Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1190 - Chương 1191: Dũng Sĩ Đại Chiến

Chương 1191: Dũng sĩ đại chiến

Thời khắc Diệp Lăng xuất hiện, toàn bộ cường giả An Thần bộ lạc thống khổ nhắm mắt.

Tên khốn này còn dám qua đây, mặt bị vả đau quá.

Tương lai phía trước thật gian nan, mỗi bước đều thống khổ, khiến trái tim bọn họ đau ê ẩm.

Một người ngoại tộc chưa bao giờ tiếp xúc với Thần Mạch, vậy mà thành công khai mở Thần Mạch trong vòng 3 ngày, rồi liên tiếp mở 5 thần mạch.

Ha hả.

Bọn họ có thể nói cái gì, có vẻ như hai chữ trên đã đủ để diễn tả nỗi lòng.

“Cái gì? Đó là Tiên Đế!”

“Đó là người ngoại tộc, trời ạ, thật to gan, sao hắn dám tiến vào An Thần bộ lạc.”

“Mấu chốt là hắn còn mở Thần Mạch, những có vẻ mới chỉ mở một cái Thần Mạch mà thôi.”

“Khốn kiếp, giết chết hắn, tất cả Tiên Đế đều là địch nhân của chúng ta!”

Trong lúc nhất thời, các bộ lạc khác đều phẫn nộ, đôi mắt như lửa, cuồng nộ như sấm.

“An tĩnh!”

Lúc này, An Thiên Vương đứng dậy, thanh âm chấn động, uy áp tràn ngập nơi này.

Uy áp của Thiên Vương chấn nhiếp đám người suýt đã đánh mất lý trí nơi đây, tất cả nén lại sự phẫn nộ trong lòng.

“An đại nhân, có phải ngài nên đưa ra một lời giải thích hay không, tại sao tên ngoại tộc này có thể tiến vào An Thần bộ lạc?”

Lão đầu của Kỳ Ba bộ lạc đứng dậy, các bộ lạc khác cũng khó hiểu.

“Hắn là ân nhân cứu mạng nữ nhi An Lan của ta, hắn còn giải quyết Độc Oa, cứu hơn trăm tộc nhân của An Thần bộ lạc ta.”

“Hắn là ân nhân của An Thần bộ lạc, vì sao không thể tiến vào bộ lạc ta?”

“Hơn nữa, ta đã cho phép hắn tham gia dũng sĩ đại chiến lần này, các ngươi có ai có ý kiến?”

An Thiên Vương bình thản nói, mọi người nghe vậy thì như bị sét đánh, choáng váng trừng mắt.

“An đại nhân, ngài muốn làm gì? Hắn chỉ là một kẻ ngoại tộc!”

“Đúng vậy, hắn đã mở ra Thần Mạch, đây là là một trường hợp ngoại lệ, sao có thể để hắn tham gia dũng sĩ đại chiến nữa!”

“Bộ lạc chúng ta không đồng ý, dũng sĩ đại chiến là cuộc chiến giữa chúng ta, sao hắn có thể tham gia!”

“Đúng vậy, nếu hắn thắng, vậy mặt mũi chúng ta nên giấu đi đâu?”

Trong lúc nhất thời, Diệp Lăng chìm trong những lời phản đối của các bộ lạc, Diệp Lăng cười lạnh, không thèm quan tâm.

“Tất cả im miệng cho ta!”

Đột nhiên An Thiên Vương rống to, mười hai Thần Mạch trong cơ thể sáng chói, trong nháy mắt đã phun ra từng cỗ phong uy như kinh đào hãi lãng.

Đùng, đùng, đùng!

Trái tim tất cả mọi người đập mạnh không tự chủ, khuôn mặt trắng bệch, không dám nói nữa.

“Mạnh, quá mạnh!”

Diệp Lăng thì thào, An Thiên Vương quá mạnh mẽ, mười hai Thần Mạch khai hỏa toàn bộ, tựa như mãnh thú.

Sự thần kỳ của Thần Mạch đã giúp Diệp Lăng được lợi rất nhiều, nếu hắn rời khỏi Kinh Thiên Sơn, dựa vào lực lượng đáng sợ vốn có, cộng thêm Thần Mạch, sức chiến đấu tuyệt đối sẽ tăng mạnh, đánh bại Tam Kiếp Tiên Đế đơn giản như ăn cơm uống nước vậy.

“Đây là ân nhân của tộc ta, hơn tăm tính mệnh của An Thần bộ lạc ta chẳng lẽ không đáng một đồng ở trong mắt các ngươi ư?”

“Ta đã chấp thuận thanh niên này, nếu người nào không phục, cứ việc đứng ra!”

An Thiên Vương tức giận điên cuồng hét lên, trong nháy mắt, mọi người đều ngậm miệng lại, ngoan ngoãn vô cùng, không có ai dám đứng ra.

Đùa gì thế? An Thiên Vương chính là cường giả mạnh nhất Kinh Thiên Sơn Mạch, ai dám chọc đến ông ta?

