Long ảnh gào rống, toàn bộ thiên địa tràn đầy tĩnh mịch!
Ngay sau đó, lam sắc Cự Long lao thẳng đến tấn công Diệp Lăng.
Răng rắc!
Hư không bị xé rách, Long ảnh đầy trời cũng chuyển động, ngay sau đó, khí lạnh lan tràn!
Sát cơ vô hạn tràn ngập hư không, ánh mắt mọi người ngưng trọng nhìn vô số Long ảnh kia.
Quá mạnh mẽ!
Vương Trung Phi không hổ là tinh anh trong Hắc Giáp Quân, dù ở trong Hắc Giáp Quân cường đại, gã cũng nổi danh là là một con sói khát máu khiến người nghe tên sợ mất mật.
Đối mặt một kích khí thế hung hăng như vậy, Diệp Lăng vẫn giữ nguyên nụ cười, không chút bối rối.
Vội cái gì, loạn cái gì?
Ầm!
Thân thể Diệp Lăng chấn động, vô số lôi đình xuất hiện đan thành một cái lưới lớn, phủ phục dưới chân hắn.
“Cái gì?! Hắn có thể khống chế lực lượng lôi đình sao?!”
“Không! Đây tuyệt đối chỉ là thần thông, lôi đình này chắc chắn cũng là thần thông huyễn hóa ra.”
“Chuyện này lạ thật.”
Vô số chiến sĩ Hắc Giáp Quân đều lắc đầu thán phục, không tin được rằng Diệp Lăng lại khống chế được lực lượng lôi đình.
Chuyện này quá khó tin, đừng nói là bọn họ, lần đầu tiên Hắc Vân Đế Quân chứng kiến cũng cảm thấy chấn động.
Lôi Vực chiếm cứ mặt đất, tựa như vô số Lôi Long ngưng tụ cùng nhau, tản ra uy thế đáng sợ.
Đây chính là Lôi Vực hoàn thiện lĩnh ngộ dưới Thái Hư Thần Thụ, lại thêm tâm linh và linh hồn lực của Diệp Lăng đã lột xác, làm cho Lôi Vực này trở nên càng thêm hoàn mỹ.
Grào!
Cự Long lao đến, dường như toàn bộ thiên địa đều chấn động, trong mắt nó lộ ra sát cơ băng lãnh rợn cả tóc gáy.
“Trò mèo.”
Diệp Lăng bình thản nói, con ngươi đột nhiên trở nên uy nghiêm, vô số lôi đình dưới chân ầm ầm tăng vọt.
Giống như Thiên Lôi giáng xuống, trực tiếp bao vây cắn nuốt Long ảnh trong hư không, cực kì đáng sợ.
Trên không trung chỉ còn lại Cự Long màu xanh nhạt tràn đầy sát cơ.
“Thẩm Phán Chi Thương, giết!”
Diệp Lăng thì thầm, ngay sau đó, hư không phía trên hắn xuất hiện một thanh trường thương.
Trường thương phong cách cổ xưa, mang theo khí tức tang thương, toàn thân tràn ngập ánh vàng nhàn nhạt, lôi đình nồng nặc bao vây quanh nó.
Xuy xuy!
Khi trường thương xuất hiện, không gian chung quanh hóa thành hư không!
Ông!
Thương quang thoáng hiện trên mũi thương, ngay sau đó, Thẩm Phán Chi Thương lao đi.
Viu!
Ánh sáng chói mắt chiếu rọi, thanh trường thương kia tản ra hào quang vô biên, đâm đau đôi mắt người nhìn.
Gràooo!
Mọi người, kể cả Hắc Vân Đế Quân chỉ nghe được thanh âm rống to trong không trung.
“Đây nhất định là thần thông Diệp Lăng lĩnh ngộ dưới Thái Hư Thần Thụ, trước đây chưa thấy hắn dùng nó bao giờ!”
“Quá mạnh mẽ, thiên phú của người này có thể nói là yêu nghiệt, nghìn năm khó gặp!”
Trong lòng Hắc Vân Đế Quân như dời sông lấp bể, nỗ lực xem kĩ thanh trường thương đáng sợ đại biểu công lý thiên địa kia.
Viu!
Nơi trường thương đi qua, lôi đình cuồn cuộn lan tràn!
Răng rắc răng rắc, từng thanh âm giòn giã vang lên, Vương Trung Phi đứng cách đó không xa, thân thể chấn động, phun ra một ngụm máu tươi, thân thể ngã bay.
Thiên địa tĩnh lặng!
Mọi người đờ ra nhìn hiện thực như mộng huyễn trước mắt, há to miệng nói không ra lời.
“Trung Phi... Thất bại sao?”
“Hình như vậy, nhưng sao ta có cảm giác như đang mơ thế?”
“Ha hả... Ha hả.”
