Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1167 - Chương 1168: Lão Tăng Quét Rác

Chương 1168: Lão tăng quét rác

Diệp Lăng nhẹ nhàng hạ gục một cường giả, phương thức quá mức bưu hãn khiến hai tên còn lại trên mặt đất đều kinh sợ.

Nữ nhân sau lưng hắn thì lộ ra ánh mắt sùng bái.

Sùng bái cường giả là tâm lý chung của mọi nữ nhân, nếu không trong phim ảnh của Tinh Gia sẽ không xuất hiện câu thoại kinh điển của Tử Hà.

Nam nhân của ta sẽ là một anh hùng cái thế... điều này chứng minh không có nữ nhân nào yêu mến kẻ hèn nhát.

Kẻ bị Diệp Lăng quất xuống đất hộc máu, mắt cá chân bị Diệp Lăng bóp nát, gã sợ hãi, không hiểu vì sao người này lại mạnh mẽ như vậy.

Thật khó tin, chỉ là một Nhị Kiếp Tiên Đế sơ kỳ, nhưng sao lại có thần lực như vậy.

Nếu gã biết Diệp Lăng có Cửu Đại Tiên Anh, Diệt Cực Kim Thân bát trọng, còn có Long lực, từng cắn nuốt bốn đại bản nguyên, Ngũ Hành Đạo quả, có lẽ gã sẽ càng rung động.

“Khốn kiếp! Lão tử không tin!”

Một tên khác đứng lên, là kẻ cuối cùng chưa được hưởng hung uy của Diệp Lăng.

Người này đột nhiên rút ra một thanh trường đao, đao quang chói mắt.

Không nén nổi sát ý trong lòng, tên kia lao đến, đơn đao hóa thành quang ảnh hoàn toàn bao phủ Diệp Lăng.

Diệp Lăng khẽ ngẩng đầu, đạm nhiên nhìn Tiên Đế đang lao tới, hắn không nhanh không chậm xuất thủ, trong mắt không có chút khủng hoảng nào.

Viu!

Bàn tay trực tiếp giơ ra đỡ đao quang, Tiên Đế kia âm thầm đại hỉ, tên này đúng là chán sống!

Làm vậy chính là tự tìm tử lộ, đao của gã là Tiên khí thượng phẩm, dùng tay không chắn đao kết cục chắc chắn sẽ là có đến mà không có về.

Ong ong!

Gã chém nhanh hơn, giống như một cối xay thịt, nhưng gã lại không biết rằng, dùng nhận thức của chính mình để đánh giá người khác thường sẽ phạm sai lầm.

Cho nên gã không biết, đao pháp tràn đầy sát cơ của gã lại có trăm ngàn chỗ hở trong mắt Diệp Lăng.

Diệp Lăng vẫn dựa vào thân thể vô địch của mình đã ứng phó!

Đao ảnh đẹp mắt không che được Hỏa Nhãn Kim Tinh của Diệp Lăng, hắn nhanh tay lẹ mắt trực tiếp nắm lấy sống đao.

Ầm!

Lực lượng dồn vào bàn tay, ngay sau đó, Diệp Lăng gầm lên, bàn chân giẫm một cái, nắm sống đao kéo theo cả Tiên Đế kia hung hăng đập xuống đất.

Ầm!

Mặt đất rạn nứt, bụi đất tung bay!

Ba tên này đều choáng váng, thằng nhãi con như cừu con trong mắt bọn hắn vậy mà lại lợi hại như vậy sao? Không thể nào!

“Không! Không thể nào! Ta liều mạng với ngươi!”

Tiên Đế bị Diệp Lăng dùng một quyền đánh nát cánh tay lại vọt tới, lúc này gã dùng cánh tay chưa bị thương tổn.

Nhưng Diệp Lăng lại lắc đầu, trong mắt hiện hung quang!

Có kẻ muốn chết, hắn không ngăn được, nếu vậy còn không bằng giết gà dọa khỉ!

Viu!

Kiếm quang lóe lên, Diệp Lăng điểm mũi chân một cái, kéo theo kiếm quang rực rỡ lao đến sau lưng cường giả kia.

Phụt!

Vị trí hai người trao đổi, Diệp Lăng đạm nhiên thu kiếm, xoay người trở về chỗ cũ, khi hắn đi ngang qua Tiên Đế kia, cái tên kia đứng yên bất động!

Viu!

Một luồng gió nhẹ thổi qua, người này đột nhiên nghiêng ngả, rồi lập tức té xuống mặt đất.

“Sao vậy? Lão Tề!”

“Ta liều mạng với ngươi, tên khốn kiếp!”

