Đôi mắt Dương Tứ Lang màu đỏ tươi, ngưng trọng nhìn Diệp Lăng.
Tên cướp đáng chết này quá mạnh, thần thông tuyệt học Thất Tinh Thiên Thương – thần thông trân quý nhất gia tộc, vậy mà lại bị kẻ này ung dung hóa giải, Dương Tứ Lang không thể nào tin được.
“Thất Tinh Thiên Thương, thương thứ hai, giết!”
Rống!
Dương Tứ Lang gầm lên giận dữ, bàn chân giẫm một cái, trong hư không, một vì sao rực rỡ lại xuất hiện.
Vì sao lóe sáng, lực lượng tràn ngập, tinh quang ngưng tụ truyền đến trường thương trong tay Dương Tứ Lang.
Vù vù!
Trường thương toát ra tinh quang rực rỡ, ngay sau đó, xung quanh thanh trường thương xuất hiện hư ảnh vì sao, tỏa ra hào quang khiến người ta khiếp sợ.
Viu!
Dương Tứ Lang tiến lên, ngay sau đó, trường thương tỏa ra thương quang sắc bén hung hăng đâm về hướng Diệp Lăng.
Một chiêu đơn giản nhưng lại làm cả hư không run rẩy, nó hung ác điên cuồng như liệt hỏa.
Khí tức Diệp Lăng trầm ổn, trường thương dần tiến sát đến trước mắt, thậm chí hắn đã cảm nhận được một tia thương ý lạnh lẽo trực tiếp đóng băng máu tươi của mình!
“Ở trước mặt ta, ai dám xưng Thất Tinh!”
Ầm!
Ngay sau đó, Tinh Quang Chi Thể bạo phát, khí tức Bắc Đẩu Tinh Quân điên cuồng tràn ra, lượn lờ xung quanh thân thể Diệp Lăng.
Vô số tinh quang lặng yên xuất hiện vây lấy hắn, khiến hắn trở nên thần uy bất phàm.
“Nhất kiếm trảm tam sinh, trảm!”
Leng keng!
Diệt Tiên Kiếm vung lên, kiếm quang lập tức phóng ra.
Khi kiếm quang xuất hiện, Diệt Tiên Kiếm trong tay Diệp Lăng đã đỡ lấy trường thương trong tay Dương Tứ Lang.
Lực lượng bạo phát, mặt đất rạn nứt, bụi đất tung bay, ngọn núi bên cạnh cũng chịu ảnh hưởng, đất đá lăn từ trên núi xuống.
Ầm ầm, khối đá nện xuống đất, có khối thì nát bấy giữa không trung, biến thành tro bụi.
“Thiên Cương, thương thứ ba, giết!”
Dương Tứ Lang cắn răng rống to, cánh tay run rẩy có cảm giác như sắp không cố được nữa, trong hư không, vì sao thứ ba được thắp sáng.
Ầm!
Lực lượng cuồn cuộn tràn vào trong cơ thể Dương Tứ Lang, cánh tay vốn đang run rẩy đột nhiên trở nên cường tráng.
Keng!
Mũi thương va chạm mũi kiếm, tia lửa không ngừng lóe lên, tay Dương Tứ Lang xoay trường thương.
Ầm ầm!
Mũi thương cấp tốc xoay tròn, cánh tay Diệp Lăng chấn động, ngay sau đó, trường thương được ánh sao bao vây, điên cuồng đánh về phía hắn.
“Không được!”
Diệp Lăng liên tục lui lại, Lôi Vực ngưng tụ dưới chân, nhưng vừa mới ngưng tụ thành hình, vô số đạo lôi đình lập tức bị trường thương xé nát.
Ầm ầm, lôi quang hủy diệt, Lôi Vực hoàn toàn tiêu thất.
Thấy trường thương càng ngày càng gần, Diệp Lăng cắn răng, lực lượng sáu Thần Mạch lập tức ngưng tụ vào hai tay.
“Cút ngay cho ta!”
Diệt Tiên Kiếm chém mạnh!
Trường thương bị hất văng qua một bên, nhưng hai tay Diệp Lăng lại không ngừng run rẩy, lòng bàn tay tê dại.
“Quả nhiên là không thể xem thường bất luận kẻ nào trong chúng thần đại chiến.”
