Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1213 - Chương 1214: Hắc Giáp Quân

Chương 1214: Hắc Giáp Quân

Khí tức một người sẽ thay đổi sau những gì đã trải qua.

Mà hiện nay Diệp Lăng khiến người khác cảm thấy mơ hồ không rõ, rất giống một câu tục ngữ internet trên địa cầu.

Tựa mưa tựa sương lại như cơn gió, chính là đặc biệt không giống người.

“Xem ra ngươi đã thu hoạch khá lớn sau một tháng này.”

Hàn Cầm Hổ cười nói, Diệp Lăng gật đầu, không nói lời khách sáo.

Tu luyện dưới Thái Hư Thần Thụ, dù là ai thì cũng sẽ có thu hoạch, nếu nói lời khách sáo thì lại có vẻ quá dối trá.

“Đi thôi, phải trở về rồi, dù sao bây giờ ngươi còn là Phó Thống Lĩnh Hắc Giáp Quân của Hư Hóa thành ta.”

“Cung chủ đặc biệt thăng ngươi lên làm trưởng lão, vậy chức vị Phó Thống Lĩnh của ngươi giờ đã có thực quyền rồi!”

Hàn Cầm Hổ cười nói, Diệp Lăng gật đầu, hắn không ngờ rằng sau khi tiến vào Đế Vực, lại có thân phận hiển hách như vậy chỉ trong thời gian ngắn.

“Sau này ta còn phải dựa vào cung chủ ngươi nhiều.”

Diệp Lăng đáp lời, một tên quái vật như hắn thừa biết cách tạo dựng mối quan hệ, dù sao hắn cũng đã từng trải rất nhiều mà.

“Đúng rồi, hai tháng sau, ngươi sẽ đại biểu Thái Hư Thiên Cung tham gia chúng thần đại chiến!”

Đột nhiên Hàn Cầm Hổ nói, Diệp Lăng nghe xong thì sững sờ, chúng thần đại chiến?

Cái tên chất thật, dám xưng là chúng thần, nhưng không biết rốt cuộc là tồn tại thế nào.

“Chúng thần đại chiến là thịnh thế bốn đại thế lực nghìn năm cử hành một lần!”

“Kết quả mỗi lần sẽ ảnh hưởng đến địa bàn của bốn đại thế lực, cho nên mỗi thế lực tông môn đều rất coi trọng.”

“Còn rốt cuộc đó là cái gì, đến lúc đó rồi hãy nói, trong hai tháng này, ngươi sẽ được bảo đảm tuyệt đối an toàn trong Hư Hóa thành.”

“Ngươi tạm thời không cần tham gia nhiệm vụ của Hắc Giáp Quân, trước khi chúng thần đại chiến, ngươi chính là bảo bối của chúng ta!”

Hàn Cầm Hổ thừa nước đục thả câu, Diệp Lăng gật đầu, hai tháng mà thôi, đối với hắn mà nói thì chỉ như trong nháy mắt.

Viu.

Hai bóng người phóng lên cao, biến mất trong hư không, tiến về hướng Hư Hóa thành.

Nửa ngày sau, hai người về tới Hư Hóa thành, Hàn Cầm Hổ an bài cho Diệp Lăng một trạch viện, diện tích không nhỏ.

Hơn nữa đồ đạc đầy đủ hết, ngay cả người hầu cũng đã sắp xếp xong xuôi, còn là Thần Anh hoặc Địa Tiên.

Trong Đế Vực cũng có Thần Anh và Địa Tiên tồn tại, đều là hậu đại những người sinh hoạt đã lâu trong Đế Vực.

Ngày hôm sau, Diệp Lăng tới một căn cứ quân sự trong thành từ sớm, cũng chính là quân doanh Hắc Giáp Quân.

Quân doanh rất lớn, thủ vệ sâm nghiêm, xung quanh đều là cường giả mặc áo giáp màu đen, thực lực tối thiểu cũng là Tam Kiếp Tiên Đế.

Tất cả vô cùng uy nghiêm, khí tức lành lạnh, ánh mắt nghiêm nghị, không ngừng giám sát bốn phía.

Diệp Lăng một mình đi tới cửa, lập tức có 6 gã cường giả Hắc Giáp Quân thần sắc uy nghiêm đi ra.

“Hắc Giáp Quân trọng địa, tiến thêm một bước, giết không tha!”

Ầm!

Sáu cường giả cùng rống lên, sát cơ dạt dào, trận thế như vậy có thể khiến địch thủ phải kinh hồn táng đảm.

Diệp Lăng gật đầu, Hắc Giáp Quân quả nhiên danh bất hư truyền, kỷ luật nghiêm cẩn, hơn nữa thực lực mạnh mẽ, không hổ là thanh kiếm sắc bén của Thái Hư Thiên Cung.

“Ta là người mới tới, đây là lệnh bài của ta.”

Diệp Lăng không rêu rao thân phận của mình, lấy ra một cái lệnh bài từ bên hông, hắn vừa nhận thứ này hôm qua.

Lệnh bài tử kim sắc, trên đó điêu khắc hai chữ tựa mây mù: Thái Hư.

Sáu gã cường giả Hắc Giáp Quân thấy vậy đều cung kính khom người, sau đó một người đứng dậy, thần sắc lộ vẻ cung kính.

