Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1170 - Chương 1171: Thanh Long Huyết Tủy

Chương 1171: Thanh Long Huyết Tủy

Diệp Lăng biết thứ có hào quang màu đỏ kia!

Thanh Long Huyết Tủy!

Chí bảo trong thiên địa, sau khi thôn phệ, khí huyết mạnh mẽ như rồng, huyết dịch như tủy, khí thôn sơn hà!

Thanh Long Huyết Tủy rất thần bí, không chỉ cải tạo thân thể, thậm chí kinh mạch cũng có thể lột xác chất biến.

“Thứ tốt! Ta nhất định phải chiếm được!”

Trong mắt Diệp Lăng tràn đầy vẻ cuồng nhiệt, lúc này, xung quanh đây đã tụ tập không dưới trăm cường giả.

Hiển nhiên, Tiên Đế đều có cảm giác rất bén nhạy, dù cảm ứng được dao động gì thì cũng sẽ chạy tới cướp đoạt.

Người càng ngày càng nhiều, Diệp Lăng nhìn đám Tiên Đế mạnh mẽ kia, hắn hít sâu một hơi, Cửu Đại Tiên Anh cấp tốc xoay tròn.

Lực lượng như hồng thủy chảy khắp cơ thể Diệp Lăng, khí tức cuồn cuộn.

Diệp Lăng bỗng nhiên lao đến, trong cơ thể hắn Tiên Lực mênh mông, khi hắn giáng xuống, hắn lặng yên thu liễm giấu trong cơ thể.

“Mau nhìn kìa, lại một kẻ nữa tới!”

Có một gã cường giả phát hiện Diệp Lăng, các Tiên Đế ngẩng đầu nhìn nhau, trong mắt tràn đầy chiến ý, người nơi đây chỉ vì chính mình, bọn họ không thể đồng lòng, bọn họ đều hy vọng đạt được Thanh Long Huyết Tủy.

Diệp Lăng vững vàng rơi xuống đất, nhìn một vòng mọi người xung quanh, cường giả nơi này đa số Tam Kiếp Tiên Đế trở lên, chỉ có một số ít Tiên Đế có cảnh giới tương đương hắn.

Hơn trăm Tiên Đế, tất cả đều kiêu ngạo bướng bỉnh, bọn họ không phải người ngu, trong lòng mỗi người đều đang tính toán biện pháp trả cái giá thấp nhất mà cướp đoạt được Thanh Long Huyết Tủy.

Đột nhiên, một thân ảnh vô cùng cường thế từ xa chậm rãi đi đến, thân thể lộ ra khí tức bá tuyệt thiên hạ, sau lưng cõng một thanh đao tản ra phong mang hàn quang.

“Ô Vân Hải, người này là con trai độc nhất của trang chủ Bàn Hổ Sơn Trang, đã là Tứ Kiếp Tiên Đế, tuyệt đối là nhân tài trẻ tuổi kiệt xuất trong tam giới!”

“Mau nhìn kìa, đó là tam huynh đệ Mai gia, cả ba đều là cường giả Ngũ Kiếp Tiên Đế, có người nói lão đại đã đột phá Lục Kiếp Tiên Đế, ba người liên thủ chắc chắn rất cường hãn!”

Cách đây không xa, tam huynh đệ Mai gia bước đến, mắt sáng như tinh quang, thân thể như kim thiết, khí tức ba người như cùng nhịp điệu, nếu bọn họ liên thủ, tuyệt đối sẽ vô cùng cường đại.

Diệp Lăng hơi nhíu mày, tam huynh đệ Mai gia rất mạnh, khí tức hồn hậu, nếu liên thủ tuyệt đối sẽ rất hung hãn, xem ra bọn họ là mối uy hiếp lớn nhất với hắn.

Lúc này, vô số cường giả bay lên, Tam Kiếp, Tứ Kiếp!

Vô số cường giả ở đây, cuối cùng chỉ có một người đoạt được Thanh Long Huyết Tủy, trình độ hung hiểm đủ để khiến vô số người kinh hồn táng đảm, thậm chí sinh ý thoái lui.

“Được, nhiều cường giả như vậy mới là cơ hội tốt nhất để ta ma luyện chính mình, với thân thể biến thái của ta, không người nào có thể đỡ nổi!” Trong lòng Diệp Lăng tự tin bừng bừng.

Thời khắc này, gần như tất cả cường giả Tiên Đế trong Kinh Thiên Sơn tụ tập xung quanh hồng quang, nhưng không ai lại gần nó.

Bởi vì quanh nó đang bị lực lượng cường đại phong tỏa, không ai có thể tới gần, dù là Diệp Lăng thì cũng không chắc rằng mình sẽ phá được phong ấn.

