Tất cả mọi người tràn đầy kỳ vọng nhìn chằm chằm vào thân thể rực rỡ của Phù Đồ Đế Quân.
Nhất định phải ngăn cản đại quân xâm lấn, nhất định phải làm được!
Nếu không, kết cục sẽ là sinh linh đồ thán!
Dân bản địa không có Tiên Lực, nhưng bọn họ có thân thể mạnh mẽ, sức mạnh sánh ngang Tiên Lực, thậm chí còn có thể áp đảo Tiên lực!
Tỷ như Hải Yêu từng chiến đấu cùng Diệp Lăng, y đã mở ra sáu Thần Mạch, đủ sức để giẫm chết một cường giả Tứ Kiếp Tiên Đế.
Thể chất đáng sợ có thể kháng lại vô số công kích, dù là kẻ nào giao thủ với dân bản địa thì đều phải cẩn thận.
“Ba thanh kiếm mà cũng muốn cản đường tộc ta ư?”
Thân thể khổng lồ kia khinh thường nói, cự chưởng hung hăng đánh ra, cuốn theo uy lực vô biên, hung hăng chặn lại Huyết Kiếm đang lao đến.
Ầm!
Phù Đồ Đế Quân bỗng nhiên run rẩy, miệng hộc máu, nhưng kiếm trong tay y tản ra huyết quang sáng chói.
Huyết quang tận trời, chấn động thiên địa, xông phá thương khung.
“Giết!”
Ầm!
Kiếm quang lao thẳng đến thân thể khổng lồ của đối thủ, khi kiếm quang cắt qua thiên địa, thân thể đối thủ cũng khẽ run lên.
Thắng rồi ư?
Mọi người mừng như điên, nhưng ngay sau đó, bọn họ choáng váng, kinh hãi.
“Cút!”
Ba, một cái tát mang theo uy thế lôi lệ phong hành hung hăng đập trúng Phù Đồ Đế Quân.
Phù Đồ Đế Quân bị đánh bay không còn bóng dáng, thân ảnh khổng lồ vẫn đứng đó, cổ tay nhỏ giọt máu tươi màu tử quang!
“Tộc ta, hàng lâm!”
Thân ảnh kia đột nhiên hét lớn, thiên địa vỡ nát!
Từng luồng khí thể màu xám tro lượn lờ trong hư không, bay múa điên cuồng, Tiên Lực sôi trào.
Thiên địa tan vỡ, từng thân ảnh cường đại mang theo chiến ý đáng sợ xuất hiện, trong thời gian ngắn ngủi, thân ảnh bao phủ đầy trời.
“Tộc ta, hàng lâm Đế Vực!”
Viu!
Lực lượng Thần Mạch tản ra từ thân thể dân bản địa điên cuồng lan tràn trong trời đất.
Dân bản địa như đàn châu chấu khổng lồ phủ đầy trời, bọn họ xông xuống, lãnh thổ Đế Vực rộng lớn vô biên đã trở thành chiến địa!
“Hắc Vân Đế Quân bảo vệ Diệp Lăng, người khác theo ta chiến đấu!”
Hàn Cầm Hổ rống to, tu vi Bát Kiếp Tiên Đế bạo phát, những cường giả khác thần sắc ngưng trọng, theo Hàn Cầm Hổ xông ra ngoài.
Giờ chỉ có giết!
“Diệp Lăng, mau cùng ta trốn vào đại điện, ngươi tuyệt đối không thể tổn thất trong trận chiến này!”
“Ai! Má nó, ngươi đâu rồi, Diệp Lăng, trở lại cho ta!”
Hắc Vân Đế Quân đang nói chuyện, rồi bỗng nhiên xoay người nhưng không thấy Diệp Lăng đâu nữa, y lập tức kinh hãi mất sắc.
Trong không trung, cường giả dân bản địa dồn dập hàng lâm, gặp người liền giết!
Các thân thể phóng ra tử kim quang, lực lượng mạnh mẽ đáng sợ.
“Giết!”
Một gã dân bản địa đã mở mười Thần Mạch tấn công một cường giả Ngũ Kiếp Tiên Đế.
Bàn tay như quạt hương bồ vung đến kéo theo tiếng xé gió rít gào.
Rít!
Thanh âm đáng sợ khiến Ngũ Kiếp Tiên Đế kinh hãi, không thể ngăn cản!
Máu tươi văng tứ tung, tròng mắt mọi người chuyển màu đỏ sậm.
“Các huynh đệ, giết đám khốn kiếp này!”
Rống!
Các Tiên Đế phẫn nộ rống to, ngay sau đó, đại chiến hoàn toàn bùng nổ.
Còn Diệp Lăng chân đạp Lôi Vực, tay cầm Diệt Tiên Kiếm, ánh mắt vô tình, thân ảnh lướt đi như lưu quang.
