Tiên Đế bị Diệp Lăng ngăn cản xoay người lại, gã cười dữ tợn nhìn Diệp Lăng.
“Đúng là một kẻ không biết sống chết, ngươi nghĩ mình là ai, đồ của Khải Thiên Tiên Đế ta mà cũng dám đoạt ư?!”
Khải Thiên Tiên Đế, đường đường Tứ Kiếp Tiên Đế đỉnh phong, gã có tư cách tiến vào chúng thần đại chiến, chứng tỏ chiến lực của gã cũng rất bất phàm.
“Có tư cách hay không thì ngươi có thể thử xem, ba hoa cái gì?”
“Chẳng lẽ, Khải Thiên ngươi dùng bản lĩnh ăn nói để tiến vào chúng thần đại chiến ư, nếu vậy thì quá khó tin.”
Diệp Lăng cười lạnh, vung vẩy Diệt Tiên Kiếm, lập tức, kiếm quang lóe lên.
Cường giả tranh đấu khắp nơi, quanh mỗi quang đoàn đều có cường giả không ngừng chém giết, máu văng như mưa.
Thần khí hấp dẫn nhất, quanh đó tập trung hơn 500 cường giả điên cuồng tranh đoạt.
Ở đây chỉ có Diệp Lăng cùng Khải Thiên Tiên Đế, những người khác đều đang tranh đoạt các bảo bối còn lại.
“Dùng miệng hay dùng tài, ngươi có thể thử xem!”
Đùng!
Khải Thiên Tiên Đế giẫm chân một cái, dưới chân gã xuất hiện vết tích vỡ vụn lan ra như mạng nhện.
“Tiểu tử, tin ta đi, trước khi ngươi chết, ngươi nhất định sẽ hối hận.”
Khải Thiên Tiên Đế cười, đối diện, Diệp Lăng chân thành gật đầu với Khải Thiên Tiên Đế khiến gã sửng sốt.
“Trước khi chết chắc chắn sẽ hối hận về rất nhiều chuyện, nhưng đó là chuyện xảy ra trước lúc chết, còn bây giờ, có thể ngươi phải suy nghĩ vấn đề này trước đấy.”
Diệp Lăng bình thản nói, trong cơ thể, lực lượng tiến vào cơ thể hắn sau khi Cửu Thiên Thái Thanh Cung giết Thiên Ma ngoại vực hoàn toàn bạo phát.
Ầm!
Ngay sau đó, phong vân càn quét quanh Diệp Lăng, trong đôi mắt hắn lóe ra phong mang sâm nhiên, Tiên Lực chấn động, Cửu Đại Tiên Anh tựa như bạo động.
Lực lượng mạnh mẽ chảy khắp toàn thân Diệp Lăng, giờ khắc này, cảnh giới của hắn hoàn toàn đột phá!
Tứ Kiếp Tiên Đế trung kỳ!
Đột phá cảnh giới chỉ trong chớp mắt, Cửu U Đế Công vẫn còn đang không ngừng cắn nuốt lực lượng huyết quang.
Vù vù!
Lực lượng ấy khiến thực lực và cảnh giới Diệp Lăng lặng lẽ thuế biến.
Dương Thất Lang từng đánh chết một Thiên Ma ngoại vực nho nhỏ, nhận được huyết quang khiến y gần đột phá, vậy huyết quang khổng lồ mà Diệp Lăng lấy được sẽ khủng bố đến mức nào.
Hơn nữa Diệp Lăng có Cửu Đại Tiên Anh, nếu hắn chỉ có một Tiên Anh, sợ rằng huyết quang này đã đẩy hắn trực tiếp lên tới cảnh giới Ngũ Kiếp.
Diệp Lăng đột phá khiến Khải Thiên Tiên Đế sững sờ, nhưng gã lập tức cười lạnh, lộ vẻ khinh thường, gã lắc đầu.
“Chỉ đột phá một cảnh giới nhỏ mà ngươi cảm thấy có thể áp chế ta ư? Ta sẽ khiến ngươi phải thất vọng!”
Ầm!
Khải Thiên Tiên Đế giơ đao, lực lượng Tứ Kiếp đỉnh phong dồn vào cánh tay, tay vung lên, đơn đao vung mạnh như được dùng hết khí lực.
Leng keng!
Ánh đao lóe sáng chói mắt, chém về phía Diệp Lăng, giờ khắc này, Diệp Lăng cảm thấy cả người lạnh toát, dường như khí huyết cũng đông lại.
“Quả nhiên kẻ có thể tham gia chúng thần đại chiến đều không phải hạng yếu kém.”
