Diệp Lăng rất tức giận, đúng vậy, rất tức giận. Nghĩ đến kiếp trước hắn tung hoành Tiên Giới, bao nhiêu cường giả thấy hắn cũng phải run rẩy. Lúc nào lại luân lạc tới mức bị một người phàm mỗi ngày nghĩ cách ám sát.
"Tên khốn kiếp, tiểu gia ta cần phải để cho anh nếm thử uy lực của cúc hoa đao, nhìn lỗ của anh chặt hay là cúc hoa đao của tôi lợi hại!"
Diệp Lăng cắn răng nói.
Giẫm chân ga một cái, xe X6 màu đỏ nhanh như điện chớp xông về phía con đường rộng rãi. Xe X6 này vốn là chuẩn bị cho Lưu Xảo, dù sao là vợ của mình, không thể không có phần. Mà hôm nay Diệp Lăng lái xe này ra ngoài, chỉ là vì màu đỏ phong tao xinh đẹp của chiếc xe này mà thôi.
Vừa mới gọi điện thoại cho Lâm Vũ Tình, bây giờ nha đầu kia đang ở tiểu khu Hoa Long chờ hắn đến. Sau khi nghe được địa chỉ này, Diệp Lăng cũng hơi ngẩn cả người. Vị trí địa lý của tiểu khu Hoa Long này rất ưu việt, giá phòng lại càng không rẻ. Mỗi mét vuông cũng hơn 4 vạn, chẳng lẽ nha đầu kia là một bạch phú mỹ?
Không suy nghĩ nhiều nữa, Diệp Lăng lại đạp chân ga, nửa tiếng trôi qua, chiếc xe màu đỏ đã dừng sát bên đường Lâm Vũ Tình đang đứng. Cửa sổ xe hạ xuống, đột nhiên ánh mắt Diệp Lăng không thể dời đi được.
Vốn Lâm Vũ Tình đã có vóc người nhu mì xinh đẹp. Hôm nay cô mặc một bộ váy màu vàng, mép váy dài tới đầu gối, lộ ra đôi chân nhỏ trắng nõn tinh xảo. Dưới ánh mặt trời lóe ra ánh sáng làm người mê say.
Cái cổ thiên nga trắng nõn làm cho người ta có ý nghĩ mê màng, gương mặt tinh xảo mọi ngày hôm nay cố ý trang điểm nhẹ. Làm cho Lâm Vũ Tình vừa tràn đầy khí tức thanh xuân lại có vài phần quyến rũ.
Ừng ực, Diệp Lăng nuốt một ngụm nước miếng, trái tim không chịu thua kém mà đập mạnh vài cái:
"Nha đầu, hôm nay em ăn mặc xinh đẹp như vậy, chẳng lẽ muốn bản tướng công bắt nạt em?"
Lâm Vũ Tình phong tình vạn chủng liếc mắt với Diệp Lăng, cố gắng ưỡn bộ ngực ngạo nghễ, sau đó khóe miệng cong lên nụ cười đắc ý. Hiển nhiên là rất thỏa mãn với biểu hiện của Diệp Lăng.
"Diệp đại ca, anh mượn xe lái tới đây sao?"
Lâm Vũ Tình mở cửa phụ ngồi vào xe, nghi ngờ hỏi.
BMW X6, coi như là ở thành phố Đông Hải cũng là loại xe đắt tiền. So với những chiếc xe 10 vạn, ở Đông Hải tất đất tất vàng này, xe hơn 10 vạn chỉ được coi là một phương tiện không cần phải đi bộ mà thôi.
Diệp Lăng cười đắc ý:
"Cắt, chút lòng thành, hiện tại anh có tiền, chúng ta đi đâu?"
"Phố đồ cổ!"
