Hơn trăm Tiên Đế cảm thấy rợn tóc gáy, thậm chí kẻ tâm trí không vững đã không ngừng rút lui, thân thể run rẩy.
Dương Tứ Lang ra một thương, Diệp Lăng ra một thương!
Chỉ hai thương đã khiến hơn trăm cường giả Tiên Đế kinh hãi khủng hoảng, không kẻ nào dám... đứng ra nữa.
“Có thể ta không giết được toàn bộ các ngươi, thế nhưng đồng quy vu tận kéo theo một nửa thì không thành vấn đề.”
“Nhưng trong số các ngươi, có ai can đảm dám chịu chết không?”
Diệp Lăng cười lạnh, mũi kiếm chỉ thẳng một gã Tứ Kiếp Tiên Đế đỉnh phong, cười dữ tợn.
“Tứ Kiếp đỉnh phong thì sao, ngươi dám đứng ra, ta dám giết!”
“Phải nói rõ trước, ta không sợ gì cả!”
Diệp Lăng nhếch miệng cười, Tứ Kiếp Tiên Đế đỉnh phong kia lập tức lui lại một bước, sắc mặt tái xanh.
Diệp Lăng và Dương Tứ Lang quá mạnh mẽ, còn có hai huynh đệ Dương gia, và cả Đổng Phi – cường giả Tứ Kiếp đỉnh phong sâu không lường được.
Đội hình như vậy muốn giết một cường giả Tứ Kiếp đỉnh phong thì quá đơn giản, thậm chí không cần tốn nhiều sức.
“Các ngươi lên đi...!”
“Vài người tiên phong, chỉ cần giữ chân được bọn họ, chúng ta đồng loạt ra tay là có thể tiêu diệt cả đám!”
Tứ Kiếp Tiên Đế đỉnh phong vừa lui lại rống lên với mọi người, nhưng Diệp Lăng lại cười châm chọc.
Một đám ô hợp không biết lẫn nhau, có thể trông cậy kẻ nào đi bán mạng chứ?
Quả nhiên, Tiên Đế kia vừa dứt lời, đám Tiên Đế xung quanh lập tức ồn ào.
“Ah, ngươi nghĩ hay lắm, ai lên kẻ đó sẽ chết, làm như không ai hiểu vậy!”
“Đúng vậy, ngươi lên trước đi, chỉ cần ngươi dám xông lên, chúng ta liền xông lên!”
“Đúng đúng! Ai không xông lên thì là tên khốn, lên đi!”
Đám Tiên Đế xung quanh ồn ào, không kẻ nào có gan đi lên, đều sợ chết.
Đây chính là ý đồ của Diệp Lăng, nếu quân đội chân chính đến đây, kỷ luật thép không thể dao động, vậy thì hắn đã chạy từ lâu rồi.
“Các ngươi đừng kích ta!”
Tứ Kiếp Tiên Đế đỉnh phong cắn răng, tròng mắt đỏ lên, bước ra một bước.
Ầm!
Bốn người Dương Ngũ Lang, Dương Lục Lang, Đổng Phi, Hỏa Linh Nhi thủ thế sẵn sàng, khí tức điên cuồng.
Diệp Lăng chỉ cười, tỏ vẻ châm chọc.
“Chà chà, có gan đấy, bội phục, ngươi tới đây đi.”
Diệp Lăng bước đến, ngay sau đó, tất cả Tiên Đế đều trừng mắt, kinh ngạc nhìn một màn quỷ dị trước mắt.
Khi Diệp Lăng bước một bước, hai bên trái phải của hắn đột nhiên xuất hiện thêm hai Diệp Lăng!
Bọn họ giống nhau như đúc, ngay cả khí tức cũng hoàn toàn tương đồng, không chút khác biệt, đó căn bản không phải là phân thân, cũng không phải ảo ảnh.
“Cái gì?! Không thể nào!”
“Đây là ba bản tôn ư? Không thể nào.”
“Một tên đã đánh không lại, hiện tại có tận ba người ư?”
“Phi, không biết xấu hổ, so nhiều người đúng không? Bên lão tử có hơn trăm cường giả, ngươi làm được gì chứ!”
Ba bản thể của Diệp Lăng nhìn thẳng vào kẻ phát ngôn cuối cùng, tên kia cười lạnh, lập tức xoay người trốn vào trong đoàn người.
“Tới đây, nhanh lên, đừng chậm trễ thời gian.”
“Lão tử còn nhiều việc lắm, nhanh đến đây nhận lấy cái chết, thuận tiện tranh thủ chút thời gian quý giá cho đám huynh đệ không thân không quen này của ngươi.”
Ngay sau đó, toàn bộ chiến trường trở nên âm trầm, mọi người nhìn chằm chằm vào cường giả Tứ Kiếp đỉnh phong kia.