“Xin trưởng lão chờ chốc lát, ta đi mời quân chủ đến đây.”

Nói xong, chiến sĩ này xoay người tiến vào quân doanh, rõ ràng làm muốn đi mời Hắc Vân đế quân.

“Xem ra cuộc sống quân doanh sắp tới sẽ không tệ lắm.”

Diệp Lăng gật đầu, đứng yên chờ đợi, không tuỳ tiện xông vào, dù sao đây cũng là kỷ luật của người ta.

Mấy phút sau, Hắc Vân Đế Quân liền chạy tới, khuôn mặt mỉm cười.

“Ồ, Phó Đô Thống của chúng ta trở lại rồi, thế nào? Có phải tu luyện dưới Thái Hư Thần Thụ một tháng cho ngươi thu hoạch rất khá hay không?”

“Ha ha, khao đi khao đi, ngươi phải mời khách đi!”

Hắc Vân Đế Quân cười lớn, Hắc Giáp Quân đang tuần tra và huấn luyện xung quanh đều sửng sốt.

Ai ya.

Đây mà là hắc diện quân chủ thiết diện vô tư ư? Y uống lộn thuốc hay gì đấy?

“Phải mời chứ, nhất định sẽ mời!”

Diệp Lăng cười nói, Hắc Vân Đế Quân tới bên cạnh hắn, vỗ bả vai hắn.

“Không tệ, xem ra đã đột phá rất lớn.”

“Vậy thì trong chúng thần đại chiến hai tháng sau, phần thắng của Thái Hư Thiên Cung chúng ta lại tăng thêm vài phần.”

Hắc Vân Đế Quân kéo Diệp Lăng vào quân doanh, các chiến sĩ đều ngu người, chọc mù mắt ta đi, đây là con riêng của cung chủ đấy ư? Đãi ngộ cao như vậy sao?

“Tiểu tử ngươi tiến triển nhanh thật, nháy mắt đã ngồi ngang hàng với ta rồi.”

“Ngươi biết không, một nội môn muốn trở thành trưởng lão tối thiểu phải có mấy vạn công huân, vậy phải cống hiến đến mấy trăm năm.”

“Ngươi thì giỏi rồi, một lần đi vào Thông Thiên tháp mà thôi, thế mà đã trở thành trưởng lão rồi, thật đáng khâm phục.”

Hắc Vân Đế Quân lắc đầu cười nói, Diệp Lăng vội đáp chỉ là may mắn mà thôi.

“Được rồi, dẫn ngươi đi gặp các huynh đệ, tránh việc sau này bị chặn ngoài cửa.”

Hắc Vân Đế Quân mang Diệp Lăng đi tới giáo trường, vỗ tay một cái, bên cạnh, một chiến sĩ cầm một cái cốt tiêu thổi lên.

Ô ô!

Thanh âm tang thương vang xa, trong nháy mắt, từng đạo thân ảnh màu đen lao nhanh tới.

Nửa phút ngắn ngủn, mấy nghìn chiến sĩ Hắc Giáp Quân đã tập hợp đến giáo trường, thần sắc uy nghiêm, chiến ý cuồn cuộn.

“Thế nào? Chuyên nghiệp không?”

Hắc Vân Đế Quân đắc ý ngửa đầu, Diệp Lăng gật đầu một cái.

Đánh giá khách quan thì tố chất và kỷ luật của Hắc Giáp Quân tuyệt đối rất cao, gần bằng đám sói Cửu Kiếp Cương Vực.

“Nhìn kĩ, đây chính là tân trưởng lão của chúng ta, sau này sẽ là Phó Đô Thống của Hắc Giáp Quân chúng ta, Diệp Lăng!”

Hắc Vân Đế Quân vung tay lên, chỉ vào Diệp Lăng cao giọng hô.

Ngay sau đó, toàn bộ Hắc Giáp Quân sôi sùng sục.

“Không phải chứ, hắn mà là Phó Đô Thống của chúng ta ư?”

“Đùa gì thế? Tu vi chỉ mới Tam Kiếp sơ kỳ, tại sao lại là trưởng lão?”

“Điêu trá!”

“Chắc chắn là có quan hệ cấp cao, ngươi tin không?!”

“Ai, thế giới thay đổi rồi, ta không hiểu được.”

Trong lúc nhất thời, mọi người náo động, rõ ràng là không tiếp thu được sự tồn tại của Diệp Lăng.

Một Phó Đô Thống chỉ mới Tam Kiếp Tiên Đế sơ kỳ, lại còn là trưởng lão?

Ai chấp nhận được?!

“Câm miệng!”

Sắc mặt Hắc Vân Đế Quân tối sầm, rống lên.

“Kẻ nào có thành kiến thì đứng ra cho lão tử!”

Hắc Vân Đế Quân nhìn mọi người, cả đám Hắc Giáp Quân nhìn nhau.

“Quân Chủ, ta!”

Ngay sau đó, một chiến sĩ Tam Kiếp hậu kỳ ngẩng đầu ưỡn ngực đứng dậy.

“Khốn kiếp!”

Trong mắt Hắc Vân Đế Quân tràn đầy lửa giận, vậy mà có người dám đứng ra thật sao?

Bình Luận (0)
Comment