Lâm Vũ Tình mỉm cười, nhìn Diệp Lăng một cước đạp chân ga, đang giả bộ làm vịt chết. Hắn sợ, sợ chính mình không cầm được. Bên người là một tiểu yêu tinh biết giày vò người, hắn thật hận không thể ăn Lâm Vũ Tình ngay bây giờ.
Nhất là trên đường đi, Lâm Vũ Tình như có như không dùng cánh tay như ngọc cọ xát lên mu bàn tay của Diệp Lăng, chọc Diệp Lăng nổi lửa. Lửa nóng từ lòng bàn chân trực tiếp xông lên đỉnh đầu, kém chút nữa đã dẫn ra tâm ma của hắn.
"Yêu tinh, yêu tinh, thật cmn đúng là một yêu tinh mà. Em chờ, một ngày nào đó anh sẽ ăn sạch em!"
Diệp Lăng nuốt nước bọt, trong mắt đều là đốm lửa.
Một bên, khuôn mặt của Lâm Vũ Tình cũng đã đỏ bừng. Rất hiển nhiên là cô cố ý làm như vậy. Từ ngày bị Diệp Lăng cường hôn trong phòng thuê kia, là một nữ thần đã cự tuyệt vô số người theo đuổi, cô hình như đã rơi vào trong bẫy của Diệp Lăng rồi.
Nam theo đuổi nữ, cách một ngọn núi, nữ theo đuổi nam, chỉ cách một lớp giấy, đâm một cái là rách. Hơn nữa phụ nữ ở giai đoạn này đối với những hành động mình làm hay chỉ số IQ đều sẽ tăng lên một cách ưu việt giống Albert Einstein. Đến khi chân chính yêu đương rồi, lại trực tiếp rơi xuống số âm, cái này chắc là chỉ số IQ và tình yêu bị tiêu hao trong khoảng thời gian yêu đương đi?
Trên đường phố rộng rãi, dòng xe cộ cuồn cuộn chạy ngược xuôi. Thành phố có tính quốc tế đặc biệt có sức hấp dẫn. Trong thời gian ngắn ngủi, phát triển mạnh mẽ trở thành thành phố kinh tế nổi tiếng thế giới. Nhưng bởi vì tốc độ phát triển quá nhanh, bị một bộ phận người dân ở thành phố này lên án.
Cót két, Diệp Lăng lái xe rất nhanh, xe X6 màu đỏ trực tiếp chui vào con hẻm đầy bẩn thỉu. Sự sạch sẽ ở trong con hẻm này thật là tỷ lệ thuận với sự sạch sẽ phồn hoa của bên ngoài con hẻm..
Lâm Vũ Tình ngẩn người, trong lòng chấn động. Sau một khắc Diệp Lăng trực tiếp ôm cô vào trong ngực, miệng trực tiếp in lên, đầu lưỡi giảo hoạt trực tiếp cường thế đi vào, bàn tay cũng dần dần trèo lên đồi núi cao kia.
Sự mềm ngọt trong miệng làm cho Diệp Lăng kém chút là hoàn toàn trầm mê.
Đồi núi cao ngất mềm mại làm cho hormone nam tính của Diệp Lăng phun trào giống như là ngọn núi lửa.
Lâm Vũ Tình cảm giác được bàn tay đầy ma lực kia đang dạo chơi trên người của mình. Thân thể của cô căng cứng giống như bị một nguồn điện chạm vào. Trong đôi môi phấn hồng nhẹ nhàng hừ ra một tiếng thở dốc trầm thấp.
Rống!
Diệp Lăng giống như là một con sư tử phát cuồng, bị một tiếng thở dốc này đánh thức hoàn toàn. Tay kia chuyển hướng tìm kiếm thật sâu trong mật u rậm rạp đầy cây cối kia, sau đó là đến dòng suối nhỏ đang chảy róc rách.
"Diệp... Diệp đại... ca, không muốn... Không được!"
Lâm Vũ Tình thấp giọng thở gấp, hai mắt của cô đã trở nên mơ màng, gương mặt ửng đỏ, hiển nhiên là đã động tình.
