Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1235 - Chương 1236: An Thiên Vương

Chương 1236: An Thiên Vương

Khi kiếm quang sáng chói như vầng thái dương xuất hiện sau lưng Kim Lan Đế Quân, mọi người đều trừng mắt nhìn.

Đây là... Kim Lan Đế Quân tuyên chiến với An Thiên Vương ư?

Trời ạ!

Vô số cường giả không thể tin nổi, Kim Lan Đế Quân điên rồi sao?

Ầm!

Vạn đạo kiếm quang huyền phù trong không trung, không ngừng chấn động.

“Nếu ngươi muốn thử, vậy ta vui lòng phụng bồi!”

An Thiên Vương nhìn Kim Lan Đế Quân, vẻ mặt ông đạm mạc, không chút kiêng kỵ.

Ông có niềm tin tuyệt đối vào thực lực của chính mình, nếu không, sao ông có thể bình tĩnh như vậy.

“Nếu thế, hãy đỡ một kiếm của ta!”

“Kiếm ngưng!”

Rầm rầm rầm rầm!

Ngay sau đó, vạn kiếm ngưng tụ thành một đoàn kim quang rực rỡ, lực lượng mãnh liệt khủng bố dâng trào.

Vù vù!

Sau khi kim quang mờ đi, trước mắt mọi người xuất hiện một thanh kiếm khổng lồ như mang theo lực lượng Thiên Đạo!

Thanh cự kiếm tỏa ra hào quang rực rỡ, dường như có văn lộ mơ hồ khắc trên thân kiếm.

Từng luồng lực lượng mạnh mẽ mơ hồ không ngừng du tẩu trên văn lộ.

Bốn phía, các cường giả từng biến sắc, đặc biệt là Phạm Thiên Hoàng, sắc mặt gã vô cùng khó coi.

Kim Lan Đế Quân chết tiệt, kịch đấu cùng gã lâu như vậy mà vẫn không thi triển toàn lực!

Rõ ràng là đang vũ nhục gã, khiến lòng tự trọng cao ngất trời của Phạm Thiên Hoàng bị đả kích nặng nề.

“Đáng chết! Sớm muộn gì lão tử cũng xé xác ngươi!”

Phạm Thiên Hoàng rống giận, ngay sau đó, gã lặng yên biến mất giữa thiên địa, không có bất kỳ ai phát hiện.

An Thiên Vương nheo mắt, cảm thấy Phạm Thiên Hoàng đã biến mất, vừa muốn xoay người, kiếm của Kim Lan Đế Quân đã phóng tới.

“Kiếm ngưng, sát nhân!”

Ầm!

Khi hai tay Kim Lan Đế Quân bỗng nhiên nắm chặt, một khí tức cường đại như mưa dông gió giật càn quét bạo phát từ trên thân y.

Tóc dài bay múa, thần sắc dữ tợn, hai tay nắm hư không, sau đó y đột nhiên trừng mắt.

“Giếtttt!”

Hai tay hung hăng trảm một cái, cự kiếm trong hư không chuyển động.

Rầm rầm!

Cự kiếm chém xuống như rẽ ra một con đường hoang vắng giữa biển sâu.

Kiếm quang cuồng bạo, khí tức chấn động!

Sắc mặt bốn đại cường giả đứng gần lập tức đại biến, đều vội vã lùi lại.

Rầm rầm!

Cả các cường giả trong thành cũng vội vã thi triển Tiên Lực, bảo hộ chính mình, sợ bị dư uy lan đến.

Cự kiếm lao đến, nhưng An Thiên Vương vẫn đạm mạc như trước, con ngươi tỏa ra thần quang của ông đột nhiên co lại, bàn tay vươn ra.

“Chút tài mọn, phá cho ta!”

Ầm!

Bàn tay dường như xé rách hư không, bỏ qua tất cả quy tắc, xuyên thủng vạn vật, vươn thẳng về phía cự kiếm.

Hai ngón tay khép lại bỗng nhiên đâm một cái, hư không lập tức sụp đổ tạo thành một cái động, tựa như trang giấy trắng bị đâm xuyên qua.

Xuy xuy... dường như hư không cũng muốn chạy trốn, khí lưu cuồn cuộn bắt đầu khởi động.

Mọi người trừng mắt nhìn ngón tay nhẹ nhàng đâm cự kiếm thần uy mênh mông một cái.

Ba ~~~~~~!

Trong nháy mắt, trên thân kiếm xuất hiện vết tích nứt vỡ tựa như thủy tinh bể nát.

“Cái gì?! An Thiên Vương quá mạnh!”

“Con bà nó! Đây mà là người sao? Rốt cuộc cảnh giới của ông ta là gì? Chẳng lẽ là Thánh Nhân?”

