Giờ khắc này, không gian như ngưng lại.
Hai huynh đệ Dương gia cùng Hỏa Linh Nhi kịch liệt chấn động, thậm chí không dám hô hấp, trơ mắt nhìn cảnh tượng đặc sắc tuyệt luân này.
Ầm!
Ngay sau đó, hai luồng lực lượng hoàn toàn bạo phát.
Hào quang chói lóa đan vào nhau, lực hủy diệt phát ra khiến hư không rung động.
Lực lượng càn quét đại địa, điên cuồng khuếch tán ra bốn phía.
Ngọn núi bị lực lượng này xuyên thủng, tạo thành một cái động lớn có thể nhìn xuyên qua.
Y phục của Diệp Lăng và Dương Tứ Lang phần phật bay múa, đôi mắt hai người cuộn trào chiến ý mãnh liệt.
Viu!
Đột nhiên, một tia sáng phóng ra, lao về phía Bắc Đấu Thất Tinh trong hư không.
Ngay sau đó, Bắc Đấu Thất Tinh trực tiếp bị đánh nát, không có sức chống chả, nó hoàn toàn tiêu tán trong hư không.
Phụt!
Lồng ngực Diệp Lăng chấn động, hắn phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, chân mềm nhũn, một chân quỳ xuống đất.
“Được!”
Hai huynh đệ Dương gia vui mừng hét lên, tên khốn kiếp này bại trận rồi.
“Không hổ là Tứ ca, một thương này đúng là vô địch, tên khốn kia không thể nào đỡ được.”
“Ha hả, Tứ ca mà lại, ta cảm thấy thiên phú Tứ ca cũng chẳng thua kém gì thất đệ, nhưng thất đệ vẫn là giỏi nhất, ha ha!”
“Hừ, tiểu tử, rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt, giờ sáng mắt ra chưa?”
Hai huynh đệ và Hỏa Linh Nhi châm chọc cười nói, ánh mắt nhìn Dương Tứ Lang cầm trường thương đứng thẳng tràn đầy kính nể.
“Ta, thất bại rồi.”
Lúc này, Dương Tứ Lang đột nhiên mở miệng, những lời này khiến hai huynh đệ Dương gia và Hỏa Linh Nhi hoàn toàn choáng váng.
“Cái gì?! Tứ ca, ngươi nói gì đó? Rõ ràng hắn đã ngã xuống mà.”
“Đúng vậy Tứ ca, làm sao vậy? Sao lại nói mình thất bại, sự thật đang rành rành trước mắt đây!”
Hai huynh đệ Dương gia vội vã quát, đùa gì thế? Diệp Lăng đã đứng không vững, vậy mà ngươi nói mình thất bại, đùa gì thế.
Nhưng hai huynh đệ vừa dứt lời, lồng ngực Dương Tứ Lang chấn động, y lập tức lùi lại.
Đồng thời, máu tươi văng ra, từng tiếng nổ vang kịch liệt truyền ra từ trong thân thể Dương Tứ Lang.
“Tứ ca!”
Hai huynh đệ Dương gia trực tiếp xông qua, sắc mặt vô cùng lo lắng.
Mà người chấn động nhất không phải ai khác, mà chính là Hỏa Linh Nhi, vừa rồi nàng rất vui khi Diệp Lăng ngã xuống, nhưng hiện nay, thế cục đã xoay ngược, biến thành Dương Tứ Lang thất bại.
Phụt!
Dương Tứ Lang lui lại, y phun ra một ngụm máu tươi, mắt nhắm nghiền, thân thể mềm nhũn, ngã thẳng xuống đất, tứ chi chậm rãi run rẩy.
“Tứ ca! Tứ ca!”
“Tứ ca! Ta sẽ báo thù cho ngươi, ta sẽ báo thù cho ngươi!”
Hai huynh đệ Dương gia điên cuồng hét lên, nhưng lại bị Dương Tứ Lang run run ngăn lại, y ra sức giơ tay lên, kéo chặt hai huynh đệ, bọn họ nhìn chằm chằm Dương Tứ Lang.
“Ta thua rồi.”
Lại là ba chữ này, viền mắt hai huynh đệ Dương gia đỏ lên, không muốn tin tưởng.
Dương gia có 7 huynh đệ, chỉ có bốn người bọn họ đi tới Tiên Đế, ba ca ca đã chết trong Thiên Kiếp.
Trên hành trình này, hai huynh đệ Dương gia và cả Dương Thất Lang đều được Dương Tứ Lang chiếu cố.
Huynh trưởng như cha, Dương Tứ Lang không còn ba người ca ca, y trở thành tồn tại như phụ thân, có uy tín rất cao trong các huynh đệ.
