Dứt lời, một thân ảnh chậm rãi đi tới, vóc người cao gầy, phong khinh vân đạm.
Chính là Diệp Lăng, hắn thấy cảnh tượng kia thì giận dữ.
Đúng, hắn không phải người lương thiện, nhưng cũng không phải súc sinh!
Đối với địch nhân, đặc biệt là nữ nhân, muốn giết liền giết, hà tất phải nhục nhã như vậy.
“Ngươi là ai? Ở đây không có phần cho ngươi nói chuyện, cút ngay cho lão tử!”
“Thế nào? Ngươi muốn cứu dân bản địa sao? Sao ngươi không nhìn lại mình xem có tư cách để xen vào không?”
“Nói nhảm với hắn nhiều như vậy làm cái gì? Giết luôn là xong không phải sao?”
Ba Nhị Kiếp Tiên Đế kia nhe răng cười, ở trong mắt bọn hắn, thực lực Diệp Lăng quá mức bình thường.
Bọn họ đều là Nhị Kiếp Tiên Đế trung kỳ, thậm chí là hậu kỳ, mặc dù không thể dùng Tiên Lực, nhưng cũng rất mạnh.
Mà Diệp Lăng, chà chà, quá yếu, nhìn thân thể gầy gò kia kìa, tưởng chừng gió thổi là bay.
Diệp Lăng đi tới trước mặt nữ nhân, tỏ vẻ nàng không cần khẩn trương, sau đó lắc đầu nhìn ba kẻ sắc mặt xấu xí kia.
“Ba vị, giết người còn động tay động chân có phải là quá mức cầm thú hay không?”
“Các ngươi cũng đều là Tiên Đế, làm vậy không thấy thương thiên hại lý hay sao?”
Nếu bọn họ muốn giết nữ nhân này, Diệp Lăng sẽ không ngăn cản, bởi vì dân bản địa đã giết không biết bao nhiêu Tiên Đế.
Dùng bản lãnh để quyết định sống chết của mình là bình thường, nhưng ba Tiên Đế kia vũ nhục nữ nhân này, Diệp Lăng không chấp nhận được.
“Chà chà, ngươi là ai? Bổn Tọa cần ngươi dạy sao?”
“Đúng, nhanh cút qua một bên, nếu không giết luôn cả ngươi, sao ngươi không soi nước tiểu xem mình là đức hạnh gì.”
Ba Tiên Đế giận dữ hét, nữ nhân sau lưng Diệp Lăng khẩn trương kéo ống tay áo hắn.
“Mau cứu ta, ta không muốn giết bọn họ, ta chỉ trùng hợp gặp phải, mau cứu ta, van cầu ngươi!”
Giọng nữ nhân rất ngọt, nhưng da thịt nàng lại có cảm giác lạnh lẽo, chắc đã bị kinh hách.
“Ta chắc chắn sẽ bảo vệ nữ nhân này.”
Diệp Lăng gật đầu, sau đó một mình đứng trước người nữ nhân, ánh mắt nghiêm nghị.
“Uầy, lại một kẻ không biết trời cao đất rộng muốn thể hiện, các huynh đệ, lên đi, cho hắn biết sự lợi hại của chúng ta!”
“Ha ha! Vừa vặn lão tử học được một quyền pháp thần thông còn chưa từng dùng, giờ có cơ hội thử tay rồi.”
Dứt lời, ba Tiên Đế bao vây Diệp Lăng, thần sắc dữ tợn, khí tức hung hãn.
Đùng!
Ba người đồng thời lao đến đập một quyền, chặn mọi khả năng chạy trốn của Diệp Lăng.
“Ngươi tránh ra một chút!”
Diệp Lăng cầm tay nữ nhân trực tiếp ném lên không trung, nữ nhân hoảng sợ, trừng mắt.
Cơ thể Diệp Lăng chấn động, Long Phượng bảo thể không xuất hiện, bởi vì nó cần Tiên Lực chống đỡ.
Nhưng Long lực khiến người ta kinh hồn táng đảm lại xuất hiện!
Khi Diệp Lăng đột phá thành đế, trong cơ thể Long lực thức tỉnh, cộng thêm Diệt Cực Kim Thân, lực lượng của hắn gần như đã đạt đến cực hạn.
