Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 112 - Chương 112: Lại Muốn Ba Xe Sang.

Chương 112: Lại muốn ba xe sang.

Về phần hai người bị Diệp Lăng đánh bất tỉnh kia, tất nhiên là khi bị Diệp Lăng cứu tỉnh liền bị trừng trị thật tốt.

Tất nhiên, mục đích trừng trị cũng không phải là thả bọn họ đi, mà là...

"Cướp đoạt!"

Làm cho Diệp Lăng có chút bất mãn là, thực lực của hai người này rõ ràng thấp hơn gã đàn ông trung niên lực lưỡng kia, cho nên tài phú cũng thấp hơn gã.

Hai người cộng lại cũng chỉ có 24 triệu mà thôi.

Vậy nên, 24 triệu cộng với 33 triệu của gã đàn ông trung niên lực lưỡng, tổng cộng là 57 triệu. Mặc kệ là đối với ai cũng là một khoản tài phú rất nhiều, đủ để sinh sống trên Địa Cầu.

Chẳng qua Diệp Lăng hiển nhiên không hài lòng, đối với hắn mà nói, muốn đề cao tu vi, thực sự cần rất nhiều tiền.

"Anh thật đúng là biết kiếm tiền, nói mấy câu mà đã kiếm được hơn 50 triệu. Tốc độ kiếm tiền của anh còn nhanh hơn tôi."

Trầm Nguyệt Tâm đi lên phía trước, nói.

Có lẽ bởi vì Diệp Lăng cứu cô, thái độ nói chuyện của Trầm Nguyệt Tâm đối với Diệp Lăng cũng không lạnh băng như trước nữa.

"Tôi kiếm tiền nhanh nữa, cũng không nhanh bằng cô. Hơn nữa thủ đoạn này cũng không thể dùng mãi được?"

Diệp Lăng đảo cặp mặt trắng dã lại nói:

"Hiện tại đã rõ ràng rồi, là người tên Hồ Thành muốn giết cô, cô có biết người này hay không?"

"Tất nhiên là quen biết."

Sắc mặt của Trầm Nguyệt Tâm lập tức lạnh xuống:

"Hồ Thành cũng là một thành viên của Ban Giám Đốc tập đoàn Hoa Mỹ. Chẳng qua cổ phần của ông ta rất nhỏ, thậm chí không tiến đến con số trước 5. Nếu như nói ông ta muốn giết tôi, tôi tuyệt đối không tin."

"Ý của cô là... Hồ Thành là một kẻ chết thay?"

Diệp Lăng nhíu mày hỏi.

"Ừm."

Trầm Nguyệt Tâm gật đầu nói:

"Lão già Hồ Thành kia, tuổi tác cũng đã lớn rồi, suy nghĩ cũng không tỉnh táo nữa. Nếu như lần này tôi thực sự chết đi, sợ rằng kẻ bị khai đao thứ hai chính là ông ta."

"Vậy cô nghĩ, ai mới chân chính muốn giết chết cô?"

Diệp Lăng hỏi lại lần nữa.

"Không có bằng chứng tôi sẽ không nói lung tung. Dù sao người coi trọng vị trí của tôi cũng rất nhiều. Chẳng qua trong lòng tôi đã có suy đoán, nhưng cũng chỉ là suy đoán mà thôi."

"Vậy cứ để cho đối phương nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật?"

"Anh nghĩ tôi là người có tính cách chịu thiệt sao?"

Trầm Nguyệt Tâm nhìn Diệp Lăng nói:

"Dám hạ sát thủ với tôi, phải chuẩn bị vào nhà xác thật tốt. Trầm Nguyệt Tâm tôi có thể đi tới trình độ ngày hôm nay, cũng không phải chỉ ăn cơm trắng thôi."

"Được rồi, cô tự nhìn mà làm đi."

Diệp Lăng suy nghĩ một chút, nói với Viên Hằng:

"Như vậy, trước tiên Viên Hằng mang theo hai người kia đến bệnh viện đi, lái xe của tôi mà đi. Dù sao hiện tại xe của các người bị hư nên không lái được.”

"Tiền bối như vậy không tốt lắm đâu?"

Lúc này Viên Hằng cực kỳ cung kính với Diệp Lăng, nói tiếp:

"Toàn thân chúng tôi toàn máu, vạn nhất làm dơ xe của ngài thì sao?"

"Mạng quan trọng hay là xe quan trong?"

Diệp Lăng nói.

Nghe vậy, Viên Hằng lập tức bày ra dáng vẻ cực kỳ cảm động.

Chẳng qua một câu nói sau của Diệp Lăng cũng làm cho hắn trực tiếp sụp đổ.

"Tất nhiên, xe cũng quan trọng, vụ nổ vừa nãy cũng khiến xe của tôi bị một ít trùng kích, khẳng định cũng bị hư rồi. Chờ những chiếc xe kia của các người sửa xong, tùy tiện cho tôi một chiếc không được sao?"

"Cũng được."

Khóe miệng của Viên Hằng hung hăng co quắp lại, cũng không nói thêm nữa, mang theo hai người kia lái xe rời đi.

Lần này Diệp Lăng cứu mạng bọn họ, tuy nói có mùi vị chiếm tiện nghi, nhưng bọn họ có tiền, chỉ là các loại xe như X6 Land Rover Range Rover, bọn họ còn có thể tặng được.

