Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1273 - Chương 1274: Con Đường Làm Giàu

Chương 1274: Con đường làm giàu

Vương Bá Thiên trần truồng rời đi, chỉ mặc mỗi cái quần cộc hoa

Lúc y tới tự tin biết bao, mang theo ngạo khí vô biên.

Nhưng lúc này, cả người sạch sẽ, tất cả bảo bối, ngay cả Không Gian Giới Chỉ cũng không còn.

“Khốn kiếp! Đây rõ ràng là một tên lưu manh!”

Vương Bá Thiên nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt rưng rưng, đi thật xa, y mới quay đầu lại, muốn nhìn kẻ khiến y cả đời khó quên kia.

Nhưng Diệp Lăng vẫn đứng sừng sững ở đó, còn đang vẫy tay!

Vẫy cái píp ấy mà vẫy, cái tên khốn kiếp không biết xấu hổ nhà ngươi chỉ chừa cho ta cái quần cộc, có còn nhân tính nữa hay không!

Vương Bá Thiên thê lương biến mất trong tầm mắt Diệp Lăng, Diệp Lăng mỉm cười, giờ vẫn còn nhiều người tốt ghê.

Ai tốt?

Đương nhiên là mình rồi!

Đã gặp kẻ cướp đường nào mà không giết người chưa, đặc biệt là ở trong hoàn cảnh này, gặp một người là một mạng.

Nơi đây tổng cộng có bao nhiêu người, trong chúng thần đại chiến chỉ có hơn 5000 người mà thôi, vậy nên mỗi tính mạng đều trọng yếu.

Nhìn chiến lợi phẩm của bản thân, một kiện Tiên khí thượng phẩm, đan dược chữa thương, lại thêm mấy trăm ngàn cực phẩm Tiên Thạch.

Chà chà, không ít đâu, mà đây chỉ là gia sản của một tên Tứ Kiếp Tiên Đế.

Cuối cùng hắn cũng hiểu vì sao có nhiều người thích cướp đường như vậy, ra là vì đơn giản, có thể không làm mà hưởng.

“Tên tiếp theo không biết có nên tha mạng hay không.”

Diệp Lăng mỉm cười, trở về góc núi, tiếp tục cuộc đời cường đạo của hắn.

Lúc đầu hắn định đi tìm đội ngũ, đi ngang qua đây, vừa vặn thấy đây là con đường thiết yếu nhất định phải đi qua, bởi vì phía trước là một bình nguyên rộng lớn.

Cho nên Diệp Lăng mới nảy ra suy nghĩ này, đồng thời cũng là một thủ đoạn tìm người.

Tỷ như Vương Bá Thiên biết kẻ cướp của mình là Diệp Lăng, rồi khi người bị cướp càng ngày càng nhiều, người biết đến hắn cũng càng ngày càng nhiều.

Nhiều người biết thì sẽ tiện cho hắn tìm được đội ngũ hơn.

Nhưng Diệp Lăng không thể không phòng trước trường hợp gặp phải kẻ hắn đánh không lại, nếu gặp kẻ khó chơi thì hắn sẽ trốn, dù kẻ địch lật tung chúng thần không gian thì cũng sẽ không tìm được hắn.

Nửa ngày sau, Diệp Lăng nhàn nhã dựa trên một tảng đá xanh, đột nhiên ý thức của hắn khẽ động, mỉm cười.

Trên đường, một nữ tử mặc hồng y vẻ mặt ngưng trọng đi tới, tu vi không yếu, là Tứ Kiếp hậu kỳ.

Tiên Lực hồn hậu, lúc hành tẩu còn khiến không gian bị kiềm nén, tuyệt đối không phải cường giả thông thường.

“Này, mỹ nữ.”

Đột nhiên, Diệp Lăng xuất hiện trên một tảng đá cao, mỉm cười chào hỏi.

Nữ nhân nhìn Diệp Lăng, vẻ băng lãnh tràn ngập đôi mắt, sát khí hiện lên.

“Cút ngay!”

Dứt lời, trong tay nữ nhân xuất hiện một thanh trường kiếm, toàn thân đỏ choét, tản ra kiếm khí nóng bỏng.

Diệp Lăng thấy vậy thì trực tiếp nhảy xuống, lắc đầu, mỉm cười nhìn chằm chằm nữ nhân.

“Chà chà, nữ nhân xinh đẹp như vậy mà nóng nảy thế.”

“Ta không có ý đồ gì, chỉ muốn nói với ngươi một tiếng về vấn đề chức nghiệp bây giờ của ta.”

“Hiện tại ta nhậm chức ở học viện kỹ thuật đánh cướp, ta rất hứng thú với tài phú trên người ngươi, cứ yên tâm là ta không có hứng thú gì với cơ thể ngươi đâu!”

Diệp Lăng cười nói, nữ nhân cầm trường kiếm hỏa hồng tức cười.

“Muốn cướp của ta ư?”

“Có thể, nhưng phải xem ngươi có cái số ấy không.”

Viu!

Trường kiếm chém một nhát, một đạo kiếm quang bị hỏa quang bao vây lao về phía Diệp Lăng, xé rách hư không.