“Cút ngay!”
Diệp Lăng phản kích một cường giả đang tấn công hắn, cũng giơ tay ra quyền, quyền phá hư không, ngay cả không gian xung quanh cũng sụp đổ.
Còn hai tên còn lại, hắn lựa chọn bỏ qua!
Diệp Lăng là một người tâm cao khí ngạo, sao có thể coi trọng bọn hắn!
“Ha ha! Muốn chết ư? Hắn ta chán sống rồi!”
“Đúng vậy, dám bỏ qua công kích của hai người chúng ta, hắn chắc chắn phải chết!”
“Lão Tề, ngươi đứng vững, hai chúng ta tuyệt đối có thể phế hắn, ngươi đừng lui lại nhé!”
Ba người đều cười lớn, nhưng ngay sau đó, khi một quyền của Diệp Lăng lao đến chạm vào nắm tay của kẻ đối diện, gã lập tức ngây người.
Trong đôi mắt gã tràn ngập kinh hãi, khó tin cúi đầu nhìn xuống.
Răng rắc!
Tiếng nứt gãy lanh lảnh, toàn bộ cánh tay gã đã bể nát!
Đúng lúc này, công kích của hai người khác trực tiếp đánh lên thân thể Diệp Lăng, nhưng lại như đập lên tấm sắt.
Thân thể vững chãi như núi của Diệp Lăng không dao động chút nào, vẫn sừng sững đứng thẳng!
“Cái gì? Không thể nào! Có phải là có vấn đề gì hay không?”
“Không! Là thể phách của hắn quá mạnh mẽ, gặp phải cường địch rồi! Mau tránh ra!”
Ngay lúc này, một quyền của Diệp Lăng đánh trúng cường giả đối diện, lồng ngực gã chấn động, nổ tung.
Thân thể gã văng ra như diều đứt dây, ngã xuống đất, hai mắt trợn trắng, suýt nữa đã ngất đi.
“Muốn đi đâu?”
Diệp Lăng nhe răng cười, quay lại, hai tay bắt lấy chân hai cường giả kia, sau đó lực lượng trong cơ thể bộc phát.
Lực lượng đáng sợ giúp hắn lôi kéo hai cường giả kia như kéo hai cành cây, hắn hung hăng quăng bọn họ đi.
Đùng!
Nữ nhân bị Diệp Lăng ném lên trời sắp rơi xuống mặt đất, nàng trừng mắt, trong đôi mắt hiện vẻ khiếp sợ.
Quá mạnh mẽ!
“Ngươi đứng sau người ta đi!”
Diệp Lăng kéo nàng ra sau lưng mình, còn hắn thì bước ra một bước, cười lạnh nhìn ba gia hỏa thống khổ kêu rên.
Luận lực lượng, bọn họ còn không có tư cách so sánh chớ đừng nói là thắng hắn.
“Không thể!”
“Bổn Tọa không phục, ta muốn làm thịt hắn!”
Kẻ bị Diệp Lăng ném ra đứng dậy, nghiến răng nghiến lợi nhìn hắn, trong mắt thiêu đốt lửa giận.
Đột nhiên, gã phóng lên như Liệp Ưng.
Táp!
Gã tung cước về phía đầu Diệp Lăng.
Công kích chưa tới, đao phong bén nhọn đã tới trước.
“Tiểu tử! Ngươi quá tự đại!”
Thấy Diệp Lăng không nhúc nhích chút nào, cường giả kia nhe răng cười, càng thêm tự tin.
Công kích đã tới sát.
Nữ nhân sau lưng Diệp Lăng khiếp sợ, tim đập rất nhanh, hiển nhiên là sợ hãi tới cực điểm.
Đúng lúc này, Diệp Lăng đột nhiên xuất thủ, bàn tay tóm lấy mắt cá chân gã ta!
Đúng, hắn trực tiếp đỡ được công kích của gã, giữ chắc chân gã.
Đùng!
Quanh thân Diệp Lăng bùng nổ lực lượng!
Trong mắt hắn tràn đầy độc ác, cánh tay dùng sức, cầm chân tên kia hung hăng ném một cái.
Bốp!
Hắn vung mạnh như vung roi, hung hăng đập gã xuống mặt đất, cực kì mạnh mẽ!