"Không sao."
Diệp Lăng liếc nhìn gã đàn ông trung niên lực lưỡng, cười híp mắt nói:
"Tôi đang chờ bọn họ đến."
"Vạn nhất Thánh Linh Các thực sự có cao thủ Tiên Thiên thì làm sao bây giờ?"
Viên Hằng vội la lên.
Gã đàn ông trung niên lực lưỡng cũng liền vội vàng nói:
"Cậu không sợ cường giả Tiên Thiên của Thánh Linh Các tôi sao?"
"Để cho tôi phân tích một chút nhé."
Diệp Lăng thản nhiên nói:
"Dựa theo trình độ linh khí trên Địa Cầu hiện nay, muốn tấn cấp Tiên Thiên hẳn là rất khó. Cho dù thật sự có cường gia Tiên Thiên vậy cũng tuyệt đối là một nội tình rất mạnh của một thế lực. Loại cười giả này, sao có thể xuất hiện đơn giản được?"
"Hơn nữa làm một quốc gia, Hoa Hạ khống chế những thế lực lớn này trong lòng bàn tay. Dù bọn họ có cường thịnh đi nữa cũng không có khả năng vô pháp vô thiên. Nói gì thì Hoa Hạ cũng là một xã hội pháp trị, các người nói xem?"
"Sau đó thì sao, những thế lực không thuộc về Hoa Hạ này, khẳng định đang bị vây trong trạng thái đối địch với Hoa Hạ. Dù cho là cường giả Tiên Thiên cũng nhất định chịu sự giám sát của Hoa Hạ, nếu bọn họ có động tĩnh gì, Hoa Hạ há có thể ngồi yên không động đến sao?"
“Tổng kết tất cả những điều kiện trên, cường giả Tiên Thiên, không có khả năng tới."
Còn một câu nữa Diệp Lăng vẫn chưa nói, đó chính là chỉ cần cường giả Tiên Thiên không tới, tôi sẽ không sợ!
Hiện tại Diệp Lăng đã là Hậu Thiên trung kỳ, dựa theo cường độ chân khí khi hắn tu luyện Cửu U đế công, hoàn toàn có khả năng liều mạng với tu chân giả Hậu Thiên hậu kỳ.
Cộng thêm ngọc phù Diệp Lăng luyện chế, mặc dù cuối cùng tu chân giả Hậu Thiên đỉnh phong có tới, Diệp Lăng cũng sẽ không thua.
Dưới tình huống Tiên Thiên không ra, lấy thực lực của Diệp Lăng hoàn toàn có thể quét ngang bất luận kẻ nào.
Gã đàn ông trung niên lực lưỡng nghe được lời nói của Diệp Lăng, sắc mặt thay đổi liên tục.
Diệp Lăng phân tích không sai. Còn có một chuyện quan trọng nhất chính là, cường giả Tiên Thiên làm sao có thể bởi vì bọn lâu la như họ mà xuất hiện?
"Ông chú này, tôi phân tích không sai đi?"
Diệp Lăng nhìn về phía gã đàn ông trung niên lực lưỡng.
Nghe vậy, gã đàn ông trung niên lực lưỡng hừ lạnh một tiếng, đơn giản quay đầu đi, không để ý tới Diệp Lăng nữa.
"Tôi sẽ cho ông một cơ hội cuối cùng, cơ hội bảo vệ cúc hoa của ông."
Giọng nói của Diệp Lăng bắt đầu trở nên lạnh lẽo:
"Thánh Linh Các không có khả năng vô duyên vô cớ đi giết Trầm Nguyệt Tâm. Hơn nữa thực lực này của các người, giá khẳng định không thấp, nói cho tôi biết, rốt cuộc là ai phái các người tới?"
Gã đàn ông trung niên lực lưỡng cơ bản không mở miệng nói chuyện. Hình như giống như gã nói vậy, có chết cũng không nói.
Diệp Lăng cũng không kiên trì nữa, bỗng nhiên tiến lên bàn tay vỗ một cái, chân khí lập tức tuôn ra, trực tiếp tiến nhập vào trong cơ thể của gã đàn ông trung niên lực lưỡng.
"Thình thịch thình thịch."
Giờ phút này trong cơ thể của gã đàn ông trung niên lực lưỡng truyền ra từng tiếng thình thịch bịch.
Miệng to của gã không ngừng phun máu tươi, sắc mặt cũng ngày càng tái nhợt.
Để cho gã tuyệt vọng chính là kinh mạch của gã... Vậy mà toàn bộ bị phế!
Tuy rằng gã đàn ông trung niên lực lưỡng cũng không triệt để trở thành người tu chân. Nhưng có thể đi đến bước này, đều đã trãi qua thiên tân vạn khổ, hơn nữa vẫn có cơ hội bước vào Hậu Thiên.
Nhưng một kích này của Diệp Lăng, cũng làm cho gã đàn ông trung niên lực lưỡng mất đi khả năng tu luyện. Đây quả thực là việc khó chịu hơn việc giết gã nhiều.
"Tao giết tên hỗn đản nhà mày!!!"
Gã đàn ông trung niên lực lưỡng gào thét, vung tay bắt tới chỗ Diệp Lăng.
"Đều đã bị phế bỏ, còn có thể đánh à?"
Một tay Diệp Lăng lật thân thể của gã đàn ông trung niên lực lưỡng, tay còn lại cầm Tam Lăng đao trực tiếp liền đâm qua cúc hoa của gã.
"Chờ một chút!"
Nhưng vào lúc này, gã đàn ông trung niên lực lưỡng bỗng nhiên lên tiếng.