Viu!
Kiếm quang lao nhanh, một kiếm làm thịt một dân bản địa mở 5 Thần Mạch, lực lượng mạnh mẽ trực tiếp nghiền nát thân thể kẻ địch.
Diệp Lăng đã mở ra sáu Thần Mạch, cộng thêm Diệt Cực Kim Thân và những thứ khác, thân thể Diệp Lăng không thua bất cứ dân bản địa trẻ tuổi nào.
Giờ hắn còn có Tiên Lực và Cửu Đại Tiên Anh, dù gặp phải cường giả đã mở 7 Thần Mạch thì hắn cũng dám chiến!
Toàn bộ Đế Vực chìm trong giết chóc, tất cả mọi người đều không thể chạy trốn.
Đây chính là vận mệnh của bọn họ.
Hoặc là giết, hoặc là chết!
Hắc Vân Đế Quân theo sát Diệp Lăng, nhìn hắn xông ngang đánh thẳng điên cuồng xuất thủ, chửi ầm lên.
“Diệp Lăng, ngươi điên rồi, trở lại cho ta!”
“Nhanh! Trở lại đây, nếu xảy ra chuyện, ngươi bảo ta phải giải thích thế nào với cung chủ!”
Hắc Vân Đế Quân tức giận, sao ngươi cứng đầu quá vậy, đây là đại sự đấy.
Dù ngươi mạnh mẽ thì cũng chỉ là một tiểu bối, ngay cả y còn chẳng dám chắc rằng mình có thể bất bại.
Lúc này, trong hư không, người khổng lồ đi một bước, hư không hoàn toàn vỡ nát.
Rầm rầm rầm rầm!
Đột nhiên, bốn bóng người xuất hiện giữa thiên địa, hoàn toàn bao vây kẻ kia!
“Thế trận lớn thật, bốn vị tự thân xuất mã ư?”
“Thái Hư Đế Quân, Hạ Hoàng, Di Vong Lão Ma, Tử Khí Thiên Hoàng!”
“Chà chà, các ngươi coi trọng ta quá đấy.”
Người khổng lồ cười lạnh, nhìn bốn nhân vật đáng sợ vây quanh mình.
Bốn vị bá chủ này là những người đứng đầu 4 đại thế lực tung hoành Đế Vực.
4 người đều là cường giả Cửu Kiếp Tiên Đế hậu kỳ, cực kì cường đại, trấn áp không biết bao nhiêu hạng người.
“Phạm Thiên Hoàng, Đế Vực không phải nơi các ngươi có thể càn rỡ.”
Thái Hư Đế Quân chậm rãi nói, trong tay xuất hiện một thanh trường thương xán lạn!
Phạm Thiên Hoàng!
Nhân vật cấp bậc lão tổ trong bộ tộc dân bản địa, thân phận địa vị không kém An Thiên Vương bao nhiêu!
Nếu bàn về thực lực chân chính, gã đã cùng cấp bậc với Thánh Nhân, vậy mà gã còn kém hơn An Thiên Vương một chút!
Nếu ở ngoại giới, sợ rằng dù bốn đại cường giả liên thủ thì cũng đều bại dưới tay Thánh Nhân.
Nhưng đây là Đế Vực, bốn đại cường giả mạnh mẽ vô biên, chiến với kẻ địch không có Tiên Lực như Phạm Thiên Hoàng cũng không quá khó khăn.
“Đế Vực?”
“Nghìn năm trước, nếu không có Kim Lan Đế Quân, chỉ bằng bốn người các ngươi thì ngăn cản được ta sao?”
Phạm Thiên Hoàng bẻ cổ, cười dữ tợn, thần sắc băng lãnh.
Nghìn năm trước, Kim Lan Đế Quân độc chiến Phạm Thiên Hoàng, đánh cho Phạm Thiên Hoàng trọng thương, phải nghỉ ngơi nghìn năm.
“Phạm Thiên Hoàng, ngươi đừng quên, nghìn năm trước phe ngươi có An Thiên Vương!”
“Mà bây giờ, Thiên Vương không ở đây, Thiên Hoàng ngươi sao có thể thành công?”
Hạ Hoàng mặc long bào tử kim cười lạnh một tiếng, tay cầm một thanh trường kiếm, uy nghiêm vô song.
An Thiên Vương!
Đó mới là nhân vật đáng sợ chân chính khiến vô số Tiên Đế kinh hãi.
“An Thiên Vương?”
Phạm Thiên Hoàng cười lạnh, sắc mặt hoàn toàn âm trầm.
“Đám tiểu bối các ngươi đi chết đi!”
Ầm!
Một thanh cự chùy xuất hiện trong tay Phạm Thiên Hoàng, ngay sau đó nó vung mạnh!