Y không cường đại như Dương Thất Lang, nhưng quyền uy trong các huynh đệ lại là cao nhất.
Lúc này, Diệp Lăng gắng gượng đứng lên, hắn nhìn Dương Tứ Lang, hít sâu một hơi, chậm rãi đi tới bên cạnh y.
“Ngươi rất mạnh!”
Diệp Lăng nghiêm túc nói, hắn đang nói thật, quả thực Dương Tứ Lang rất mạnh, rất rất mạnh!
Hơn nữa, nếu không phải hắn có tinh quang chi thể, nếu không phải là Bắc Đẩu Tinh Quân, sợ rằng hắn cũng không thể sống sót trải qua một thương này.
Lực lượng sáu Thần Mạch, Diệt Cực Kim Thân Đệ bát trọng đều không thể giúp hắn đỡ được sát chiêu ấy.
Sau cùng, hắn sử dụng lực lượng tinh thần đánh vỡ Bắc Đấu Thất Tinh nên mới chiếm chút thượng phong, nếu không, lực lượng hai người căn bản là ngang nhau.
Cho nên hắn mới nói rằng Dương Tứ Lang rất mạnh, thực lực của y tuyệt đối là nhân tài kiệt xuất trong cảnh giới Tứ Kiếp Tiên Đế!
“Ngươi đừng ở đó mà nói mát!”
“Cút ngay cho ta, nếu không, ta sẽ không tha cho ngươi!”
Hai huynh đệ Dương gia rít gào rống giận với Diệp Lăng, tròng mắt đỏ sậm nhìn chòng chọc vào Diệp Lăng.
Hỏa Linh Nhi cũng tới bên Dương Tứ Lang, đề phòng nhìn Diệp Lăng.
“Ta thua rồi, bại tâm phục khẩu phục.”
“Ta chỉ muốn hỏi ngươi, có phải Thất Tinh Thiên Thương vô dụng với ngươi hay không?!”
Dương Tứ Lang gian nan lên tiếng, dường như mỗi chữ đều khiến y phải chịu đựng áp lực rất lớn.
Hai huynh đệ Dương gia lập tức trừng mắt nhìn Dương Tứ Lang, bọn họ không tin được lời tứ ca vừa nói.
Vô dụng với hắn ư?
Đùa gì thế? Chẳng lẽ hắn là Thánh Nhân.
Phải biết rằng Thất Tinh Thiên Thương có thể mượn dùng lực lượng Bắc Đấu Thất Tinh, cường giả bình thường không thể ngăn cản lực lượng này.
Nhưng Bắc Đấu Thất Tinh vô dụng với hắn ư?
“Đúng.”
“Ta không biết ngươi tu vi thất đệ ngươi thế nào, thế nhưng nếu hắn cũng thi triển Thất Tinh Thiên Thương, ta cũng sẽ thắng, tuyệt đối không bại!”
Diệp Lăng bình thản đáp, hắn không biết Dương Thất Lang thế nào, nhưng chỉ cần là Thất Tinh Thiên Thương, vậy hắn sẽ không bại.
Bởi vì bản thân hắn đã đứng ở thế bất bại!
Hắn chưởng khống Bắc Đấu Thất Tinh, sao có thể bị lực lượng của Bắc Đấu Thất Tinh đả thương, vậy thì quá nực cười.
“Nực cười, thực là nực cười.”
“Chưa bao giờ ta nghe chuyện gì nực cười đến vậy.”
“Thất Tinh Thiên Thương của Dương gia ta được xưng là vô địch cùng cảnh giới, ngươi dám chê bai nó ư?!”
Rõ ràng là huynh đệ Dương gia không tin, cũng không muốn tin tưởng.
Diệp Lăng nhún vai, nếu không tin thì chẳng còn gì để nói.
“Ta thua rồi, ta sẽ tuân thủ hứa hẹn của mình, trong chúng thần đại chiến, ta quy phục ngươi!”
Dương Tứ Lang được hai huynh đệ đỡ dậy, y thở hổn hển nói.
“Tứ ca!”
“Chúng ta có thể liều mạng mà!”
“Đúng vậy Dương Tứ ca, ngươi chỉ muốn ra mặt cho ta, tại sao phải chịu uất ức như thế!”
Hỏa Linh Nhi lo lắng vội vã ngăn cản.
Dương Tứ Lang nhìn mấy người bọn họ, y lắc đầu.
“Ta nói, là bốn người chúng ta!”
Hai huynh đệ và Hỏa Linh Nhi đều kinh hãi.
4 người bọn họ?