Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1230 - Chương 1231: Tứ Vương Chiến Thiên Hoàng!

Chương 1231: Tứ Vương Chiến Thiên Hoàng!

Trận chiến ấy là trận chiến mấu chốt quyết định thắng bại cuối cùng giữa Đế Vực và bộ tộc dân bản địa.

Trận chiến này quyết định sự sống còn của hai phe, là trận so đấu của Vương Giả!

Bốn bá chủ của Đế Vực vây công bá chủ Phạm Thiên Hoàng của dân bản địa!

Chiến trường này thảm thiết nhất, điên cuồng nhất, hầu như mỗi lần công kích đều đánh nát hư không.

Sóng sức mạnh làn ra xung quanh khiến các cường giả khác không dám tới gần, quanh đó vô cùng trống trải!

Trong không trung, Phạm Thiên Hoàng toàn thân lượn lờ tử quang, mười hai Thần Mạch trong cơ thể toàn bộ khai hỏa.

Lực lượng ấy đủ để hủy thiên diệt địa, dù là bốn đại bá chủ thì cũng không dám độc chiến với Phạm Thiên Hoàng.

Bốn bá chủ đều cảm thấy may mắn vì An Thiên Vương không đến, nếu không, e là trận chiến này đã thất bại từ lâu.

Cánh tay Phạm Thiên Hoàng ẩn chứa uy lực đáng sợ, nó chỉ lóe lên một chút cũng đủ để hủy diệ một phương trời.

Bốn bá chủ liên thủ, cộng thêm vận dụng cả đại trận mới miễn cưỡng đấu ngang tay Phạm Thiên Hoàng.

Trong mắt Diệp Lăng, thực lực Phạm Thiên Hoàng đã sánh bằng hắn kiếp trước, đó là lực lượng tiệm cận Thánh Nhân.

Đương nhiên tiệm cận chỉ là tiệm cận, vẫn chưa phải là Thánh Nhân.

Bất cứ Thánh Nhân nào đến đây cũng có thể miểu sát gã thành cặn bã trong nháy mắt.

Thái Hư Đế Quân cầm trường thương, thần uy mênh mông cuồn cuộn, trong mắt tràn đầy sát cơ, ông đâm ra một thương, thiên địa bị xuyên thủng triệt để.

Ùng ùng!

Ba bá chủ còn lại cũng lập tức tấn công, Phạm Thiên Hoàng không tránh không né, trực tiếp phản kích.

Ba!

Lực lượng cường đại đánh bay trường thương của Thái Hư Đế Quân, dư ba còn khiến ba bá chủ phải lùi lại.

Diệp Lăng lộ vẻ ngưng trọng, bốn đại bá chủ liên thủ mà không thể chiếm thượng phong, nếu tiếp tục như thế, khi Phạm Thiên Hoàng dùng hết sức phản kích, chờ đợi bọn họ sẽ là kết cục thảm thiết.

“Tin tưởng Đế Quân, bọn họ nhất định sẽ thắng!”

Hắc Vân Đế Quân đứng cạnh máu me đầy người, kiên nghị nói, trong mắt tràn đầy hi vọng.

Diệp Lăng nhìn y, không nói gì, chỉ trong lòng đã có phán đoán.

Thắng ư?

Không dễ đâu!

Trên những chiến trường khác, cường giả Đế Vực chiếm thượng phong tuyệt đối, một mình Hàn Cầm Hổ đối chiến ba cường giả mở ra mười Thần Mạch, vậy mà vẫn thần uy ngút ngàn, một người một thương tựa như sát thần, thế không thể đỡ.

Viu!

“Hàn Cầm Hổ, ta đấu với ngươi!”

Thanh âm vừa dứt, một nắm tay đột nhiên xuất hiện trước mặt Hàn Cầm Hổ, lực lượng cường đại ẩn chứa trong nắm tay.

Hàn Cầm Hổ dữ tợn rống lên, trường thương mạnh mẽ gầm thét đánh trả.

Coong!

Tia lửa văng khắp nơi, trường thương tưởng như bất bại vậy mà không thể phá nát nắm tay kia.

“Hóa ra là ngươi!”

Hàn Cầm Hổ thấy rõ người đến là ai, y cười dữ tợn, lập tức tấn công.

Tiên Lực bạo phát.

Cường giả này đã mở ra 11 Thần Mạch, thực lực tương đương Bát Kiếp Tiên Đế.

Các cường giả khác, kể cả tán tu hiện giờ cũng đều điên cuồng.

“Kiếp số, kiếp số!”

Hắc Vân Đế Quân lắc đầu, chỉ biết thở dài, trong mắt bừng bừng chiến ý nóng bỏng.

Y muốn xông qua, kề vai chiến đấu cùng một đám huynh đệ!

Nhưng y phải bảo vệ Diệp Lăng, đối với Thái Hư Thiên Cung, Diệp Lăng rất trọng yếu a.

“Thật ra Đế Quân có thể đi giết địch.”

“Một mình ta sao có thể so với toàn bộ đại cục.”

