Ô Vân Hải sợ hãi đến tận xương tủy!
Thanh đao trong tay gã là một kiện Tiên khí cực phẩm được phụ thân tặng cho tại thời điểm gã đột phá Tiên Đế, nhưng phẩm chất thì đã vượt qua Tiên khí cực phẩm bình thường rất nhiều.
Nhưng hiện nay nó lại bị Diệp Lăng dễ dàng bóp nát.
Gã dám chiến nữa ư?
“Tha mạng, xin hãy tha mạng!”
Ô Vân Hải nghẹn khuất, nếu như đang ở trong lãnh thổ, gã sẽ phải sợ hãi Diệp Lăng sao?
Thân thể mạnh mẽ thì thế nào, Tiên nhân chiến đấu không phải chỉ dựa vào thể chất, mà quan trọng nhất là Tiên Lực!
Hiện nay, Tiên Lực bị phong ấn, thực lực gã giảm mạnh, nhưng gã từng tự phụ cho rằng mình có thể ngạo thị mọi người.
Nếu không, sao gã lại có gan đi đánh lén lão đại Mai gia chứ?
Mà bây giờ gã cực kì nghẹn khuất, một thân lực lượng cường hãn nhưng không thể sử dụng, còn bị tên khốn trước mắt này dọa sợ gần chết.
“Lúc trước khi ngươi đánh lén ta, ngươi có đoán được kết cục hiện nay không?”
Diệp Lăng cười lạnh, mang theo sát cơ rợn cả tóc gáy.
“Ta sai rồi, khi đó ta mắt chó đui mù, cầu ngươi tha cho ta một mạng, cầu ngươi!”
Ô Vân Hải điên cuồng hét lên, Diệp Lăng gật đầu, bất ngờ thật đấy, không chỉ hắn, kể cả đám Tiên Đế đứng một bên cũng cảm thấy ngoài ý muốn.
Đây thật sự là hung thủ muốn sát hại hắn ư?
“Tự vả mình 100 cái.”
Diệp Lăng bình thản nói, ánh mắt hờ hững, nhưng ẩn giấu bên dưới sự hờ hững là sát cơ khiến Ô Vân Hải khiếp sợ.
Vả 100 cái?
Mọi người nuốt nước miếng, cái này còn nhục nhã hơn cả việc giết chết gã.
Đánh người không đánh mặt, đây là một phương thức đả kích tinh thần, hơn nữa còn diễn ra trước mặt nhiều người như vậy.
“Ca, có thể đổi điều kiện không?”
Ô Vân Hải ngoan ngoãn cười hỏi, nếu gã thật sự phải tự tát mình 100 cái, vậy gã còn mặt mũi nào để sống nữa!
“Xem ra ngươi chuẩn bị để chết.”
Diệp Lăng mỉm cười, bàn tay chậm rãi giơ lên, Ô Vân Hải lập tức biến sắc, gã giơ tay lên!
Bạch!
Không phải xuất thủ, mà là chặn tay Diệp Lăng, gã cười lạnh một tiếng.
“Ca, sao ngươi không có chút tế bào hài hước nào vậy, không thú vị chút nào.”
Con bà nó!!
Mọi người đều trừng mắt, người này vô sỉ đến vậy sao?
Ba!
Ngay sau đó, một cái tát vang dội vang lên, gương mặt Ô Vân Hải lập tức sưng đỏ, nhưng gã vẫn cười.
Ba ba ba ba!
Bàn tay đánh không ngừng, vang lên trên gò má Ô Vân Hải như nhịp trống, mỗi bàn tay đều rất vang dội, khiến lòng người kinh hãi.
Máu tươi chảy ra từ khóe miệng Ô Vân Hải, mặt gã sưng cao, khiến kẻ khác không đành lòng nhìn thẳng!
Nhưng gã vẫn cười, nụ cười không có chút hận ý nào, nhưng nụ cười này lại làm cho vô số người nổi da gà.
Đùa gì thế, bị nhục nhã như vậy mà ngươi không hận sao?
Gã sẽ báo thù, hơn nữa kẻ có thể nhẫn nại như vậy, chắc chắn là một con chó điên!
Diệp Lăng bình thản mỉm cười nhìn Ô Vân Hải, một kẻ hắn có thể thuận tay bóp chết, hắn cần phải sợ sao?
Hơn nữa, hắn sẽ không cho Ô Vân Hải cơ hội, dù sao vừa mới lật thuyền trong mương cách đây không lâu, hiện giờ hắn cực kì cảnh giác.
Ô Vân Hải không ngừng vả mặt mình, bàn tay cũng đã sưng lên.
Cuối cùng, 100 cái bạt tai đã đánh xong, khuôn mặt Ô Vân Hải không còn dáng vẻ ban đầu nữa, dù mẹ hắn ở đây thì cũng chưa chắc đã nhận ra được.
