Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1222 - Chương 1223: Đại Loạn Bắt Đầu

Chương 1223: Đại loạn bắt đầu

Câu nói đó như rạch lại vết sẹp trong nội tâm Phạm Thiên Hoàng, gã hoàn toàn điên cuồng.

Gã cầm cự chùy không ngừng vung đánh, từng đạo tử quang bén nhọn phóng ra theo cự chùy.

Xuy xuy!

Tử quang phóng ra, hư không bị xé rách.

Bốn đại bá chủ thần tình nghiêm túc nhìn nhau, rồi kết thành đại trận, cùng tấn công Phạm Thiên Hoàng.

Lúc này, khắp lãnh thổ Đế Vực đều diễn ra cảnh chém giết!

Bộ tộc dân bản địa xuất hiện khiến cả Đế Vực lâm vào tình cảnh nước sôi lửa bỏng, chiến tranh bạo phát.

Diệp Lăng cầm Diệt Tiên Kiếm, sát cơ dạt dào, trong mắt lóe ra sát cơ lạnh như băng.

Đại quân dân bản địa rất đông, có cả cường giả mở ra hơn 10 Thần Mạch, mạnh mẽ sánh ngang Hàn Cầm Hổ.

Nhưng những cường giả này đều đã bị Hàn Cầm Hổ hoặc cường giả mạnh hơn cầm chân, không cho đi giết chóc lung tung.

Còn dư lại là những cường giả đã mở 5 đến 9 Thần Mạch, những kẻ yếu hơn thì không có tư cách tiến công Đế Vực.

Đế Vực, lãnh thổ của Tiên Đế!

Một lãnh thổ bị đại quân xâm lấn, nếu là lãnh thổ khác, sợ rằng lành ít dữ nhiều.

Dù vậy, Đế Vực chỉ có Tiên Đế vẫn đang trong cảnh nước sôi lửa bỏng.

Bốn đại bá chủ ứng chiến Phạm Thiên Hoàng, đánh cho hư không rách nát tả tơi, nguy cơ hiển hiện.

Bá chủ các thế lực khác cùng với các Cửu Kiếp Tiên Đế nghênh chiến các cường giả có 10 Thần Mạch trở lên.

Đại chiến bao phủ toàn bộ Đế Vực!

Diệp Lăng cả người tắm máu, thần sắc nghiêm nghị, Diệt Tiên Kiếm đã giết không biết bao nhiêu kẻ địch không có mắt.

“Tiểu bối Tiên Đế, ngươi chết đi!”

Rống!

Trong nháy mắt, một gã cường giả mở ra chín Thần Mạch thần sắc dữ tợn tấn công Diệp Lăng.

Dù Diệp Lăng cố gắng hết sức nhưng vẫn không phải là đối thủ của gã, dù sao chênh lệch Thần Mạch cũng tương tự như chênh lệch cảnh giới.

Một bước một tầng trời, mỗi tầng cách biệt như trời với đất!

Ầm!

Một quyền đập ra, cường giả dân bản địa điên cuồng tấn công Diệp Lăng.

Sau lưng gã toát ra lực lượng đáng sợ như cơn sóng thần như muốn cuốn phăng Diệp Lăng, nó hóa thành một đầu Tử Long dữ tợn, lao về phía hắn.

Grào!

Quyền phong mạnh mẽ rít gào, Diệp Lăng không hề bối rối, trong thân thể, lực lượng hoàn toàn bạo phát.

Ầm!

Cửu Đại Tiên Anh xoay tròn, từng cỗ Tiên Lực hung hãn du tẩu toàn thân.

Vù vù!

Từng luồng kim quang phóng ra từ cơ thể hắn, hóa thành bộ giáp bao ngoài cơ thể, đó là Diệt Cực Kim Thân bát trọng!

“Long Phượng bảo thể, ngưng tụ!”

Diệp Lăng gầm lên, ngay sau đó, năm đạo Long Phượng bảo thể xuất hiện.

Trong nháy mắt năm đạo Long Phượng bảo thể xuất hiện, hư không chấn động, ngay sau đó, có thêm một đạo Long Phượng bảo thể ngưng tụ thành hình!

6 đạo!

6 đạo Long Phượng bảo thể, giờ khắc này, Diệp Lăng đang điên cuồng đột phá!

“Cút ngay!”

Diệp Lăng nổi giận gầm lên, lực lượng sáu Thần Mạch phun trào, mạnh mẽ vô biên.

Bạch!

Diệp Lăng cầm Diệt Tiên Kiếm, hai tay nắm chặt, nghiến răng nghiến lợi, hung hăng chém ra!