“Không thể nào, bộ tộc dân bản địa sao có Thánh Nhân được!”

Tất cả Tiên Đế đều choáng váng, Kim Lan Đế Quân bất bại trong mắt bọn họ đã thi triển ra thần thông mạnh mẽ, nhưng lại bị hai ngón tay của An Thiên Vương đâm phá ư?

Không thể nào!

Rầm rầm!

Cự kiếm vỡ vụn, An Thiên Vương vĩ ngạn đứng giữa các mảnh vỡ, thần sắc đạm nhiên, phong khinh vân đạm.

Hư Hóa thành, trong Thái Hư Thiên Cung, sắc mặt Diệp Lăng ngưng trọng nhìn An Thiên Vương.

“Quá mạnh, không thẹn là lão gia hỏa có thể đánh bại Thanh Đế, quả nhiên có thực lực Thánh Nhân.”

“Nhưng theo như ta hiểu, dù là người mở ra toàn bộ mười hai Thần Mạch thì tối đa chỉ có thực lực như Phạm Thiên Hoàng.”

“Vì sao thực lực An Thiên Vương lại khủng bố như vậy? Rốt cuộc là vì sao?”

Diệp Lăng nghi ngờ, hắn bức thiết muốn biết lí do, hắn cũng tu luyện Thần Mạch, đương nhiên là hy vọng mình có thể hiểu rõ mọi chuyện.

Đây là một đại lộ rộng rãi, hắn không hy vọng sau này mình càng đi thì đường càng hẹp.

“Kim Lan, ngươi không phải đối thủ của ta.”

“Nếu lại xuất thủ, đừng trách ta không khách khí.”

Giọng An Thiên Vương chấn động, thần sắc lạnh lùng, nếu ông đã nói ra thì chắc chắn không phải đùa giỡn!

Nếu còn dám động thủ, ông không ngại cho Kim Lan Đế Quân nếm thử cái gì gọi là sức mạnh áp đảo!

“Hắc Bạch Song Luân, ngưng!”

Kim Lan Đế Quân lộ vẻ dữ tợn, không thèm quan tâm, trường kiếm trong tay y tiêu thất!

Tay trái y xuất hiện một đoàn sương mù màu đen, còn tay phải lại hiện hữu một luồng sương trắng.

Rầm rầm!

Hai tay chậm rãi chuyển động, luồng sương lay động trong hư không, tạo thành một trận đồ bát quái!

Khi Trận đồ bát quái xuất hiện, thần sắc Kim Lan Đế Quân hoàn toàn lạnh lẽo.

“An Thiên Vương, ngươi đỡ thần thông của ta đã rồi hẵng nói!”

Rống!

Kim Lan Đế Quân tiến lên một bước, dường như là cả thế giới, uy áp đáng sợ cuồn cuộn tràn ra.

Ầm ầm!

Hai tay y phất động, trên trận đồ bát quái xuất hiện một vòng hắc quang cùng một vòng bạch quang.

Ánh sáng hắc bạch đan vào nhau, sinh ra lực lượng kinh khủng không ngừng oanh kích hư không.

Kim Lan Đế Quân là Cửu Kiếp Tiên Đế đỉnh phong, nếu không đối đầu Thánh Nhân, vậy y gần như là vô địch.

Dù là Diệp Lăng kiếp trước thì cũng không phải đối thủ của y, người có khả năng thắng y chắc chỉ có người như Tây Vương Mẫu.

Toàn bộ cường giả Đế Vực đều nhìn thấy Hắc Bạch Song Luân dâng lên trong hư không!

Mọi người nín thở nhìn chằm chằm.

“An Thiên Vương, đỡ đi!”

Ầm!

Hai tay Kim Lan Đế Quân đẩy ra, cả người y dường như bốc cháy, quanh thân thể bộc phát quang mang chói mắt.

Hào quang tận tời như hỏa diễm vô biên không ngừng đốt cháy hư không.

Xuy Xuy Xuy!

Kim Lan Đế Quân xuất động, Hắc Bạch Song Luân trên trận đồ bát quái hoàn toàn bộc phát.

Ầm ầm!

Hư không tả tơi, Kim Lan Đế Quân rống giận, trên thân thể bùng lên hỏa diễm tựa như dòng lũ chảy ngược.

Ầm!

Đôi mắt An Thiên Vương nghiêm túc hơn, bàn chân giẫm một cái, tử quang phóng lên cao.

“Cút!”

Sau khi gầm lên giận dữ, hai tay An Thiên Vương nắm tay, lực lượng cường đại từ mười hai Thần Mạch vọt tới song quyền.

Quyền âm chấn động Đế Vực!

Bình Luận (0)
Comment