“Hơn nữa ngươi phải tin tưởng ta, ta tuyệt đối sẽ không xảy ra việc gì!”

Diệp Lăng bình thản nói, thần sắc kiên nghị, Hắc Vân Đế Quân kinh ngạc nhìn hắn.

Không xảy ra việc gì ư?

Quỷ mới biết ngươi sẽ ra sao.

Trong chiến trường cường giả như mây này, một Tam Kiếp Tiên Đế đỉnh phong như ngươi thì nhằm nhò gì.

“Hãy tin ta!”

Diệp Lăng gằn trọng nói, Hắc Vân Đế Quân thấy vậy, con ngươi bắt đầu cháy rừng rực.

“Được, nếu thế thì ta đi đây, ngươi hãy cẩn thận, đừng xông ra ngoài!”

Hắc Vân Đế Quân giao phó xong, lập tức cầm trường thương lao ra ngoài.

Diệp Lăng hít sâu một hơi, hắn không xông ra, hiện nay cuộc chiến đã đến thời khắc thảm thiết nhất.

Cảnh giới như hắn căn bản là không đủ, không có chút tác dụng gì trong chiến trường.

Quan trọng nhất vẫn là cuộc chiến giữa bốn đại bá chủ cùng Phạm Thiên Hoàng!

Ầm!

Đột nhiên, Thái Hư Đế Quân bị đánh bay đi như diều đứt dây, máu tươi văng ra.

“Hạ Hoàng! Mau ra tay!”

Di Vong Lão Ma mặc hắc bào rống to, tay vung lên, tám đạo thần quang rực rỡ phóng lên cao.

Vù vù!

Tám đạo thần quang hóa thành tám khối ngọc bài, trong nháy mắt đã bao vây Phạm Thiên Hoàng.

Lực lượng tràn ngập tám khối ngọc bài, ngưng tụ thành một lực lượng vô cùng mạnh mẽ nhốt Phạm Thiên Hoàng ở chính giữa.

Thần khí!

Diệp Lăng hơi chấn động, tám khối ngọc bài này là Thần khí, hơn nữa có tác dụng tương tự Bát Cực Khốn Thần Châu.

Hạ Hoàng mặc long bào thấy vậy, tay phất lên, trong tay xuất hiện một cây gậy trúc.

Nó trông như một cây gậy trúc tầm thường!

Toàn thân gậy trúc ánh màu bích lục, lóe ra quang mang mơ hồ, lộ ra một luồng khí độ huyền diệu.

“Sơn hà, trấn!”

Rầm rầm!

Cây gậy trúc lướt đến giữa không trung, ngay sau đó, gậy trúc huyễn hóa ra hàng tỉ hư ảnh.

Ầm!

Trong ánh mắt rung động của Diệp Lăng, cây gậy trúc kia hóa thành từng đòn công kích bén nhọn tấn công Phạm Thiên Hoàng.

“Cút ngay!”

Ầm!

Phạm Thiên Hoàng vỗ tay, vòng vây tám khối ngọc bài đột nhiên nứt ra một khe nứt.

Phạm Thiên Hoàng đột nhiên phóng ra lệ khí, ánh mắt tràn đầy sát khí vô biên.

“Chỉ là bốn con kiến nhỏ mà cũng dám xưng vương ư?”

Phạm Thiên Hoàng lạnh lùng khinh miệt, gã lập tức xuất chưởng về phía vô số gậy trúc đang giáng xuống.

Rầm rầm rầm!

Cự chưởng quét qua, vô số gậy trúc như mây đen che trời bạo tạc toàn bộ.

“Kim Quang Trảm, giết!”

Đột nhiên Tử Nhật Thiên Hoàng cũng xuất chiêu, đôi mắt lóe ra tử quang, tay điểm một cái.

Vù vù!

Trong hư không, một ánh hào quang rực rỡ vàng óng xuất hiện lướt qua thiên địa.

“Mẫn diệt!”

Vù vù!

Tử Nhật Thiên Hoàng lại điểm thêm một chỉ, đao quang kia lập tức lao về phía Phạm Thiên Hoàng.

Lúc này, Thái Hư Đế Quân toàn thân đẫm máu cũng đã trở về!

“Càn khôn thần thương, nhất thương định thiên địa!”

Vút!

Thái Hư Đế Quân hung hăng đâm một cái, trường thương lao đi.

Ngay sau đó, mọi người cùng hợp sức tấn công!

Phạm Thiên Hoàng gặp nguy cơ, mà Hạ Hoàng và Di Vong Lão Ma cũng ra đòn tấn công.

Bốn đại cường giả vây công, thi triển thần thông mạnh nhất!

Toàn bộ thiên địa như biến thành hư vô, Diệp Lăng đứng nơi xa cũng cảm thấy kinh hồn táng đảm.

Trên mặt đất, rất nhiều người vốn đang giao chiến đều ngừng lại, ngẩng đầu nhìn trận chiến trong hư không!

Vạn chúng chú mục!

Bình Luận (0)
Comment