Hai người còn lại sợ hãi rống to, kẻ thương thế không nghiêm trọng phẫn nộ lao đến tấn công Diệp Lăng.

Bạch!

Trong nháy mắt, một đạo kim quang thoáng hiện trước mặt Diệp Lăng, rồi hóa thành vô số đạo kim quang, điên cuồng đâm tới phía Diệp Lăng.

Diệp Lăng bất ngờ không kịp đề phòng, vội vã lui lại, trường kiếm trong tay mạnh mẽ chém ra, ngăn cản lại công kích đáng sợ kia.

Nhưng khi Diệp Lăng cẩn thận nhìn xem vũ khí của người này rốt cuộc là cái gì, hắn lập tức ngẩn người.

Cái chổi!

Vậy mà lại là cái chổi!

Thật quái dị, Diệp Lăng chưa từng thấy người nào dùng chổi trong tam giới.

“Chà chà, ta rất hiếu kỳ, người này dùng nó như thế nào?!”

“Chẳng lẽ ngươi là tăng nhân quét rác?”

Diệp Lăng bật cười, cũng không thể trách hắn, gặp chuyện kì lạ thế này, hắn đảm bảo ai thấy cũng sẽ cười!

“Ngươi đã muốn chết, vậy ta sẽ thanh toàn ngươi!”

Tiên Đế kia quát lớn, giọng nói sắc bén, sát cơ lộ rõ!

Hai cánh tay gã vung lên, cầm chổi đánh Diệp Lăng, trong nháy mắt, đầu chổi như bị chạm điện nổ tung!

Bạch!

Kim quang rực rỡ hiện ra, đầu chổi vốn mềm dẻo như cỏ đột nhiên sắc bén như dây thép, quét ra vô số vết tích trên mặt đất, thanh âm chói tai vang lên. Nó quét về phía hai chân Diệp Lăng, gã muốn phế chân hắn, khiến thực lực của hắn bị hạn chế!

Nếu cây chổi cứng rắn này quét trúng chân Diệp Lăng, vậy chắc chắn thương tổn sẽ rất nặng, thân thể bình thường không chống đỡ nổi công kích này.

Nhưng Diệp Lăng không phải người thường, địch nhân của hắn cảm thấy hắn là ác ma dưới vực sâu Cửu U, còn thủ hạ của hắn thì lại coi hắn là thần linh không gì là không thể!

Khi cái chổi kim quang rực rỡ sắp chạm đến chân Diệp Lăng, nó đột nhiên nổ tung!

Vụn cỏ bay đầy trời, Tiên Đế kia trừng mắt, không thể tin được những gì vừa xảy ra.

Cái chổi này của gã tuyệt đối không thua bất kỳ Tiên khí thượng phẩm nào!

Nhưng gã không biết rằng thân thể Diệp Lăng lại có thể sánh với Tiên khí cực phẩm.

Ba!

Diệp Lăng chợt nâng lên một cước, đá lên ngực kẻ kia.

Tiên Đế kia lùi lại bảy tám bước, một ngụm máu tươi ói ra, trợn trắng mắt, té xuống mặt đất.

“Khốn kiếp, nằm xuống!”

Lúc này, Tiên Đế duy nhất còn đứng được cũng lao vút đến sát trước mặt Diệp Lăng.

Gã đánh ra một quyền!

Diệp Lăng thần sắc đạm nhiên, thân thể khẽ ngửa ra tránh thoát một kích này, rồi hắn tung ra một quyền đánh trúng lồng ngực người này.

Phốc!

Tiếng động như bóng cao su nổ tung vang lên, người này cong người, sau lưng nổ tung, máu tươi bắn ra.

Lưng gã đã da tróc thịt bong!

“Cũng được, không tốn nhiều sức!”

“Không uổng công ra tay, không ngờ lại gặp được một kẻ dùng chổi làm vũ khí, gã là tăng nhân quét rác sao?”

Diệp Lăng lắc đầu, ba tên trên mặt đất, hai kẻ hôn mê, một kẻ hoàn toàn phế đi.

“Được rồi, ngươi đã an toàn, đi đi.”

Diệp Lăng nói với nữ nhân sau lưng, hắn phất phất tay, xoay người rời khỏi.

Nhưng hắn phát hiện, hắn đi đến đâu, nàng đi theo đến đó, gương mặt còn điềm đạm đáng yêu, khiến người nhìn không nhịn được sinh lòng thương tiếc.

“Này, cô nương, ngươi làm gì vậy? Chắc không phải nghĩ ta đã cứu ngươi thì phải bảo hộ ngươi cả đời chứ?”

Diệp Lăng đau đầu.

Bình Luận (0)
Comment