Gã sao có thể thực sự không sợ được?
Tư vị dùng Tam Lăng đao đâm vào cúc hoa, ngẫm lại cả người đều phát run.
"Thật đáng tiếc, cho tới bây giờ tôi vẫn muốn đâm vào cúc hoa của người khác đó, xem ra không có cơ hội rồi."
Diệp Lăng lắc đầu thờ dài nói:
"Kiên trì của tôi là có hạn, muốn nói thì nói nhanh đi."
"Là Hồ Thành, là Hồ Thành thuê chúng tôi tới giết Trầm Nguyệt Tâm. Hơn nữa chuyện này cũng không liên quan gì Thánh Linh Các cả. Chúng tôi nhận loại nhiệm vụ này, không cần thông báo với Thánh Linh Các."
"Vậy sao ông còn nói là do cao tầng Thánh Linh Các ra lệnh?"
Diệp Lăng nhíu nhíu mày nói:
"Con người của tôi, ghét nhất là người khác lừa dối và uy hiếp tôi. Mà hai thứ này, ông đều làm."
"Cậu đã nói, nếu tôi nói ra, thả tôi đi!'
Gã đàn ông trung niên lực lưỡng quát lên.
Diệp Lăng sửng sốt:
"Tôi có nói sao?"
"Cậu!"
Gã đàn ông trung niên lực lưỡng nhất thời lửa giận ngút trời, chẳng qua suy nghĩ kỹ một chút, Diệp Lăng người ta đúng là chưa nói!
"Nhưng mà tôi cũng không muốn giết ông."
Con ngươi Diệp Lăng chuyển động, lại nói:
"Nói như vậy loại sát thủ đứng đầu như các người, giết một người chắc được không ít thù lao đi? Ví dụ như giết Trầm Nguyệt Tâm, ông nói thử xem, họ cho ông bao nhiêu tiền?"
"100 triệu!"
Gã đàn ông trung niên lực lưỡng rốt cuộc đã hoàn toàn thành thật lại rồi, ngoan ngoãn nói:
"Nếu như Trầm Nguyệt Tâm chỉ là một Tổng tài của một tập đoàn bình thường thì không cần nhiều tiền như vậy. Nhưng sau lưng cô dính đến Trầm gia, một trong Tứ đại gia tộc của Đế Đô, cho nên giá mới cao hơn nhiều."
"A?"
Diệp Lăng liếc mắt nhìn Trầm Nguyệt Tâm, lại nói với gã đàn ông trung niên lực lưỡng:
"Như vậy đi, tôi cũng không muốn làm khó dễ ông, càng không muốn giết ông. Dù sao tôi cũng là một công dân tốt tuân thủ kỹ luật của Hoa Hạ. Nếu ông có thể kính dâng toàn bộ tiền trong tay ra, tôi sẽ thả ông đi."
"Có thể, tôi có thể đưa toàn bộ tiền của mình cho cậu. Hơn nữa tiền của tôi ở trong ngân hàng tư nhân, để tôi chuyển vào trong thẻ cậu!"
Gã đàn ông trung niên lực lưỡng vội vàng nói.
Hiện tại gã hy vọng nhất là giữ được tính mạng.
Về phần tiền còn có khả năng kiếm lại được.
Mặc dù bây giờ đã bị Diệp Lăng phế đi kinh mạch, nhưng gã vẫn còn căn cơ, làm sát thủ nhị lưu vẫn có thể.
"Thống khoái!"
Diệp Lăng vỗ vỗ bàn tay một cái:
"Tài khoản ngân hàng của tôi là xxxxxx..., hiện tại chuyển khoản? Con người tôi thích nhất là tiền!"
"Được được được."
Gã đàn ông trung niên lực lưỡng vội vã móc điện thoại ra, run rẩy nhấn vào di động một hồi, trên điện thoại di động của Diệp Lăng lập tức có tin nhắn tới.
"Để tôi đếm thử xem, một, chục, trăm, vạn... triệu, chục triệu..."
"Tổng cộng là 33 triệu?"
Diệp Lăng hỏi.
"Tiền của tôi đây cũng coi là nhiều rồi, đây là toàn bộ tài sản của tôi, thực sự tôi không lừa cậu!"
Gã đàn ông trung niên lực lưỡng quả thực muốn khóc. 33 triệu này, tuy rằng không phải là toàn bộ tài sản theo như lời hắn nói, nhưng cũng là tiền gã kiếm hơn nửa đời người rồi!
Cứ như vậy chắp tay tặng cho người ta, cho dù ai cũng không bình tĩnh được.
"Được rồi."
Diệp Lăng gật đầu, lại nói:
"Tiền này tôi nhận, mạng của ông tôi cũng không cần, nhưng tốt nhất toàn bộ người Thánh Linh Các mà ông thông báo đến thì đều cút về hết đi. Nếu không dù ông có ở chân trời góc bể, tôi cũng sẽ giết ông."
"Dạ dạ dạ!"
"Cút đi!"
Nghe vậy, gã đàn ông trung niên lực lưỡng giống như bắt được cọng rơm cứu mạng, không nói hai lời xách mông chạy xa xa.
Về phần báo với những người thuộc Thánh Linh Các đang chạy tới kia như thế nào, nghĩ đến gã cũng phải có biện pháp của mình.
"Thình thịch!"
Lúc gã rời đi, Diệp Lăng lại đánh ra 2 đạo chân khí.
Hai đạo chân khí này chứa thuộc tính hỏa, trực tiếp đốt cháy hai bộ thi thể thành hư vô.