Huống chi lát nữa còn chính sự phải tiến hành, hiện tại mâu thuẫn thì không tốt.

“Được rồi! Nếu An Thiên Vương đã nói vậy, ta muốn nhìn xem rốt cuộc người này có điểm nào đặc biệt!”

“Ta cảm thấy chỉ cần một hiệp mà thôi, đụng phải con dân Hải Vu nhất tộc ta, nửa phút cũng không chống đỡ được.”

“Trên lôi đài, quyền cước không có mắt, nếu chết hoặc là tàn phế thì đúng là trò cười.”

Diệp Lăng nghe từng tiếng châm chọc, hắn lắc đầu, muốn làm nhục hắn ư?

Được!

Thế nhưng tối thiểu phải có thực lực, nếu không thì chỉ có thể bị hắn vả mặt mà thôi.

“Được rồi, ta tuyên bố, dũng sĩ đại chiến, bắt đầu!”

“Quy tắc rất đơn giản, hai người so đấu, người thắng tiến vào vòng kế tiếp!”

“Người trẻ tuổi của các bộ lạc có thể tham dự!”

“Nhưng phải nhớ kỹ một điểm, trên lôi đài không có sinh tử đại thù, không thể ra tay đòi mạng!”

An Thiên Vương chậm rãi nói, mọi người đều gật đầu.

Hàng năm, dũng sĩ đại chiến đều có người chết, thế nhưng số lượng rất ít, dù sao ở đây có rất nhiều cường giả đang quan chiến, nếu có nguy hiểm, các cường giả sẽ trực tiếp xuất thủ.

Rầm rầm!

Lần lượt từng bóng người bay thẳng lên trên lôi đài, ngẩng đầu ưỡn ngực, thần sắc băng lãnh.

“Hải Vu nhất tộc, Hải Mãnh cầu chỉ giáo!”

“Kỳ Ba bộ tộc, Kỳ Phạm Thiên cầu chỉ giáo!”

“Hạ Tộc Hạ Hoang cũng muốn nếm thử thủ đoạn của chư vị huynh đệ!”

Các cường giả mở miệng khiêu khích, Diệp Lăng nhìn các cường giả, trên cơ bản đều là cường giả đã mở ra bảy tám đạo Thần Mạch.

Các cường giả này đã có thực lực chém giết Tiên Đế chân chính!

Tiên Đế chân chính là những kẻ không có bị phong ấn Tiên Lực trong cơ thể, cực kì cường đại.

Diệp Lăng hít sâu một hơi, điểm mũi chân một cái, vọt lên lôi đài của Hải Mãnh.

“Uầy! Cái tên Tiên Đế kia thế mà lại lên lôi đài của Hải Mãnh, ha ha, thật nực cười.”

“Hắn có biết Hải Mãnh đại ca đã mở ra bảy cái Thần Mạch hay không? Dù gặp phải Tứ Kiếp Tiên Đế có thể sử dụng Tiên Lực thì cũng không sợ hãi!”

“Hừ, ta cảm thấy hắn không chống đỡ được lâu đâu, các ngươi hãy chờ xem!”

Bảy cái Thần Mạch, gần như có thể trấn áp toàn bộ Tứ Kiếp Tiên Đế, có thể nói là rất mạnh mẽ.

Hiện nay, chỉ xét riêng về thân thể, Diệp Lăng tuyệt đối không thua cái gọi là Tứ Kiếp Tiên Đế.

Hai hung tướng gặp nhau!

Mọi người đều chú ý đến lôi đài của Hải Mãnh và Diệp Lăng.

Trong thế hệ trẻ tuổi, Hải Mãnh tuyệt đối là cường giả, trong hơn vạn bộ lạc, y cũng có thể gọi là thiên chi kiêu tử.

Diệp Lăng chọn y ư?

Ở trong mắt nhiều người, đây không khác gì hành vi tự sát.

“Chà chà, đúng là kẻ không sợ chết.”

“Vậy mà dám chọn ta, nếu vậy, ta sẽ cho ngươi biết thế nào là chênh lệch!”

“Không có Tiên Lực Tiên Đế, ở trước mặt ta, người chỉ là phế vật mà thôi!”

Đùng!

Bàn chân Hải Mãnh giẫm một cái, bảy Thần Mạch lập tức mở ra, từng cỗ lực lượng hung hãn dâng trào tràn ra hư không.

Ong ong!

Từng luồng hào quang tử kim sắc tràn ngập xung quanh thân thể Hải Mãnh, khiến y trông như một tôn Chiến Thần đáng sợ.

“Một quyền giết chết!”

Hải Mãnh cười dữ tợn, thân ảnh lao đi!

Xèo xèo!

Hư không như bị tê liệt, đối diện, Diệp Lăng phong khinh vân đạm, thần sắc đạm mạc.

Ầm!

Thời khắc Hải Mãnh xuất thủ, Diệp Lăng đột nhiên ngẩng đầu, con ngươi tỏa sáng như lửa, khí tức đáng sợ!

Bình Luận (0)
Comment