Một chưởng của Diệp Lăng khiến đám Tiên Đế kinh hãi.
Khốn kiếp, lời tên lưu manh này nói chẳng đáng tin chút nào!
Đã nói là vào nhà tu luyện, sao lại tự đánh mình, hắn nghĩ đầu hắn là dưa hấu à?
“Hảo hán dừng tay!”
“Hạ thủ lưu tình!”
“Khốn kiếp, lão tử liều mạng với ngươi, nhanh ngăn hắn lại!”
Một đám Tiên Đế luống cuống như đầu chính mình sắp bị đánh.
Kết quả, tốc độ tay Diệp Lăng quá nhanh, một chưởng hung hăng bổ ngang đầu đầu.
Ầm!
Tiếng đập thanh thúy khiến tất cả Tiên Đế đều choáng váng nhìn cảnh tượng quỷ dị này.
Bàn tay Diệp Lăng bổ ngang đầu, cực kỳ mạnh mẽ, nhưng đánh xong lại chẳng sứt nổi một miếng da.
“Ha hả...”
Một gã Tiên Đế cười quỷ dị, Diệp Lăng nhìn đám Tiên Đế, ngượng ngùng khoát tay áo.
“Quên nói cho các ngươi biết, gia có thể bay!”
Viu!
Diệp Lăng lập tức chui vào gian nhà Kỳ Lân Trì, biến mất không còn hình bóng.
Gia có thể bay, bọn họ không biết đó là cái quái gì, nhưng đám Tiên Đế này biết mình đã bị Diệp Lăng đùa giỡn!
Chính xác phải nói là tất cả đã bị tên khốn kiếp này cho vào tròng, mặc hắn bài bố.
“Khốn kiếp, tên lưu manh này từ đâu tới, bổn tọa muốn đấm hắn!”
“Xông vào giết thằng nhóc đáng chết này, đồng quy vu tận với hắn!”
“Đúng! Xông lên, giết hắn đi!”
Một đám Tiên Đế giận dữ gào thét, không nén được giận, đã ai gặp phải tên khốn kiếp thích diễn như vậy chưa?
“Được rồi, trở về đi, nếu thực sự có gan vọt vào thì ta phục các ngươi!”
Một gã Tiên Đế thở dài một hơi, lắc đầu, xoay người trốn vào trong hư không.
Diệp Lăng đã đi vào trong Kỳ Lân Trì, bọn họ mà muốn truy cứu, chẳng lẽ phải vọt vào đó giết người hay sao?
“Hừ, hắn chạy nhanh thôi, nếu không lão tử đã làm thịt hắn!”
“Ta đã nói rồi, hắn chỉ biết lừa đảo thôi, các ngươi đừng tin hắn, kết quả loạn hết cả lên, bị lừa rồi thấy chưa?”
“Này này, đừng xong chuyện rồi mới nói!”
“Khốn kiếp. Vừa rồi ngươi năn nỉ nhiệt tình nhất, hét cái gì chứ!”
Đám Tiên Đế hùng hổ trở về trong hư không ẩn núp, nhưng đôi mắt thì nhìn chằm chằm vào gian nhà Kỳ Lân Trì.
Trong gian nhà, Diệp Lăng đắc ý đứng trước một cái ao lớn.
Trong ao tràn đầy chất lỏng màu tím, bên trên phiêu đãng từng luồng ánh sáng lộng lẫy như sương mù.
“Chà chà, có người nói Kỳ Lân Trì này có thể cải tạo thể chất, không biết có thể phát huy bao nhiêu công dụng với ta.”
Diệp Lăng nhếch miệng cười, trực tiếp nhảy vào, mặc cho chất lỏng màu tím chui vào thân thể.
Bọt khí nổi lên mặt ao, sau đó vỡ tan.
Diệp Lăng chìm vào đáy ao, từng luồng lực lượng quỷ dị thẩm thấu trong thân thể.
“Lực lượng này...”
Diệp Lăng trừng mắt, kinh ngạc cảm thụ cảm giác thần kỳ này.
Thân thể hắn cực kì kiên cố, gần như không có bất kỳ nhược điểm, có thể nói là vững như thành đồng cũng không quá đáng.
Nhưng giờ khắc này, vô số dịch thể chui vào cơ thể hắn thông qua lỗ chân lông.
Vù vù!
Lực lượng kia bám vào xương cốt huyết nhục của hắn, không ngừng cải tạo và hoàn thiện thân thể hắn.