“Tứ Kiếp đỉnh phong thì cũng là người nổi bật trong cảnh giới của mình.”
Diệp Lăng cảm thán, đối mặt một đao này, hắn không sợ chút nào.
“Một đao mà thôi, có thể làm gì ta chứ?”
Diệp Lăng lạnh giọng quát, lập tức kiếm quang bắn ra từ Diệt Tiên Kiếm, lóe lên một cái, nó đã tới sát trước mặt kẻ địch.
Viu!
Kiếm quang hung hăng đánh trúng đơn đao của Khải Thiên Tiên Đế, răng rắc, tiếng vang thanh thúy, sắc mặt hai người đều biến đổi.
“Không được!”
Thân ảnh hai người cấp tốc rời khỏi, hai người vừa dời đi, lực lượng đáng sợ như bão tố càn quét lan ra.
Ùng ùng!
Như cuồng phong càn quét tàn vân, đáng sợ vô biên!
Diệp Lăng lùi lại vài chục bước mới ngừng lại, sắc mặt hơi trắng, nhưng không hề bị thương.
Dù sao hắn có Long Phượng bảo thể che chở, chút công kích này chẳng là gì đối với hắn.
Một bên khác, Khải Thiên Tiên Đế hít sâu một hơi, sắc mặt đỏ lên, khí huyết dâng trào, ngưng trọng nhìn Diệp Lăng.
Gã không ngờ thực lực Diệp Lăng lại đáng sợ như vậy.
“Ta đã xem thường ngươi rồi.”
“Nhưng kết cục chỉ có một, ngươi nhất định phải chết!”
Thân thể Khải Thiên Tiên Đế chấn động, bỗng nhiên giơ đơn đao lên!
Ánh đao rực rỡ xen lẫn một luồng khí tức tịch diệt phóng ra.
Nhưng ngay sau đó, Khải Thiên Tiên Đế lập tức trừng mắt, trái tim đập loạn nhịp.
Đối diện gã, bên cạnh Diệp Lăng quỷ dị xuất hiện hai thân ảnh giống hắn như đúc. Khí tức tương đồng, có thể nói là hai bản thể!
“Chuyện gì thế? Con bà nó!!”
Khải Thiên Tiên Đế lập tức chửi ầm lên, không thể tin được cảnh tượng trước mắt.
Một Diệp Lăng đã khiến gã cảm thấy vướng tay vướng chân, vậy mà giờ có tận ba Diệp Lăng ư?
“Ta thừa nhận ngươi xứng đáng khiến ta sử xuất toàn lực, đây là vinh quang của ngươi!”
Khải Thiên Tiên Đế điều chỉnh trạng thái, đối thủ là ba Diệp Lăng, sợ rằng chiến cuộc sẽ rất thảm liệt, nhưng gã tin rằng cuối cùng mình sẽ chiến thắng.
“Với một kẻ tự tin thái quá như ngươi, ta chỉ muốn nói một câu.”
“Đồ ngu ngốc!”
Diệp Lăng cười lạnh, tay chỉ một điểm, một hạt châu tản ra thần quang xán lạn lập tức bay lên.
Bát Cực Khốn Thần Châu!
Ầm!
Hạt châu hóa thành tám, tám hạt châu tản ra tia sáng bao phủ Khải Thiên Tiên Đế.
Khải Thiên Tiên Đế còn đang chấn động lập tức cảm thấy mình như đang bị giam trong một cái lồng sắt, hơn nữa lực lượng trong cơ thể gã không ngừng bị xói mòn.
“Cái gì?!”
Khải Thiên Tiên Đế lập tức sợ hãi rống lên, đơn đao hung hăng bổ xuống, ánh đao đập lên màn sáng.
Ù ù!
Màn sáng rung động, nhưng không hề có dấu hiệu tổn hại.
Lúc này, hai Diệp Lăng trực tiếp vọt tới, quanh thân lóe lên tử kim quang.
“Giết!”
Hai Diệp Lăng đồng thời rống to, Khải Thiên Tiên Đế bị Bát Cực Khốn Thần Châu vây nhốt lập tức kinh hãi thất sắc.
“Con bà nó!!”
“Đừng đùa.”
Lực lượng như một cơn lũ rít gào đánh về phía gã.
Lúc này, Diệp Lăng cười lạnh, trực tiếp vọt về phía quang đoàn, bàn tay nắm chặt lấy nó.
Khải Thiên Tiên Đế đang ngăn cản thế công của hai Diệp Lăng thấy vậy thì tức muốn hộc máu.
“Ngươi không biết xấu hổ, ngươi dám bẫy ta!”
Khải Thiên Tiên Đế tức giận chửi ầm lên.