớ hai người đang thách thức mọi người, kẻ nào dám đi lên!

Diệp Lăng nhìn đám người trợn mắt mà không dám nói gì, hắn cười dữ tợn: “Diệp Lăng ta chưa bao giờ sợ ai!”

“Đây là luận võ, không phải nhà ngươi, không đánh nổi thì đừng đi lên cho mất mặt xấu hổ!”

“Đám các ngươi là loại người gì vậy, không phục thì lăn lên đây, Bổn Tọa cắt đầu các ngươi xuống!”

Diệp Lăng rống lên đầy dữ tợn, đám người kinh hãi, nghiến răng nghiến lợi, nhưng không dám làm gì, Hỏa La Thiên còn đang đứng trên đài, gã ta chính là Tu La đấy!

Bát Kiếp Tiên Đế hung uy hiển hách, không kẻ nào dám lên, e là Lục Kiếp Tiên Đế thì cũng không chống nổi một chiêu đã rơi đầu.

Hỏa La Thiên bước đến trước mặt Diệp Lăng, gã không nói bất kỳ điều gì, không có bất kỳ cử động nào, chỉ bước đến mà thôi, lại làm cho mọi người đều tê cả da đầu.

Đại ma đầu này dùng hành động để cho mọi người biết, ai dám tới, vậy thì phải vượt qua gã đã!

Mọi người không dám thở mạnh, tới bây giờ bọn họ mới phát hiện, có vẻ như Diệp Lăng mang theo Hỏa La Thiên là đủ để không để bọn họ vào mắt.

Mặc dù nơi này là Vạn Lôi cương vực, Vạn Lôi Đại Đế đang ngồi ở chủ vị!

Tất cả mọi người đưa mắt nhìn về phía Vạn Lôi Đại Đế, y là chúa tể ở đây, muốn chiến hay ngừng phụ thuộc vào ý niệm của y.

“Diệp Cung Chủ nói rất đúng, các ngươi quá gấp gáp.”

“Trên lôi đài, thực lực vi tôn, nếu lên rồi thì phải tự gánh chịu hậu quả.”

“Các ngươi huyên náo quá!”

Vạn Lôi Đại Đế đứng dậy, bình thản nói, nhưng tất cả mọi người đều hiểu rằng Vạn Lôi Đại Đế đã cúi đầu.

Đường đường là Vạn Lôi Đại Đế, bá chủ một cương vực thượng đẳng, Thất Kiếp Tiên Đế, lại không thể làm gì, chỉ có thể cúi đầu.

“Ha hả, Đế Quân thật biết điều, không giống... đám kia.”

Diệp Lăng cười lạnh, dù sao đã hoàn toàn xé rách mặt mũi, giờ còn hòa khí cái rắm, nhưng không thể tiếp tục ở lại Vạn Lôi cương vực nữa.

“Ai muốn đi lên, Bổn Tọa đều tiếp nhận khiêu chiến, giết hết toàn bộ, một kẻ cũng không nương tay!”

Diệp Lăng cầm Diệt Tiên Kiếm, sát cơ dạt dào, ánh mắt băng lãnh, mọi người tức đỏ cả mặt, nhưng không ai dám... đáp lời.

Vạn Lôi Đại Đế cũng đã nói, chỉ cho Nhất Kiếp Tiên Đế đi lên, bây giờ Tề Bạch đã thua, dù người nào đi lên, kết cục đều sẽ là bại trận.

Trong Vạn Lôi cương vực, Tề Bạch là kẻ có tu vi mạnh mẽ đứng đầu, người khác căn bản là không đáng giá nhắc tới.

Mọi người nóng nảy, nhưng chuyện này quan hệ đến mặt mũi, thậm chí còn có đe dọa đến sinh mệnh.

Không ai biết Diệp Lăng có thể đột nhiên làm khó dễ hay không, nếu thật sự làm thịt một người, vậy thì quá oan uổng.

Nếu không ai lên, một mình Diệp Lăng đã đánh bại nhiều cường giả như thế, vậy Vạn Lôi cương vực sẽ mất sạch mặt mũi.

Mọi người nhìn nhau, nhưng không ai có ý định đi lên, tất cả mọi người đều đưa mắt về phía Vạn Lôi Đại Đế.

Vạn Lôi Đại Đế mỉm cười, không hề thẹn quá thành giận vì cục diện lúng túng này.

“Diệp Cung Chủ thủ đoạn phi phàm, không hổ là nhân trung Long Phượng.”

“Ngoại trừ Diệp Cung Chủ, Bản Đế không nghĩ rằng còn ai khác có thể hưởng dụng Nhất Hoằng Thanh Chu này.”

Vạn Lôi Đại Đế nở nụ cười, y đứng dậy, tay điểm hư không, một chén ngọc Phỉ Thúy đột nhiên xuất hiện.