"Những chiếc xe kia đã bị động tay động chân, tôi cũng không có ý định giữ lại. Nếu anh muốn, thì cho anh hết đó."

Trầm Nguyệt Tâm nói.

Diệp Lăng trừng mắt:

"Thực sự?"

Trầm Nguyệt Tâm gật đầu, Diệp Lăng không khỏi tấm tắc than thở:

"Không hổ là Tổng tài của tập đoàn Hoa Mỹ, thật là hào phóng. Những chiếc xe này, ít nhất cũng là 1000 vạn, vậy mà nói tặng là tặng.”

"Chẳng qua tôi cũng không cần nhiều, cho tôi ba xe là được. Tôi cần hai chiếc Land Rover, một chiếc BMW X6, coi như là cô trả ân cứu mạng, thế nào?"

"Anh xem rồi lấy đi."

Trầm Nguyệt Tâm cực kỳ ngắn gọn, cực kỳ lưu loát.

"Như vậy đi, vì biểu đạt lòng biết ơn, đêm nay ở lại nhà tôi đi?"

Diệp Lăng nói.

Trầm Nguyệt Tâm không khỏi quay đầu nhìn về phía Diệp Lăng;

"Ở lại nhà anh?"

Diệp Lăng dù có mặt dày đi nữa nhưng bị Trầm Nguyệt Tâm nhìn chằm chằm như thế mặt già cũng đỏ lên.

Chẳng qua hắn cố nhịn xuống, nói rằng:

"Đúng vậy! Không phải cô còn không có chỗ nghỉ ngơi sao?"

"Đi đến nhà anh ở là tôi nên cảm ơn anh hay là anh cảm ơn tôi?"

Trầm Nguyệt Tâm nói.

"Sát, cô đây là có ý gì, tôi mời cô đến nhà tôi, không có ý gì khác."

Diệp Lăng trợn trắng mắt nói:

"Cô xem, những chiếc xe còn lại của cô vẫn đang sửa chữa, xe của tôi lại bị lái đi, cô cơ bản không có biện pháp trở về Đông Hải. Hơn nữa bây giờ sắc trời cũng gần tối rồi, dù cho cô có lại tìm được một chiếc xe mới khác trở về cũng mất vài giờ, dằn vặt qua lại như vậy làm gì?"

Mấu chốt chính là, cô vừa mới trải qua loại nguy cơ sinh tử, tôi có thể bảo vệ cô lần này nhưng không thể thời thời khắc khắc bảo vệ cô được?"

"Mặc dù biết đây là phép khích tướng của anh, nhưng tôi vẫn tin."

Trầm Nguyệt Tâm nhìn chằm chằm vào Diệp Lăng hồi lâu, rồi mới chậm rãi nói.

Trong lòng Diệp Lăng hoảng sợ, hắn cảm giác nói chuyện với Trầm Nguyệt Tâm thật sự là quá áp lực.

Người phụ nữ này không giống Lưu Xảo đơn thuần ngây thơ lại có chút ngốc. So với Lưu Xảo, Trầm Nguyệt Tâm thông minh muốn chết, mọi việc đều chỉ cần liếc mắt nhìn là thấu chân tướng.

Nếu không phải Diệp Lăng có da mặt dày hơn người bình thường, thật đúng là chịu không nổi áp lực của Trầm Nguyệt Tâm.

Cũng chính bởi như vậy, Diệp Lăng mới phát giác được, mình có dục vọng chinh phục mãnh liệt đối với Trầm Nguyệt Tâm!

Hai người từ đường cũ trở về, thời gian trôi qua một lúc, Trầm Nguyệt Tâm nói với người sửa xe:

"Sau khi sửa xong, đưa tới cho tôi chìa khóa của chiếc màu đỏ X6 và hai chìa khóa của Land Rover."

"Được, Trầm Tổng."

"Làm việc thật nhanh nhẹn, nghèo trong thời gian như vậy, rốt cuộc có thể thử tư vị lái xe sang rồi ~"

Diệp Lăng ha ha cười nói.

"Anh mà nghèo?"

Trầm Nguyệt Tâm liếc mắt nhìn Diệp Lăng, lại nói:

"Hơn nữa Land Rover với X6 cũng không tính là xe sang gì? Lấy tiền của anh coi như là Bugatti cũng có thể dễ dàng mua được."

"Ừm, chờ tôi cướp...Ế , kiếm nhiều tiền hơn nữa, liền sẽ suy nghĩ thử mua một chiếc Bugatti."

Diệp Lăng nói.

Mua xe sang làm gì?

Rất nhiều người sẽ nói là bởi vì thỏa mái.

Thỏa mái cái rắm!

Đơn giản không phải vì hai chữ ___ Khoe khoang.

Cho tới bây giờ Diệp Lăng vẫn chưa nói là không được khoe khoang, hắn thích xe sang, chỉ đơn giản là vậy.

Hai người đi vào trong thôn, trong thôn cũng không thiếu người đi ra.

Tiếng nổ to ầm trời kia bọn họ cũng nghe được, tất nhiên muốn nhanh chân xem chân tướng, rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

Lý Đại Trụ vậy mà cũng ở trong đó. Lúc Diệp Lăng thấy hắn, một tay kéo hắn lại, thần bí cười nói:

"Đại Trụ, không có gì đáng nhìn hết, lại đến nhà của mình, đợt lát nữa tặng cậu món quà."

Bình Luận (0)
Comment