Diệp Lăng nghe nói như thế, càng giống như là nghe được một tiếng kèn lệnh thổi tới.
Các huynh đệ, xông lên, vì thắng lợi, vì phụ nữ, vì hạnh phúc của nhị đệ, xông lên về phía trước!
"A!"
Lâm Vũ Tình cảm giác được động tác của hai bàn tay kia ở phía dưới thân mình, thân thể nhất thời triệt để xụi lơ xuống. Trong ánh mắt đã tràn đầy dục sắc, cả người lại không có một tia khí lực, xụi lơ giống như bùn nhão vậy.
Diệp Lăng rút một tay về, cởi dây lưng quần của mình ra, chuẩn bị một phát tiến công để dành thắng lợi cuối cùng. Tuy nhiên lại bị một đôi tay ngọc trực tiếp đè xuống.
"Diệp đại ca, đừng, đừng ở chỗ này được không?"
Lâm Vũ Tình có chút cầu xin nói.
Diệp Lăng lập tức thanh tỉnh lại, hít một hơi thật sâu, chính mình thật là một tên hỗn đản, chẳng lẽ nghĩ muốn làm Lâm Vũ Tình ở trong xe.
Tức giận thu tay về, Diệp Lăng nhẹ nhàng ho khan một tiếng, khuôn mặt đầy về nghiêm trang:
"Vũ Tình, anh là một bác sĩ, là một bác sĩ chăm sóc người bị thương. Anh rất chính trực, anh là đang kiểm tra thân thể của em. Anh nói cho em một tin tức xấu, bộ ngực của em có chút vấn đề."
"À? Làm sao vậy?"
Lâm Vũ Tình ngẩn người, lại đẩy nhanh tốc độ sửa sang lại quần áo.
Diệp Lăng hít sâu một hơi:
"Bộ ngực của em hiện tại đang phát dục, đúng, là đang phát dục, chính xác là đang cần một bác sĩ dạy em làm thế nào để nó phát triển hoàn mỹ. Như vậy đi, quan hệ của hai người chúng ta cũng không cần phải nói rồi, buổi tối bỏ ra một ít thời gian, anh giúp em làm cho nó phát dục một cách hoàn mỹ, ừ, cứ như vậy đi."
"Diệp đại ca, em phát hiện anh đang nói dối nha. Làm sắc lang mà còn nghiêm túc như vậy. Thực sự là người sống trên đời, toàn bộ đều phải dựa vào kĩ năng diễn xuất."
Lâm Vũ Tình xì một tiếng nở nụ cười.
Diệp Lăng hít mũi một cái, xong, bị vạch trần rồi, quên đi. Từ xưa đến nay bản Tiên Đế chính là tên có da mặt dày như tường thành, huống chi là bị một đại mỹ nữ vạch trần đây.
Trải qua một phen mê tình kém chút nữa phát triển thành mưa dông gió giật, kế tiếp hai người liền đàng hoàng đi tới phố đồ cổ.
Phố đồ cổ, nằm ở phía Tây của thành phố Đông Hải, nơi này là thị trường đồ cổ lớn nhất của toàn bộ thành phố Đông Hải. Diện tích ngàn mẫu, có muốn hình muôn vẻ người trà trộn vào đây làm ăn, rất là hỗn tạp.
Diệp Lăng dừng xe, sau khi Lâm Vũ Tình mở cửa xuống xe. Vẻ đẹp của cô giống như là một vì sao, hấp dẫn tất cả ánh mắt của mọi người.
Thấy một màn như vậy, Diệp Lăng rất tự hào ưỡn ngực, cánh tay khẽ cong. Lâm Vũ Tình cười, rất là tự nhiên khoác lên cánh tay của Diệp Lăng. Hai người giống như là một đôi Kim Đồng Ngọc Nữ, đi vào phố đồ cổ.