Kiếm quang lao nhanh như xé gió, hung mãnh lao về phía cường giả dân bản địa.

Coong!

Quyền phong va chạm Diệt Tiên Kiếm, tia lửa khắp nơi.

Diệp Lăng bay ngược như diều đứt dây, miệng phun máu tươi, ngã mạnh xuống đất.

Khí huyết quay cuồng, ngũ tạng lục phủ như bị thiêu đốt, kẻ kia chỉ dùng duy nhất một quyền đã đánh hắn trọng thương.

Giờ khắc này, Bát Trọng Cửu U Đế Công bắt đầu chữa trị thương thế cho Diệp Lăng, mau chóng giúp Diệp Lăng trở về trạng thái đỉnh phong.

Còn cường giả dân bản địa kia đã phải lùi lại ba bước, trên khuôn mặt lộ vẻ rung động.

Một Tam Kiếp Tiên Đế sơ kỳ mà có thể khiến gã lui ba bước ư?

Làm sao có thể?!

“Đi chết đi!”

Cường giả dân bản địa cảm giác khuất nhục rống to, gã lao đến.

Ầm!

Gã lại ra quyền, tử quang ngưng tụ trên nắm đấm.

Hào quang bao phủ nắm tay gã, toát ra lực lượng làm thiên địa rung động, đó là lực lượng bản nguyên trong Thần Mạch.

Đùng!

Gã hung hăng ra quyền, phi thẳng về phía Diệp Lăng, như lôi vân cuồn cuộn, sóng lớn cuộn trào mãnh liệt.

Diệp Lăng chấn động, hắn cắn răng đứng dậy, hắn tuyệt đối không thể đỡ được một quyền này, nhưng hắn lại không thể lui bước.

Là nam nhân thì không thể kinh sợ!

“Cút!”

Đột nhiên, một bóng đen xuất hiện trước mặt Diệp Lăng, tay cầm trường thương, hung hăng đâm một cái.

Ba!

Âm thanh như không khí tan vỡ vang lên, cường giả dân bản địa lùi lại, nắm tay bị thương chảy máu!

Là Hắc Vân Đế Quân!

Hắc Vân Đế Quân Thất Kiếp hậu kỳ đã kịp thời chạy tới, Tiên Khí mênh mông, uy nghiêm vô song.

Cường giả dân bản địa nhìn thấy Hắc Vân Đế Quân, gã lộ vẻ mặt dữ tợn phẫn nộ, rồi cúi đầu nhìn nắm đấm của mình, nở nụ cười tàn nhẫn, sau đó lập tức hóa thành một đạo lưu quang phi thẳng về phía Hắc Vân Đế Quân.

“Diệp Lăng, mau trở lại đại điện, nơi đó có thủ hộ đại trận, nhanh lên!”

Hắc Vân Đế Quân vội quát, rồi lập tức lao đến giao chiến cùng dân bản địa kia.

Trở về?

Diệp Lăng thở hổn hển, tròng mắt ánh lên màu đỏ tươi.

“Trốn trong cung thì ta lịch lãm sinh tử kiểu gì?!”

“Ta vốn đến đây để rèn luyện, không để ý đến sinh tử!”

“Dân bản địa ư?”

“Trong dũng sĩ đại chiến lần trước, ta còn chưa lãnh giáo đủ đâu!”

Diệp Lăng điên cuồng hét lên, khí tức vô biên càn quét bốn phía.

Ầm!

Thân thể Diệp Lăng phát ra thần quang rực rỡ, khí tức của hắn ngưng tụ tới cực hạn!

Hắc Vân Đế Quân đang chiến đấu kịch liệt, thấy Diệp Lăng lại lao đi chém giết, y tức muốn chết.

Tên khốn kiếp này điên rồi!

Người khác trốn còn không kịp, hắn lại la hét xông vào chiến trường.

Tên khốn kiếp này muốn tìm phiền toái cho mình sao?!

Diệp Lăng là đòn sát thủ của Thái Hư Thiên Cung trong chúng thần trận chiến!

Không thể tổn thất!

“Chết đi cho ta!”

Hắc Vân Đế Quân nổi cơn điên, trường thương quay vòng vung mạnh, cực kì cường hãn.

Diệp Lăng mặc giáp trụ tràn đầy lôi đình vọt vào đại quân dân bản địa.

Viu!

Kiếm quang lóe sáng, tung hoành bát phương!

Đúng lúc này, một thân ảnh đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Lăng, kẻ đó cười dữ tợn, cực kì tàn nhẫn.

“Chúng ta, lại gặp mặt!”

Bình Luận (0)
Comment