“Quân Chủ tìm tên yêu nghiệt này ở đâu ra? Mang hắn đến là để đả kích chúng ta sao?”
“Không, đây nhất định là mật thám của quân địch phái đến quân ta, mục đích chính là đả kích lòng tự tin của chúng ta!”
Đã có kết quả trận đấu, tất cả chiến sĩ Hắc Giáp Quân dần dần hồi phục thần trí từ cơn rung động.
Diệp Lăng tới gần Vương Trung Phi, hắn cười đưa tay ra.
“Ngươi rất mạnh, một thương ban nãy là một kích mạnh nhất của ta.”
Diệp Lăng cười, Vương Trung Phi nằm dưới đất xấu hổ cúi đầu, gã đưa tay ra, được Diệp Lăng kéo dậy.
Sau khi đứng dậy, Vương Trung Phi hít sâu một hơi, hơi khom người với Diệp Lăng.
“Ta phục rồi, tâm phục khẩu phục!”
Vương Trung Phi kiệt ngạo như cô lang, vậy mà đã chịu phục, cường giả chỉ bội phục cường giả!
Diệp Lăng vỗ bả vai gã: “Đều là huynh đệ, nói vậy làm gì!”
Thực lực Vương Trung Phi không hề tầm thường, nếu là ở ngoại giới, tối thiểu cũng có năng lực đấu với Tứ Kiếp Tiên Đế, nhưng nếu so với Diệp Lăng thì lại là yếu ớt như vậy.
Vương Trung Phi gật đầu, sau đó trở về đội ngũ, ngẩng đầu ưỡn ngực.
Có gan làm cũng có gan chịu, đây chính là nam nhi đích thực của Hắc Giáp Quân!
“Được rồi, mở mang tầm mắt chưa?”
Hắc Vân Đế Quân lắc đầu, đi tới bên người Diệp Lăng, vỗ bả vai hắn.
“Về sau ngoan ngoãn cho ta, chờ ta nói xong hẵng ầm ĩ!”
“Diệp Lăng là thiên kiêu mới gia nhập Thái Hư Thiên Cung ta!”
“Dùng tu vi Tam Kiếp sơ kỳ xông đến tầng 5 Thông Thiên tháp!”
“Vương Trung Phi, ngươi có nên cảm thấy vinh hạnh vì được giao thủ với hắn hay không?”
Ầm!
Mọi người sững sờ như đang chiêm ngưỡng một loài động vật quý hiếm.
Tam Kiếp sơ kỳ... Xông đến tầng 5 Thông Thiên tháp?
Mẹ nó, ngươi đang kể truyện cổ tích à?
Không thể nào, nói như vậy, thực lực Diệp Lăng đã đủ để đấu với Ngũ Kiếp Tiên Đế sơ kỳ ư?
Không!
Địch nhân trong Thông Thiên tháp đều không có linh trí, có chênh lệch nhất định so với Tiên Đế chân chính.
Nhưng vẫn rất nghịch thiên!
“Phục, điểm nào cũng phục!”
Vương Trung Phi cảm khái, mắt sáng lên nhìn Diệp Lăng, hắn đảm nhiệm chức vị Phó Đô Thống, Vương Trung Phi gã là người thứ nhất tán thành!
Người khác cũng cảm thán, thực lực Diệp Lăng quá mức nghịch thiên, thế nên bọn họ không dám tin tưởng.
“Được rồi, sau này hắn chính là Phó Đô Thống của Hắc Giáp Quân chúng ta!”
“Đám nhãi con các ngươi mà còn dám bất kính, cẩn thận lão tử cầm roi da quất các ngươi đấy!”
Hắc Vân Đế Quân mỉm cười, rồi kéo Diệp Lăng đi vào quân trướng.
Trong ánh mắt tràn đầy tôn kính của mọi người, Diệp Lăng cùng Hắc Vân Đế Quân rời đi.
Nhưng hắn đã để lại một truyền thuyết, truyền thuyết khiến vô số người ngưỡng mộ.
Trong quân trướng, Hắc Vân Đế Quân cười nhìn Diệp Lăng.
“Xem ra sau khi tu luyện dưới Thái Hư Thần Thụ, ngươi đã thoát thai hoán cốt rồi!”
Hắc Vân Đế Quân cười nói, ngồi bên dưới, Diệp Lăng gật đầu coi như thừa nhận.
“Chỉ có thể nói rằng Thái Hư Thần Thụ quá mức thần kỳ.”
Diệp Lăng cảm thán, sợ rằng dù là Tây Vương Mẫu thì cũng phải thèm nhỏ dãi Thái Hư Thần Thụ!
“Được rồi, còn hơn một tháng nữa sẽ đến thời điểm chúng thần đại chiến.”
“Ngươi nghỉ ngơi cho khỏe đi.”
“Đến lúc đó, hãy dương danh Thái Hư Thiên Cung chúng ta!”
Hắc Vân Đế Quân kích động!