Điều này đủ để khiến Diệp Lăng kinh ngạc vạn phần, thậm chí có thể nói là chấn động cũng không quá.
Phải biết rằng, sau khi mở ra sáu Thần Mạch, Diệt Cực Kim Thân đột phá đến bát trọng.
Luận về thân thể khí lực, dù là Thất Kiếp Tiên Đế thì thân thể cũng không mạnh mẽ bằng hắn.
Huống hồ, thân phận Bắc Đẩu Tinh Quân đặc thù, khiến thân thể Diệp Lăng lặng lẽ trở nên cường đại.
Tinh quang thân thể của Bắc Đẩu Tinh Quân tuy không có hiệu quả rõ rệt như hai thể phách còn lại.
Nhưng nó lại là tế thủy trường lưu, bởi vì mỗi thời mỗi khắc nó đều hấp thụ lực lượng tinh quang để rót vào thân thể Diệp Lăng.
Thế nhưng khi thân thể hắn đang trong tình trạng gần như không thể tăng trưởng thêm, chất lỏng này lại có thể khiến hắn lột xác một lần nữa.
“Mạnh mẽ!”
Diệp Lăng chỉ có thể dùng hai chữ này để hình dung sự thần kỳ của Kỳ Lân Trì.
Thậm chí đáy ao còn có hư ảnh Kỳ Lân tí hon chợt ẩn chợt hiện, cực kì huyền diệu.
Không lâu sau, Diệp Lăng trực tiếp nhắm mắt bắt đầu tu luyện, Cửu U Đế Công cùng Diệt Cực Kim Thân đều thi triển đến cực hạn.
Rầm rầm!
Từng luồng chất lỏng màu tím điên cuồng chui vào thân thể Diệp Lăng.
Vô số sợi khí tức không ngừng xâm nhập cơ thể hắn, cải thiện thân thể vô song này.
Cửu U Đế Công vận chuyển điên cuồng như một máy bơm lớn hấp thụ lực lượng trong chất lỏng.
Nếu Kỳ Lân Đế Quân nhìn thấy tốc độ hấp thu của Diệp Lăng, sợ rằng sẽ lập tức ném hắn ra ngoài.
Tốc độ hấp thu của hắn chắc chắn phải nhanh hơn Tiên Đế phổ thông gấp 10 lần.
Phải biết rằng Kỳ Lân Trì này đã tồn tại bao nhiêu năm mới tích được lực lượng như thế.
Nhưng Diệp Lăng vừa đến đã ngoạm một miếng to trên bảo bối của người ta.
“Thống khoái!”
Diệp Lăng rất kích động.
Thể chất biến hóa khiến hắn suýt nữa nhảy lên, cực kì thoải mái.
Tế bào, máu thịt, xương cốt, lục phủ ngũ tạng, thậm chí là cọng tóc cũng đang lột xác.
Có thể tưởng tượng được sau khi xuất quan, lực lượng của Diệp Lăng sẽ lại tăng vọt!
Thời gian nửa tháng chớp mắt liền qua, khái niệm thời gian của Tiên Đế tối thiểu phải tính bằng năm.
Chưa từng nghe nói có Tiên Đế nào dùng ngày để tính toán.
Nửa tháng sau, bên ngoài Kỳ Lân Trì, đám cường giả trong hư không nghiến răng nghiến lợi.
“Đến lúc rồi, không phải chúng ta nên làm gì sao?”
“Làm gì?”
“Không thể giết, chẳng lẽ cũng không thể đánh một trận ư?”
“Làm vậy có phải Thái Hư Thiên Cung sẽ lại có cớ để hỏi tội không?”
“Hắn chỉ là Tứ Kiếp Tiên Đế, còn nhục mạ chúng ta như vậy, đánh một trận thì sao?”
“Ta cũng nghĩ vậy, không giáo huấn tên khốn này, ta thật sự không chịu được!”
Một đám Tiên Đế chửi bới kêu loạn, hận ý sâu sắc.
Đúng lúc này, một thân ảnh đi ra từ trong gian nhà Kỳ Lân Trì.
Dáng người cao ngất cường tráng.
Trong thân thể ẩn chứa lực lượng điên cuồng gào thét như sóng biển!
Đôi mắt sáng rực lóe ra phong mang khiến kẻ khác phải run sợ.
“Tiểu bối!”
“Hôm nay Bổn Tọa phải giáo huấn ngươi, cho ngươi biết cái gì gọi là trời cao đất rộng!”