Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1113 - Chương 1114: Thủ Đoạn Của Hồng Viêm Phong

Chương 1114: Thủ đoạn của Hồng Viêm Phong

Trong nháy mắt Diệp Lăng thành đế, Xích Viêm thế giới đều chấn động, Tiên Khí bạo loạn, thiên đạo run rẩy.

Ba đạo chân thân đứng đối diện nhau, Diệp Lăng cảm thụ lực lượng hùng hậu vô biên trong cơ thể, đó là lực lượng thuộc về hắn, Tiên Đế lực!

Nhất Khí Hóa Tam Thanh cũng hoàn toàn viên mãn, một hóa thành ba, ngoại trừ bản thể Diệp Lăng thì còn huyễn hóa ra hai đạo chân thân.

Chân thân, không phải phân thân do Tiên Lực ngưng tụ, mà là thân thể Tiên Đế chân thực, nhưng trong hai chân thân kia sẽ không có Cửu Đại Tiên Anh.

Dù vậy, chúng vẫn có Diệt Cực Kim Thân cùng với thần thông mạnh mẽ như Lôi Vực.

“Để xem có thể tiếp tục đột phá hay không!”

Diệp Lăng mỉm cười, hai đại chân thân trở về bản thể, trong cơ thể hắn, Ngũ Hành Đạo quả, bốn bản nguyên lực bừng lên.

Ầm!

Cửu U Đế Công mở ra, Cửu U Đế Công thất trọng bao vây hai đại chí bảo, bắt đầu điên cuồng luyện hóa chúng.

Giờ khắc này, thân thể Diệp Lăng hiện lên tinh quang xán lạn, đó là thân thể thuộc về Bắc Đẩu Tinh Quân.

Tinh quang thân thể, khắp tam giới, hầu như không có thân thể nào có thể địch nổi, ẩn chứa Tinh Thần Chi Lực, ngưng tụ sau khi Diệp Lăng đột phá đến Tiên Đế.

Phối hợp với Diệt Cực Kim Thân, hiện giờ thân thể Diệp Lăng đã mạnh mẽ đến mức không thể nào dự đoán được.

Nếu không dùng tới lực lượng, chỉ bằng vào thân thể này, Diệp Lăng có thể giết chết bất kỳ Nhất Kiếp Tiên Đế nào, dù là cường giả Thánh Địa thì cũng không ngoại lệ.

Rầm rầm rầm!

Trong cơ thể Diệp Lăng, lực lượng Ngũ Hành Đạo quả cùng lực lương bốn bản nguyên không ngừng phân tán khắp toàn thân, bị máu thịt xương cốt điên cuồng hấp thu.

Diệp Lăng vừa mới đột phá, lúc này hắn cảm thấy lực lượng vốn hùng hậu như biển lớn của mình lại bắt đầu dâng trào dậy sóng.

Ba!

Diệp Lăng nắm chặt tay, trong tay hắn vang tiếng nổ, Diệp Lăng mỉm cười, cỗ lực lượng này khiến chính hắn cũng cảm thấy ngoài ý muốn.

Lực lương bốn bản nguyên cùng Ngũ Hành Đạo quả không ngừng bị luyện hóa, đẩy tu vi Diệp Lăng đến cảnh giới Nhất Kiếp Tiên Đế đỉnh phong.

Nhưng chưa thể đột phá đến Nhị kiếp Tiên Đế, dù vậy thì cũng đã rất kinh khủng.

Cảnh giới Tiên Đế là một bước một tầng trời, nếu tiến dần từng bước, sợ rằng Diệp Lăng cần tối thiểu nghìn năm mới đột phá đến Nhị kiếp Tiên Đế.

Nói cách khác, Ngũ Hành Đạo quả và bốn bản nguyên đã giúp hắn tiết kiệm nghìn năm khổ tu.

Hơn nữa Diệp Lăng còn rất bất ngờ khi trong cơ thể hắn lại xuất hiện một đạo Long lực vô cùng mạnh mẽ!

Long lực tinh thuần, thậm chí còn mạnh mẽ hơn Long Tộc thông thường!

Bởi vì khi Diệp Lăng ở Trái Đất, hắn đã thôn phệ luyện hóa Long Hoàng ác thân, đây chính là một đạo ác thân Long Hoàng chém ra ở thời điểm thành đế, ẩn chứa tinh tuý nửa cuộc đời của Long Hoàng Tiên Đế.

Sau đó Diệp Lăng còn cắn nuốt Long hồn Thượng Cổ, càng làm cho hắn như hổ thêm cánh, giờ hắn đột phá đến Tiên Đế, lực lượng trở nên mạnh mẽ không gì sánh được.

“Không tệ.”

Diệp Lăng nở nụ cười, nhưng ngay sau đó, trong mắt hắn lóe ra thần quang lạnh như băng.

“Dám lừa ta, chà, ngươi chán sống rồi.”