Nếu gã xông lên, nếu không bị miểu sát, kết cục chắc chắn sẽ là bị hơn trăm Tiên Đế đánh hội đồng.
Sắp tới chắc chắn sẽ là một hồi huyết chiến, lúc này, mấy người Dương Tứ Lang đổ mồ hôi, nhưng vẫn cắn răng kiên trì.
Chỉ có Diệp Lăng tỏ ra lạnh nhạt, liếc nhìn tên kia, biểu tình tràn đầy khinh miệt.
Đồ giả dối, ngươi không bị cướp, chỉ tới đây giúp người khác mà thôi, ngươi dám xông lên liều mạng thật à?
“Ha hả.”
Tứ Kiếp Tiên Đế đỉnh phong cười lạnh, nhìn mọi người xung quanh.
“Ta đâu có ngu, ta chỉ tới hỗ trợ, sao ta phải lấy mạng mình để kéo dài thời gian cho đám người xa lạ các ngươi?”
“Các ngươi nghĩ hay quá nhỉ, lão tử không chơi nữa, tạm biệt!”
Dứt lời, tên Tứ Kiếp đỉnh phong này xoay người rời đi, bóng lưng hiu quạnh, cô độc xót xa.
Tên khốn, sao ngươi lại chạy, xông lên đi chứ...!
Nếu ngươi không xông lên, vậy thì còn tên ngốc nào dám đi lên chịu chết chứ, vất vả lắm mới kích động được một tên, thế mà chỉ to mồm vài câu xong đòi đi!
“Còn ai nữa!”
Diệp Lăng vui vẻ, 5 cường giả bên cạnh hắn lập tức bước ra, chiến ý tăng mạnh.
Ầm!
Chiến ý chấn động, thiết huyết vô biên, đám Tiên Đế rung động nói không nên lời.
“Hừ! Diệp Lăng!”
“Diệp Lăng Thái Hư Thiên Cung, ngươi nhớ kỹ cho ta, sớm muộn gì ta cũng sẽ tính sổ với ngươi!”
Đột nhiên, một gã Tiên Đế cắn răng nghiến lợi nói, sau đó lập tức xoay người rời khỏi, trợ thủ của hắn cũng cùng biến mất.
Có người thứ nhất, vậy thì kết cục an toàn đã cách không xa.
“Hẹn gặp lại!”
“Sai, không cần gặp lại!”
Viu!
Lại thêm một đám người rời đi, mấy người Dương Tứ Lang vui vẻ trong lòng, nhưng không thể biểu hiện ra ngoài.
Nhỡ đâu đám người kia quay lại nhìn thấy thì xong đời, phải giả vờ nghiêm túc, kiên trì tới cùng!
“Tiểu tử, coi như ngươi giỏi, lão tử đành chấp nhận, nhưng ngươi cứ cẩn thận đấy!”
“Lão tử mà bắt được ngươi, chắc chắn sẽ đánh gãy chân ngươi, hừ.”
Lại thêm một đám người rời đi.
Sau đó, lần lượt từng nhóm người rời đi, trước khi đi, bọn họ đều đe dọa Diệp Lăng một phen.
Diệp Lăng chả thèm quan tâm, một đám ô hợp tụ chung một chỗ sao có thể làm nên trò trống gì, vậy thì càng không cần nhắc đến sau này.
Mấy người Dương Tứ Lang và Đổng Phi bên cạnh hắn lộ vẻ kích động, tròng mắt tỏa sáng.
Từ xưa đến nay, đây là lần đầu tiên ăn cướp mà bị đại quân hơn trăm người vây công, vốn tưởng là tuyệt lộ, cuối cùng lại tìm được đường sống trong chỗ chết.
Mấy người nhìn Diệp Lăng, cảm thán người này thật can đảm!
Nếu không, chỉ có mấy người bọn họ đối mặt thì kết cục chắc chắn là xong đời, có lẽ bây giờ đã bị nghiền thành cám.
Nếu Diệp Lăng không đứng ra ngăn chặn, đè khí thế bọn họ xuống thì sợ rằng đám người kia sẽ không rời đi.
“Về sau chúng ta vẫn có thể muốn làm gì thì làm đúng không?”
Dương Lục Lang chép miệng, tròng mắt tỏa sáng.
Dương Tứ Lang vỗ đầu một cái, nhìn huynh đệ nhà mình, thở dài thật dài.
“Xong rồi.”
“Huynh đệ Dương gia chính nghĩa trung hậu hiện tại không còn nữa rồi.”
Mấy người sững sờ, sau đó phá lên cười.
Đúng lúc này, Đổng Phi đột nhiên trừng mắt, nắm chặt đơn đao.
“Lại có người tới!”
Cái gì?
Lại tới nữa á?
Mấy người vội vã ngẩng đầu, chỉ thấy một người cao ngạo đi đến trong gió lạnh, tay cầm đơn đao ngăm đen, khí tức cô lãnh.