Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1223 - Chương 1224: Lại Đánh Bại Hải Mãnh!

Chương 1224: Lại đánh bại Hải Mãnh!

Trước mặt Diệp Lăng là một người đàn ông được bao phủ bởi tử kim quang.

Hải Mãnh!

Thiên tài Hải Vu nhất tộc từng bị Diệp Lăng vả mặt, còn đánh gãy một cánh tay.

Thiên tài mở ra bảy Thần Mạch bị Diệp Lăng đánh ngã xuống đất dễ như trở bàn tay, khiến vô số dân bản địa kinh ngạc há hốc miệng.

Không ngờ gã cũng tới tấn công Đế Vực!

Thần Mạch thứ 8 đã gần mở ra, có thể tính là đang có 7 cái rưỡi!

Diệp Lăng liếc mắt đã nhìn thấu thực lực gã, hắn có chút kinh ngạc, tốc độ đột phá của người này nhanh thật.

Tuy chỉ thêm nửa cái Thần Mạch, nhưng lực lượng gia tăng lại đủ để khiến đối thủ tuyệt vọng.

“Diệp Lăng, khuất nhục trong dũng sĩ đại chiến, dù ta chết cũng khó mà quên.”

“Thiên đạo có mắt, để ta đến Đế Vực gặp lại ngươi, quả thật là thống khoái!”

Hải Mãnh, người từng được coi là thiên tài, tự tin chiến một trận, rồi phải hứng chịu khuất nhục làm gã suốt đời khó quên.

Bốn phía đang tràn ngập cường giả chém giết lẫn nhau, vậy mà lại nhường chiến trường cho Hải Mãnh.

Trong nháy mắt, cường giả bốn phương quanh đây đều lùi xa, tạo ra một khu vực vắng vẻ cho Hải Mãnh.

Dân bản địa đều cao ngạo không gì sánh được, bọn họ hiểu Hải Mãnh đã từng trải qua điều gì, đương nhiên cũng muốn cho Hải Mãnh một cơ hội báo thù!

Diệp Lăng liếc mắt nhìn gã, bảy Thần Mạch rưỡi mà thôi, vậy thì thế nào?

Hắn đã dùng Phá Mạch Đan để mở ra Thần Mạch thứ 6, lại thêm Cửu U Đế Công đột phá, cực điểm chân ý đại thành, lĩnh ngộ hủy diệt chân ý.

Thực lực của hắn cũng tăng nhanh như ngồi hỏa tiễn!

“Lúc trước ta có thể đánh bại ngươi, hiện nay ta có thể giết ngươi!”

Diệp Lăng bình thản nói, rồi hắn cười lạnh một tiếng, sáu Thần Mạch trong cơ thể không hề che giấu, điên cuồng khai mở!

Ầm!

Lực lượng đáng sợ lan tràn, thậm chí khiến hư không chung quanh bị ảnh hưởng.

“Cái gì?! Không thể nào!”

Hải Mãnh lùi lại, gã trừng mắt, tại sao Diệp Lăng lại đột phá sáu Thần Mạch?!

Không thể nào, gã biết đột phá Thần Mạch khó khăn đến mức nào, trong thời gian ngắn ngủi, Diệp Lăng lại mở thêm một Thần Mạch nữa ư?

“Không đúng! Là Phá Mạch Đan!”

“Nhất định là Phá Mạch Đan, An Thiên Vương đại nhân đã cho ngươi một viên Phá Mạch Đan!”

Hải Mãnh đột nhiên nhớ ra cái gì đó, cắn răng nghiến lợi quát, thần sắc vô cùng dữ tợn.

Phá Mạch Đan!

Đây chính là bảo vật trân quý nhất dành cho quán quân dũng sĩ đại chiến, nhưng An Thiên Vương đại nhân lại cho tên Tiên Đế này!

Hải Mãnh phẫn nộ, nhưng nhiều hơn là cảm giác ghen ghét hâm mộ.

“Diệp Lăng! Ngươi mở sáu Thần Mạch thì sao?!”

“Ta nhiều hơn ngươi một cái rưỡi, ngươi vẫn sẽ bị ta nghiền ép!”

Ầm!

Cánh tay Hải Mãnh chấn động, đại địa dưới chân run rẩy, con ngươi gã đỏ lên.

Đột nhiên, Hải Mãnh ngửa mặt rống to, lồng ngực không ngừng phập phồng, từng luồng lực lượng đáng sợ theo Thần Mạch tràn ngập toàn thân trong nháy mắt.

“Giết!”

Hải Mãnh nổi giận gầm lên, trực tiếp xông qua, bàn tay hung hăng vỗ xuống.

Rầm rầm rầm!

Nơi bàn tay quét qua đều kéo theo một trận nổ tung liên tục, đáng sợ vô song.

Thần sắc Hải Mãnh dữ tợn, nụ cười lành lạnh, khiến kẻ khác nhìn mà rợn cả tóc gáy.