Diệp Lăng đứng vững, tự lẩm bẩm với bản thân, tuyển thủ tham gia chúng thần đại chiến, dù là Vương Bá Thiên – kẻ đầu tiên bị hắn cướp thì cũng là một nhân vật lợi hại.
Kẻ có thể đi tới chúng thần đại chiến đều là người được bá chủ của các thế lực đặt kỳ vọng, sao có thể không có chút bản lĩnh nào chứ.
“Nhưng gặp phải ta thì ngươi xui rồi!”
Diệp Lăng hít sâu một hơi, Diệt Cực Kim Thân bát trọng, sáu Thần Mạch, Cửu Đại Tiên Anh, Cửu U Đế Công hoàn toàn thi triển.
Giờ khắc này, chiến lực của hắn tăng lên đến cực hạn!
Muốn chiến thì chiến đi, Diệp Lăng ta chưa bao giờ sợ bất luận kẻ nào.
“Thiên thương, thương thứ tư, giết!”
Bỗng nhiên, vì sao thứ 4 ngưng tụ, tất cả lực lượng của 4 vì sao đều tập trung lên trường thương của Dương Tứ Lang.
Lực lượng kinh thiên động địa ẩn chứa trong trường thương đủ để xé nát thiên địa.
“Chưởng Trung Tiên Quốc, trấn áp!”
Diệp Lăng không chút do dự lật tay một cái, một bàn tay khổng lồ xuất hiện trong hư không.
Năm ngón tay lưu chuyển thần quang, tỏa ra khí tức huyền diệu mịt mờ.
Trong lòng bàn tay, cung điện san sát, Tiên Khí tràn ngập, thậm chí còn đang không ngừng tràn ra khí tức đáng sợ, như thể đây là một thế giới độc lập.
“Giết!”
Dương Tứ Lang không sợ hãi chút nào, y tiến lên, trường thương trong tay hung ác đánh tới như độc xà.
Thân ảnh như cuồng phong càn quét tất cả xung quanh, thương ý nghiêm nghị sắc bén.
“Tứ Lang thật mạnh mẽ!”
Hỏa Linh Nhi ngơ ngác nói, có thể nói rằng Dương Tứ Lang này là võ si trong thất huynh đệ Dương gia, trừ thất đệ ra thì y mạnh nhất.
Thiên thương hàng lâm, trong nháy mắt đã tới sát bên người Diệp Lăng.
Đúng lúc này, bàn tay khổng lồ đã giáng xuống.
Chưởng Trung Tiên Quốc rơi xuống, hư không vỡ nát.
Trong lòng bàn tay, trong tiên quốc lấp lánh kia thậm chí có vô số thân ảnh mơ hồ, đó là các anh linh của Cửu Thiên Thái Thanh Cung.
Ầm!
Bàn tay điên cuồng rơi xuống, hung hăng trấn áp Dương Tứ Lang.
Dương Tứ Lang kinh hãi, y ngẩng đầu, trừng mắt nhìn cự chưởng, sau đó y gầm lên giận dữ, vì sao thứ 5 xuất hiện.
Vù vù!
Lực lượng 5 vì sao tràn vào trường thương, tỏa ra quang huy chói lòa.
“Phá cho ta!”
Viu!
Dương Tứ Lang buông tha việc giết Diệp Lăng, bởi vì y biết một chiêu này không giết được hắn, y còn có thể bị một chưởng này đập chết!
Thân ảnh y phóng lên cao, trong con ngươi lóe lên hung quang.
Trường thương lao lên, thương quang xán lạn.
Crắc!
Mũi thương trực tiếp đâm trúng lòng bàn tay, vết tích tan vỡ lập tức tràn ngập bàn tay khổng lồ.
Nhưng lực lượng đáng sợ vẫn giáng xuống.
Phụt!
Ngay sau đó, thân thể Dương Tứ Lang chấn động, máu tươi bắn ra từ lồng ngực y.
“Thương thứ 6, ngưng tụ!”
Dương Tứ Lang rống giận, sáu vì sao rực rỡ hoàn toàn chiếm đoạt toàn bộ hư không!
Lực lượng sao trời ngưng tụ trong thân thể Dương Tứ Lang.
Dương Tứ Lang cầm trường thương, thân thể chấn động, cánh tay hung hăng đâm một cái.
Rào rào!
Chưởng Trung Tiên Quốc hoàn toàn vỡ vụn, nhưng lực lượng cũng đã đánh lên thân thể Dương Tứ Lang!