Dứt lời, Diệp Lăng biến mất, dị tượng trong hư không biến mất, khôi phục trạng thái bình thường.

Trong đại điện Thánh thành, Nữ Vương đã quỳ rạp xuống đất, hai tay nắm chặt quyền trượng, cánh tay kịch liệt run rẩy, rõ ràng là nàng đã đến mức cực hạn.

“Ngươi không phải đối thủ của Bổn Tọa, nhanh thần phục ta, giao ra bí bảo, ta có thể tha cho ngươi một mạng, thậm chí có thể tha thứ cho đám tội nhân dám ra tay với ta.”

“Dĩ nhiên ngươi nhất định phải làm nữ nhân của ta, chỉ có tư sắc như ngươi mới xứng cùng ta chưởng quản thiên hạ!”

Hồng Viêm Phong cười to, gã đi về phía Nữ Vương, dục vọng lộ liễu không hề che giấu.

“Phi! Thứ lang tâm cẩu phế không bằng súc sinh, có gan thì ngươi giết ta đi!”

“Ta cho ngươi biết, ta tuyệt đối sẽ không khuất phục với tội nhân nhà ngươi, thân là con dân Xích Viêm nhất tộc, ta không phải một kẻ sợ chết!”

Nữ Vương rống giận, nàng lại phun ra một ngụm máu tươi, khuôn mặt trắng bệch tưởng như không còn chút máu, hơi thở mong manh, cơ thể khô kiệt Tiên Lực, hơn nữa còn bị thương rất nặng, đã không còn sức tái chiến nữa.

Cảnh giới của nàng là cường ngạnh đột phá, trăm năm qua, nàng chưa từng chân chính tu luyện, nên căn bản không phải là đối thủ của Tam Kiếp Tiên Đế như Hồng Viêm Phong.

“Thứ ngu xuẩn, yên tâm đi, ta sẽ giết ngươi, dùng bí pháp khống chế ngươi, để ngươi biến thành nô lệ của ta, ta muốn thế nào thì được thế nấy.”

“Ha ha! Ta rất chờ mong được ngắm nhìn dáng vẻ nô lệ của ngươi, ngẫm thôi đã thấy thật hưng phấn.”

“Ngươi có tin ta có thể lập tức biến ngươi thành dáng vẻ như vậy hay không? Để con dân cùng nhìn dáng vẻ kích thích ấy?”

Lời nói của Hồng Viêm Phong làm cho Nữ Vương tái mặt, các cường giả Tiên Tôn xung quanh cũng phẫn nộ trừng mắt.

“Chà chà, không ngờ khả năng diễn xuất của ngươi còn qua mặt được ta, nếu là ở Trái Đất, ngươi chắc chắn có thể đi tranh giải Oscar đấy.”

Bất chợt, một giọng nói ngả ngớn vang lên, Hồng Viêm Phong lập tức sững sờ, xoay người nhìn kẻ vừa nói chuyện.

Đó là Diệp Lăng, hắn đang cầm Diệt Tiên Kiếm, mũi kiếm quét mặt đất, tóe ra hoa lửa nóng rực.

“Ngươi thành Tiên Đế rồi ư? Ha ha! Vừa lúc! Làm con rối của ta đi, không, ta muốn luyện hóa ngươi, ngươi là một vật dẫn hoàn mỹ!”

Hồng Viêm Phong thấy Diệp Lăng thành đế, gã không chỉ không sợ hãi, mà còn cực kì kích động, trong mắt toát lên sự cuồng nhiệt.

Tiên Tôn tóc đỏ ngã trên mặt đất nhìn thấy Diệp Lăng xuất hiện thì ngẩn ra, thời gian mới trôi qua bao lâu mà hắn đã đột phá đến Tiên Đế?

Chuyện này không thể nào tin nổi, mới hơn một tháng mà thôi, sao có thể như vậy được!

“Ngươi muốn luyện hóa ta ư? Chà, nói khoác mà không biết ngượng, để ta xem xem ngươi sẽ làm điều đó thế nào.”

Diệp Lăng lắc đầu, Hồng Viêm Phong này chỉ là một Tam Kiếp Tiên Đế bình thường mà thôi, cùng lắm là có chút thủ đoạn.

Đừng nói là hắn, bất kì Nhị kiếp Tiên Đế xuất thân Thánh Địa nào cũng đủ khả năng xử lý gã.

“Ha ha!”

“Gừng càng già càng cay, ta đã hạ một đạo Linh Phù lên linh hồn ngươi, một ý niệm của ta có thể khiến tinh thần ngươi nổ tung, chết không có chỗ chôn!”

“Không ngờ phải không? Nếu bây giờ ngươi quỳ xuống ngoan ngoãn thần phục ta, có thể ta sẽ mềm lòng mà tha cho cái mạng chó của ngươi.”

Nghe Hồng Viêm Phong nói vậy, Diệp Lăng nở nụ cười xán lạn.

“Thằng ngu!”

Bình Luận (0)
Comment