Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1212 - Chương 1213: Tu Luyện Dưới Thần Thụ

Chương 1213: Tu luyện dưới Thần Thụ

Cửu U Đế Công là bản mệnh thần thông của Diệp Lăng.

Diệt Cực Kim Thân và các loại thần thông khác chỉ là phụ trợ, thứ chân chính làm cho Diệp Lăng cường đại chính là Cửu U Đế Công và Cửu Đại Tiên Anh!

Cửu U Đế Công không chỉ tăng cường chất lượng tiên khí của Diệp Lăng, cũng có thể mở rộng kinh mạch trong cơ thể.

Nói chung, Cửu U Đế Công là nền, nền cường đại bền vững thì Diệp Lăng mới càng thêm hùng vĩ.

Tu luyện dưới Thái Hư Thần Thụ nửa tháng giúp Diệp Lăng suy tính Cửu U Đế Công đến bát trọng.

Phải biết rằng, ở kiếp trước, Diệp Lăng cũng chỉ lĩnh ngộ Cửu U Đế Công đến tầng thứ tám mà thôi.

Ầm!

Trong cơ thể, Tiên Lực sôi trào như hồng thủy cuồn cuộn, kinh mạch của hắn khuếch trương trong nháy mắt.

Ong ong!

Thân thể Diệp Lăng chấn động, kinh mạch mở rộng giúp Thần Mạch tăng vọt về chất.

Đây là một kinh hỉ lớn, Diệp Lăng không dám tưởng tượng, nói cách khác, Thần Mạch của hắn đã mạnh hơn!

Thái Hư Thần Thụ ẩn chứa quy tắc thiên đạo, khiến Diệp Lăng chấn động sâu sắc.

Hắn cảm thấy Thái Hư Thiên Cung tuyệt đối là một trong những tồn tại đứng ở đỉnh cao.

Cửu U Đế Công đột phá làm Diệp Lăng như trở thành một cái lò lớn, có thể chịu tải lượng Tiên Lực mênh mông như ngũ hồ tứ hải.

Chất lượng Tiên Lực cũng có biến hóa về chất, làm cho toàn thân Diệp Lăng lóe ra khí tức huyền diệu.

Ong ong!

Cảnh giới Diệp Lăng càng thêm vững chắc, tu vi tiến thẳng tới Tam Kiếp sơ kỳ đỉnh phong, bước thêm một bước chính là Tam Kiếp trung kỳ.

Tốc độ tu luyện nhanh như vậy tuyệt đối có thể khiến vô số người khiếp sợ, thời gian mới qua bao lâu mà Diệp Lăng đã liên tiếp đột phá.

“Thái Hư Thần Thụ đúng là một kiện chí bảo, đáng tiếc là không có duyên với ta.”

Diệp Lăng cảm thán, nếu hắn cướp được Thái Hư Thần Thụ, vậy chẳng khác gì ăn mày chiếm được núi vàng núi bạc.

Nhưng hắn chỉ có thể suy nghĩ trong lòng mà thôi, nếu Diệp Lăng dám có tâm tư mờ ám, sợ rằng Thái Hư Đế Quân sẽ lập tức làm thịt Diệp Lăng.

Diệp Lăng tiếp tục tu luyện, không ngừng hoàn thiện tất cả thần thông, suy tính cải tiến.

Chưởng Trung Tiên Quốc như muốn sinh ra sinh mệnh, uy lực lại tăng vọt.

Cực điểm chân ý đã đột phá đến đại viên mãn, không thể bước tiếp, nhưng Diệp Lăng lại mở ra một con đường!

Hủy Diệt Chi Đạo!

Đó là một đạo đáng sợ đi kèm cực điểm chân ý, bởi vì điểm cuối của cực hạn chính là hủy diệt!

Hai đạo hỗ trợ lẫn nhau, đi đến cuối cùng, hai đạo này hợp thành một đại đạo!

Đại đạo ba nghìn, bây giờ Diệp Lăng đã đi trên hình thức ban đầu của một đại đạo!

Mà đi đến phần cuối của đại đạo này sẽ thành Thánh Nhân, ở kiếp trước, Diệp Lăng đã đi tới cực hạn của cực điểm chân ý.

Hiện nay, hắn chỉ mới Tam Kiếp Tiên Đế sơ kỳ nhưng đã đi tới cực hạn, đồng thời hắn có cả hủy diệt và lôi đình!

Lôi đình quy tắc mà Diệp Lăng sở hữu bắt nguồn từ Lôi Đế, thượng cổ Lôi Đế, một cực hạn chân chính trong ba ngàn đại đạo!

Đến lúc này khi ngồi dưới Thái Hư Thần Thụ, Diệp Lăng mới biết cực hạn đạo này ẩn núp trong cơ thể mình nhiều năm qua.

Nói cách khác, bây giờ Diệp Lăng có tu vi Tam Kiếp sơ kỳ, nhưng đã có hai cực hạn thiên đạo!

Xét về điểm này, một vài Thánh Nhân cũng không thể so sánh với hắn.

“Hủy diệt, ban đầu là sinh mệnh.”

“Điểm cuối của sinh mệnh là hủy diệt.”