Trong hào quang có một khối đá lớn, trên đỉnh của nó là một thân cây chui ra từ trong khe đá, toàn thân màu đỏ, có vẻ có khí lưu khởi động trùng kích trong đó, xung quanh có Thanh Khí lượn lờ nhè nhẹ.

Trăng di chuyển đến giữa bầu trời, khi ánh trăng chiếu xuống cái cây này, đột nhiên, hào quang màu đỏ sáng chói tràn ngập toàn bộ đỉnh núi, trong hồng quang có tiếng rồng ngâm rít gào, khí thế bàng bạc.

“Nghe kìa, là tiếng rồng ngâm, nhất định là Thanh Long Huyết Tủy, nhất định là Thanh Long Huyết Tủy xuất thế!”

“Phải, tuyệt đối là Thanh Long Huyết Tủy, nhưng phong ấn chết tiệt kia chưa biến mất, chúng ta lại gần kiểu gì!”

Trong điểm sáng màu đỏ truyền ra từng tiếng Long Ngâm, trong lòng mọi người sinh ra sự cuồng nhiệt vô hạn!

Đúng lúc này, mọi người bị một lực lượng mạnh mẽ đẩy xuống núi!

Lực lượng không thể chống cự trực tiếp đưa bọn họ đến chân núi, không có bất kì lí do nào.

“Khốn kiếp! Chuyện gì vậy?!”

“Đúng vậy! Rốt cuộc là sao?!”

“Cỗ lực lượng này biến mất rồi!”

Mọi người kinh sợ, Diệp Lăng cũng có chút khiếp sợ.

Một tiếng động chói tai đột nhiên vang lên ở chân núi, âm thanh như tờ giấy bị xé nát, sau khi mọi người nghe tiếng, đột nhiên có cảm giác phong ấn đã biến mất.

“Phong ấn, biến mất?”

Trong lòng mọi người đều hiện lên ý niệm này, mọi người ngây ngẩn, rồi sau đó tất cả trở nên cuồng nhiệt, nhe răng cười, trong thân thể tràn đầy sát khí.

“Thanh Long Huyết Tủy là của lão tử!” Đột nhiên, một gã cường giả Tam Kiếp Tiên Đế lao đi, nhanh chóng chui vào trong núi rừng.

Ầm!

Một lực lượng cường đại gào thét lao ra, trong chớp mắt đã theo cường giả kia tiến vào sơn lâm, chỉ nghe một tiếng nổ rung trời, một cánh tay mang theo máu tươi thịt nát văng đến chân núi.

“Hừ, trò hề, Thanh Long Huyết Tủy này là của huynh đệ Mai gia chúng ta, ai dám ngăn cản, giết!” Kẻ động thủ là tam huynh đệ Mai gia, hành động này chấn nhiếp tất cả mọi người, trong nháy mắt, tam huynh đệ Mai gia đã dẫn đầu lao lên núi.

Đoàn người như đàn châu chấu càn quét, điên cuồng xông lên núi, trong quá trình lao lên, mọi người cũng xuất thủ đánh chết địch nhân bên người.

Đương nhiên chỉ có thể công kích bằng lực lượng thân thể!

Trong nháy mắt, lực lượng hung hãn như mưa trút, mọi người điên cuồng tập sát người xung quanh, trong nháy mắt ngắn ngủi, hai mươi mấy cường giả đã chết và trọng thương.

Diệp Lăng cả kinh, thầm mắng đám người điên, nhưng ngay sau đó, một đạo công kích bén nhọn trực tiếp đánh lên người hắn.

Đùng!

Thanh âm va chạm như kim thiết va nhau, Diệp Lăng hờ hững quay đầu, thần sắc dữ tợn!

“Hỗn trướng, nếu ngươi đã muốn bắt đầu, vậy đừng trách lão tử!” Diệp Lăng bừng bừng lửa giận, hiện giờ tất cả người trên núi đều trở thành địch nhân của hắn.

Ầm!

Diệp Lăng xuất thủ, lực lượng mênh mông trong cơ thể tràn đến nắm đấm của hắn.

Gia hỏa đánh lén Diệp Lăng bị đánh bay, ngã nhào xuống mặt đất, mất đi chiến lực.

Trận chiến bùng nổ, toàn bộ cường giả đều điên cuồng tập kích người xung quanh, Diệp Lăng cũng không ngừng đánh chết kẻ khác.

Trên núi không ngừng vang lên tiếng bạo tạc ầm ầm, Diệp Lăng không ngừng bị công kích, nhưng không hề bị lay động nửa phần.

Bình Luận (0)
Comment