Gã tựa như ác quỷ bò ra từ Cửu U địa ngục.

Đối diện, Diệp Lăng cười lạnh một tiếng, chân giẫm một cái, Lôi Vực lập tức bạo phát.

Viu!

Từng đạo lôi đình hóa thành Lôi Long lao đi.

Grào!

Tiếng Long ngâm vang vọng, bọn chúng điên cuồng lao tới, rung chuyển thiên địa.

Ầm!

Ngay sau đó, Hải Mãnh đập ra một quyền, nắm tay mạnh mẽ đánh nát Lôi Long.

Lôi quang bay vù vù đầy trời, Hải Mãnh bước ra từ trong lôi quang.

“Diệp Lăng, hôm nay chính là tử kiếp của ngươi, ngươi không còn đường sống đâu!”

Hải Mãnh bình thản nói, cực kì kiêu ngạo, sau khi đột phá, gã tràn đầy tự tin.

Một quyền vừa rồi khiến Hải Mãnh càng thêm tin rằng mình có thể làm thịt Diệp Lăng.

Diệp Lăng lập tức cười âm lãnh, đúng là một kẻ không biết trời cao đất rộng, thật ngu xuẩn.

“Nếu thế, ngươi hãy thử một chút đi!”

Diệp Lăng bước đến, Diệt Tiên Kiếm đột nhiên phát ra huyết quang vạn trượng, xông phá thiên địa.

Huyết quang ẩn chứa khí tức tĩnh mịch, nồng nặc khí tức hủy diệt, thậm chí ăn mòn cả hư không.

“Nhất Kiếm Luân Hồi, tiễn ngươi vào Cửu U!”

Diệp Lăng cười lạnh, Diệt Tiên Kiếm chém tới, mũi kiếm xuất hiện một lỗ đen.

Ầm!

Lỗ đen kia đột nhiên tăng vọt, trở thành một hố đen vô cùng kinh khủng, cắn nuốt hết thảy.

Nhất Kiếm Luân Hồi!

Một trong những thần thông công kích mạnh nhất của Diệp Lăng, không biết bao nhiêu người đã chết dưới một kiếm này.

Lỗ đen không ngừng cắn nuốt hư không, vang lên thanh âm khiến lòng người phát lạnh.

Thịch thịch!

Hải Mãnh lui lại hai bước, rõ ràng là gã đã kinh sợ, cảm nhận được sự nguy hiểm của một kiếm này.

“Vậy thì sao? Đối với ta mà nói, Tiên Lực chỉ là thứ vô dụng!”

“Lực lượng Thần Mạch mới là mạnh nhất!”

“Giết!”

Ngay sau đó Hải Mãnh rống to, chẳng khác gì đang cổ động chính mình, rồi gã hung hăng lao về phía Diệp Lăng.

Diệp Lăng mỉm cười băng lãnh, con ngươi tràn đầy khinh miệt.

“Ngươi cho rằng mình là Nghĩa Hòa Đoàn được thần phù hộ sao?!”

Ầm!

Cổ tay Diệp Lăng bộc phát ra lực lượng vạn quân, mạnh mẽ vung kiếm, Diệt Tiên Kiếm lao vút ra.

Kiếm quang cuồn cuộn kéo theo lỗ đen điên cuồng, tất cả hư không trước mắt đều vỡ nát.

“Giết!”

Hải Mãnh giận dữ, nắm tay tỏa ra quang mang xán lạn đến mức tận cùng, ngưng tụ thành một điểm, như muốn xuyên thủng lỗ đen.

Không gian như tê liệt, thời gian như ngưng lại.

Lỗ đen điên cuồng va chạm nắm tay Hải Mãnh.

Ngay sau đó, sức cắn nuốt vô song hoàn toàn thôn phệ quyền quang của Hải Mãnh!

“Không!”

Hải Mãnh trợn to hai mắt, máu phun ra từ cơ thể, bay ra ngã xuống.

Ầm!

Hải Mãnh ngã mạnh xuống đất, sắc mặt trắng bệch, trên ngực xuất hiện một cái lỗ đáng sợ.

“Không thể! Không thể!”

Hải Mãnh nằm trên đất, mặt mũi trắng bệch, hai mắt không còn chiến ý!

Chỉ còn lại sợ hãi, khủng hoảng.

Hải Mãnh sợ rồi, gã sợ tới cực điểm!

Liên tiếp thua hai lần trong tay Diệp Lăng, lần nào cũng khuất nhục.

Đừng nói đến tôn nghiêm hay mặt mũi, giờ thì đến gan gã cũng đau.

“Ta nói rồi, ngươi chỉ là con kiến hôi mà thôi!”

Diệp Lăng bình thản nói, chậm rãi bước tới.

Đùng!

Ngay sau đó, khí tức hắn bùng nổ như núi lửa phun trào.

Cảnh giới hoàn toàn buông lỏng!

Bình Luận (0)
Comment