“Hai tồn tại hoàn toàn bất đồng, lại là đạo tương đồng!”

“Nhưng một cái ở đầu, một cái ở cuối.”

Trong lòng Diệp Lăng có cảm ngộ, ngoài cơ thể nổi lên vết rạn chằng chịt, tản ra khí tức hủy diệt nồng nặc.

Ầm!

Diệp Lăng đột nhiên chấn động trong lòng, điểm sáng trên Thái Hư Thần Thụ rơi lên người hắn, vậy mà hắn lại cảm thấy mình đang ở trong một đại thế giới.

Dường như linh hồn của mình đã bị kéo đến trong thế giới huyền diệu này.

Quy tắc đầy trời, là các cực hạn đáng sợ!

Đại đạo ba nghìn, dư một đường sinh cơ!

Diệp Lăng chấn động vô biên, cứ như vậy chìm trong tu luyện, không thể tự thoát ra.

Thời gian chậm rãi trôi qua, ngoài thành trì bao quanh Thái Hư Thần Thụ, Hàn Cầm Hổ nhìn từng sợi tử quang rơi lả tả, trong mắt tràn đầy đố kị ước ao.

“Người này vận khí thật tốt.”

Hàn Cầm Hổ lắc đầu thở dài, hắn tuyệt đối có vận may ngất trời.

Tu luyện dưới Thái Hư Thần Thụ mà được tử quang rơi trúng, đây tuyệt đối là cơ duyên vạn năm khó gặp, bởi vì mỗi giọt tử quang đều ẩn chứa lực lượng Thiên Đạo nồng nặc.

Nhưng ngươi nhìn Diệp Lăng xem, hắn ngồi phía dưới, tử quang rơi rụng như mưa.

Ghen tụ muốn chết, Hàn Cầm Hổ chẳng muốn xem nữa, trong lòng chỉ cảm thấy bi phẫn vô cùng.

“Nếu cho hắn đủ thời gian, hắn chắc chắn sẽ trở thành một bá chủ vô thượng của Thái Hư Thiên Cung ta.”

Hàn Cầm Hổ lắc đầu thở dài nói, thiên phú và thực lực của Diệp Lăng đều quá mạnh mẽ, cường đại đến mức chấn động.

Sau 29 ngày, Diệp Lăng ngồi dưới Thái Hư Thần Thụ, khí tức thu liễm đến cực hạn, nếu có cường giả thực lực yếu kém đi qua bên cạnh hắn thì cũng không cảm ứng được chút sinh cơ nào.

Tố chất thân thể của hắn đang không ngừng lột xác, đã trải qua 29 ngày rèn luyện dưới tán cây này.

Khiến cho linh hồn và tâm linh của hắn tinh thuần sạch sẽ chưa từng có, giống như đứa trẻ vừa mới ra đời, không chút tạp chất, lại mang theo vẻ kiên nghị.

“Thái Hư, Thái Hư.”

Diệp Lăng thì thào, cảm ngộ hai chữ Thái Hư, lại phối hợp với cảm ngộ của mình khi ở trong đại thế giới, hắn có lĩnh ngộ mới.

Ông!

Trong đại thế giới, trong thiên địa hư không hiện lên một thanh trường thương khổng lồ!

Đúng, không phải trường kiếm, mà là trường thương!

“Thái Hư, vi chi nguyên.”

“Nguyên, vi chi sinh.”

“Sinh, vi chi tử.”

“Một thanh trường thương, cũng có thể xưng là Thẩm Phán Chi Thương!”

Bạch!

Thần quang rực rõ tỏa sáng quanh trường thương, huyền phù trong không trung, tản ra thần uy mênh mông.

Khí tức đáng sợ chấn động hư không, thương quang lóe lên, thiên địa biến sắc.

“Lấy danh nghĩa Bổn Tọa, thẩm lí và phán quyết!”

Diệp Lăng đột nhiên quát to, ngay sau đó, Thẩm Phán Chi Thương mang theo khí tức vô thượng không gì sánh kịp chấn vỡ thiên địa.

Xuy xuy!

Đúng lúc này, quanh Thẩm Phán Chi Thương tràn ngập lực lượng lôi đình!

Lôi đình lóe lên, thương quang tỏa sáng!

Crắc một tiếng, toàn bộ thiên địa bị trường thương xé ra một khe nứt.

Tinh thần của Diệp Lăng trực tiếp xuất hiện, mặt mỉm cười, Thẩm Phán Chi Thương này chính là một trong những thần thông mạnh nhất của hắn!

Ngày cuối cùng, dưới Thái Hư Thần Thụ, Diệp Lăng củng cố cảnh giới và tu vi của mình, tiến bộ hơn không ít.

Hôm sau, cửa thành mở ra, Diệp Lăng xuất hiện.

Khi Hàn Cầm Hổ nhìn thấy Diệp Lăng thì lập tức sửng sốt.

Nếu như nói lúc trước Diệp Lăng là một thanh bảo kiếm sắc bén vô song, vậy thì hiện tại hắn giống như một cơn gió, không tìm được tung tích.

Bình Luận (0)
Comment