“Ô ô...Được chưa?”
Ô Vân Hải lúng búng nói, vẫn nỗ lực cười thiện ý.
Chỉ cần có thể sống, tất cả cừu hận đều có thể giải quyết, gã vẫn là thiên kiêu được vô số người nhìn lên!
“Đương nhiên là được, ta rất thoả mãn với biểu hiện của ngươi.”
Diệp Lăng mỉm cười, cuối cùng Ô Vân Hải cũng an tâm, nhưng khi gã cúi đầu, không có bất kỳ người nào chứng kiến sát khí chợt lóe lên trong mắt gã.
Chỉ cần cho gã một cơ hội, gã tuyệt đối sẽ không buông tha cho Diệp Lăng, lột da uống máu cũng là nhẹ.
Chỉ vì loại nhục nhã này, Ô Vân Hải chắc chắn sẽ nghiền Diệp Lăng thành cặn bã, chỉ cần cho gã một cơ hội!
“Nhưng, đã lâu ta không có thấy có người nào quỳ xuống trước ta, ngươi cảm thấy dập đầu thế nào?”
Diệp Lăng bình thản nói, trong nháy mắt, tất cả cường giả đều trừng mắt, khiếp sợ.
Quá độc ác!
Vừa bắt vả mặt giờ lại ép quỳ xuống, vậy khác nào muốn phá hủy tâm trí người ta.
Ca, nếu không được thì liều mạng với hắn đi...
Đây là tiếng lòng của vô số người muốn nói với Ô Vân Hải, nhưng ai dám nói ra?
Thực lực Diệp Lăng không phải mạnh nhất ở đây, nhưng Ngũ Kiếp Tiên Đế cũng sợ hắn chớ đừng nhắc tới những người khác.
“Quỳ xuống ư?”
Ô Vân Hải ngẩng đầu nhìn Diệp Lăng, khuôn mặt lộ vẻ ngưng trọng, nhưng ngay sau đó, gã lại cười.
Bịch!
Ô Vân Hải trực tiếp quỳ xuống, khuôn mặt mỉm cười, khiến kẻ khác nhìn mà trong lòng tràn đầy sợ hãi.
Người này quá ngoan tuyệt, tuyệt đối là một kẻ tàn nhẫn!
Ô Vân Hải dập đầu rất mạnh, mới dập một lần mà đã khiến đầu hắn chảy máu.
“Sớm muộn gì Ô Vân Hải ta cũng sẽ tự tay đâm chết tên khốn này, không nghiền nát được hắn, ta sẽ không làm người!”
Ô Vân Hải vẫn mỉm cười dập đầu, nhưng trong lòng lại tràn đầy hận ý!
Gã đã sắp phát điên, thậm chí muốn lập tức đứng lên liều mạng với tên khốn này!
Nhưng tâm trí gã rất vững vàng, gã biết, chỉ cần còn sống, gã sẽ có nhiều thời gian để trả thù!
Chỉ cần Diệp Lăng dám vào Tiên Đế lãnh thổ, gã sẽ giết chết được hắn, đến lúc đó tất cả cừu hận đều có thể xóa đi!
Bịch bịch bịch.
Ô Vân Hải ngẩng đầu nhìn Diệp Lăng, cực kì bình tĩnh, gã tin rằng Diệp Lăng vẫn còn yêu cầu khác.
“Không tệ không tệ, ta rất hài lòng!”
Diệp Lăng nở nụ cười, nụ cười làm cho Ô Vân Hải cảm thấy lạnh lẽo!
“Nhưng mà, ngươi làm xong nhiệm vụ rồi, giờ có thể đi chết!”
Bàn tay Diệp Lăng đưa ra nhanh như chớp, nắm chặt lấy yết hầu Ô Vân Hải.
Lực lượng mạnh mẽ theo bàn tay hắn từ từ tràn ngập toàn thân gã.
Cảm giác lạnh như băng dần xuất hiện, Ô Vân Hải trừng mắt, cố gắng phản kháng nhưng thân thể lại bất lực.
“Vì sao?”
Ô Vân Hải nghiến răng nghiến lợi hô lên một câu, gã đã hoàn thành tất cả yêu cầu, tại sao gã vẫn phải chết?
“Ngươi cho rằng ta sẽ tha mạng một kẻ từng muốn giết ta sao?”
Diệp Lăng lắc đầu, tay bóp mạnh, cổ Ô Vân Hải không ngừng vang lên âm thanh răng rắc.
Lực lượng của Diệp Lăng thẩm thấu vào trong thể phách gã, đánh nát Tiên Anh trong đan điền gã!
Đầu Ô Vân Hải lệch sang một bên, máu tươi chảy ra từ khóe miệng, không còn khí tức.
Vị cường giả Tứ Kiếp Tiên Đế này đã chết!
Bị Diệp Lăng bóp chết nhẹ nhàng như bóp chết một con gà con!