Chén ngọc không lớn, chỉ chừng bàn tay, trôi dạt đến trước mặt Diệp Lăng trên lôi đài.

Diệp Lăng mỉm cười nhận lấy, trong chén ngọc tràn đầy nước, còn có một phiến lá thanh thúy trôi nổi.

Phiến lá mỏng manh lóe ra từng sợi thần quang, mang theo một tia khí tức Hỗn Độn, Diệp Lăng cầm chén ngọc, uống một hơi cạn sạch.

“Ha ha! Cảm tạ Đế Quân ban thưởng, nhưng Diệp Lăng ta là một kẻ thô kệch, không hiểu cái gì là thưởng thức, hy vọng Đế Quân không trách tội, ha ha!”

“Chư vị, hôm nay xảy ra mâu thuẫn không vui như vậy, Bổn Tọa không tiện quấy rầy nữa, xin phép rời đi trước.”

Diệp Lăng lắc đầu, xoay người muốn rời đi, nhưng Vạn Lôi Đại Đế đột nhiên đứng dậy ngăn cản Diệp Lăng.

“Diệp Cung Chủ gấp gáp như vậy làm gì, ta còn chuẩn bị tối nay cùng Diệp Cung Chủ không say không nghỉ đây.”

“Xin Diệp Cung Chủ chờ ta một chút, kết thúc đại hội thưởng trà này, ta sẽ đến gặp Diệp Cung Chủ.”

“Quần Sơn, còn không mau dẫn Diệp Cung Chủ về phủ nghỉ ngơi thật tốt, nếu xảy ra điều gì sai lầm, ta sẽ lột da ngươi!”

Vạn Lôi Đại Đế cười tủm tỉm, nhưng tất cả mọi người nghe được ý tứ bên trong, đúng là tiếu lý tàng đao!

Diệp Lăng gật đầu: “Vậy Bổn Tọa sẽ chờ đế quân.”

Dứt lời, Quần Sơn Đại Đế mang theo Diệp Lăng cùng Hỏa La Thiên rời khỏi Nhạc Xuân Viên, sau khi ba người rời khỏi, Vạn Lôi Đại Đế cười lắc đầu.

Ầm!

Cái bàn trước mặt y nứt ra, chia năm xẻ bảy văng trên mặt đất.

Mọi người đều cảm thấy lòng mình lạnh lẽo, hóa ra không phải Vạn Lôi Đại Đế không giận, mà là đã phẫn nộ đến cực hạn, nhưng gắt gao kềm chế.

Vạn Lôi Đại Đế thế này mới là bá chủ uy danh hiển hách, uy hiếp vô số cường giả.

“Chắc chư vị đã mất hết nhã hứng rồi, có lẽ nên trở về thôi.”

Vạn Lôi Đại Đế bình thản nói, phất phất tay, mọi người vội vàng gật đầu, lập tức rời khỏi đây.

Bọn họ đều hiểu, Diệp Lăng, chủ nhân Lôi Vực, gia hỏa cuồng vọng kia, hôm nay chắc chắn sẽ gặp họa!

Trong Vạn Lôi phủ, Quần Sơn Đại Đế đưa Diệp Lăng và Hỏa La Thiên đến một biệt viện rất khác biệt, sau đó rời đi.

Sau khi Diệp Lăng về sân, hắn lập tức đi vào trong gian nhà, bảo Hỏa La Thiên canh gác cho hắn, hắn muốn luyện hóa toàn bộ lực lượng ẩn chứa trong Nhất Hoằng Thanh Chu.

Sau khi vào trong, miệng mũi Diệp Lăng phun trào thần quang, hắn ngồi trên giường, con ngươi khép hờ, Cửu U Đế Công điên cuồng vận chuyển.

Ong ong!

Thiên Đạo Chi Lực nồng nặc tràn ngập toàn thân Diệp Lăng, sau đó một luồng Hỗn Độn Chi Khí cũng bị Diệp Lăng luyện hóa.

Trong nháy mắt, Cửu Đại Tiên Anh trong đan điền Diệp Lăng giống như phát điên, đều há miệng nuốt lấy Thiên Đạo Chi Lực và Hỗn Độn Chi Khí.

Cửu Đại Tiên Anh như được ăn uống no say, thân thể phóng to bằng tốc độ mắt thường có thể thấy được!

Trong cơ thể Diệp Lăng, Tiên Lực cuồn cuộn như nước lũ không ngừng lưu chuyển khắp toàn thân hắn.

Cạch cạch!

Như sóng biển vỗ lên tường thành kiên cố, thân thể Diệp Lăng chấn động run rẩy.

Hỗn Độn Chi Khí du tẩu một vòng, sau đó đi vào trái tim Diệp Lăng.

Ầm!

Ngay sau đó, thân thể Diệp Lăng bùng cháy!

Bình Luận (0)
Comment