Choang!

Diệp Lăng giơ tay lên, hắn nắm chặt Diệt Tiên Kiếm, nâng kiếm đỡ, trực tiếp đánh nát kiếm quang hỏa hồng.

“Tính tình ngươi nên sửa đổi đi, nóng nảy như vậy sẽ già sớm đó.”

Diệp Lăng còn chưa dứt lời, thân ảnh hỏa hồng kia đã lao đến tấn công hắn.

Ông!

Diệp Lăng lật tay, Bát Cực Khốn Thần Châu lay động trong hư không, tám hạt châu rực rỡ phiêu phù trong hư không, tỏa ra thần quang.

Hào quang lộng lẫy như thác nước trực tiếp bao phủ nữ tử, lực lượng trói buộc đáng sợ nhốt nàng ở chính giữa.

“Hắc hắc, xin lỗi.”

Diệp Lăng nhếch miệng cười, trong mắt hiện lên hung quang.

Hồng y nữ tử lập tức cả kinh, không ngừng chống cự, nhưng không co tác dụng gì, thậm chí càng giãy dụa, lực lượng Bát Cực Khốn Thần Châu lại càng lớn.

Lúc này, Diệp Lăng đã tới bên cạnh nàng, lực lượng Diệt Cực Kim Thân bát trọng và sáu Thần Mạch sôi trào cuồn cuộn.

“KHỐN KIẾP! Ngươi làm gì vậy?!”

“Treo y phục của ta làm gì? Không phải ngươi nói rằng không có hứng thú với thân thể ta sao?!”

“Khốn kiếp, lão nương ta cắn chết tên biến thái nhà ngươi!”

“Hu hu, nếu ngươi dám đụng đến thân thể ta, ta liền tự sát, hu hu!”

Y phục hồng sắc tung bay, sau đó là giầy, Diệp Lăng điên cuồng thoát y như lang như hổ.

Kẻ không biết chắc sẽ tưởng rằng người này chuẩn bị làm chuyện thất đức, kỳ thực hắn chỉ muốn tuân theo hành vi chuẩn tắc của mình mà thôi.

Cướp đường, không cướp sạch sẽ không bỏ qua!

Mười phút sau, hồng y nữ tử chỉ còn lại nội y, cánh tay trắng nõn như ngọc che trước ngực, trong mắt tràn đầy nước mắt.

“Ngươi là súc sinh, khốn kiếp!”

Nữ nhân chửi ầm lên, ai có thể ngờ được rằng trong chúng thần đại chiến tràn ngập nguy cơ sinh tử, nhưng trận chiến đầu tiên là bị cướp cơ chứ!

Diệp Lăng đen mặt, âm trầm nhìn nữ nhân, nữ nhân sợ hãi cả người run run.

“Ta nói ta là cướp!”

“Xin hãy tôn trọng nghề nghiệp của ta, cầm y phục của ngươi rồi cút đi!”

Diệp Lăng xua tay, sau đó lại vỗ ót.

“Ây da, quên mất, hãy nhớ kĩ ta nhé, ta là Diệp Lăng của Thái Hư Thiên Cung!”

Diệp Lăng còn tự hào vỗ ngực, lòng tin tràn đầy.

Nữ nhân choáng váng, làm cướp mà còn tự giới thiệu, ngươi không thấy mất mặt à!

“Diệp Lăng!”

“Được, ta nhớ kỹ ngươi rồi, tuyệt đối đừng để ta bắt được cơ hội!”

Nữ nhân nói xong, cầm y phục trên mặt đất rồi đi thẳng, không lưu luyến chút nào.

“Tên khốn kiếp này mạnh thật!”

“Lão nương còn chưa kịp thi triển chút lực lượng nào, còn có hạt châu đáng sợ kia nữa, đó rốt cuộc là cái gì?!”

Nghĩ tới đây, nữ nhân cắn răng, tốc độ nhanh hơn, nàng muốn báo thù!

Không lăng trì tên khốn kiếp này, nàng tuyệt đối sẽ không bỏ qua.

Diệp Lăng thì hăng hái tra xét thành quả của mình.

Ồ, không tồi đâu, giàu hơn tên Đại Đao Vương Ngũ kia, riêng cực phẩm Tiên Thạch là đã có chừng hơn 20 vạn.

“Đến đây đi, dê béo nhanh tới đây nào.”

“Đây là con đường làm giàu vừa nhanh vừa dễ!”

Đôi mắt Diệp Lăng tỏa ánh sáng, tuy hắn có vô số bảo bối, nhưng có ai ngại có nhiều Tiên Thạch chứ?

Vì vậy, 3 ngày sau, Diệp Lăng nổi danh!

Trong vòng 3 ngày, Diệp Lăng đánh cướp 28 tên đáng thương.

Thậm chí trong đó còn có hai cường giả Tứ Kiếp đỉnh phong, hai lần đó, Diệp Lăng phải dùng đến con bài chưa lật thì mới thành công.

28 người, 6 kẻ bị Diệp Lăng làm thịt, sáu tên quỷ đui mù!!

Bình Luận (0)
Comment