Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1303 - Chương 1304: Ngươi Còn Non Lắm!

Chương 1304: Ngươi còn non lắm!

Kiếm quang lóe lên, hư không sáng rọi!

Diệt Tiên Kiếm chém ra một luồng kiếm quang mờ mịt, nó trực tiếp lao về phía các vì tinh tú trong hư không.

Vù vù!

Lực lượng trong tinh tú như được truyền vào Diệt Tiên Kiếm trong tay Diệp Lăng.

Rầm rầm rầm!

Thân thể Mộ Dung Trường Ca không ngừng chấn động, lôi sát đột kích khiến gã choáng váng.

Khi gã tỉnh táo lại, Diệp Lăng đứng trên hư không nở nụ cười.

“Chết đi!”

Diệp Lăng vung tay, kiếm quang ngưng tụ trên Diệt Tiên Kiếm hoàn toàn bùng nổ, hung hăng bổ tới Mộ Dung Trường Ca.

“Phá cho ta!”

Sắc mặt Mộ Dung Trường Ca đại biến, cầm đơn đao chặn lại, gã phun một ngụm máu tươi tưới lên đao, huyết quang nháy mắt tăng vọt.

Ầm!

Huyết quang lóe ra, nhưng trong thế công của Diệt Tiên Kiếm, nó không thể chặn lại dù chỉ trong khoảnh khắc đã trực tiếp vỡ nát.

Sau đó, kiếm quang mang theo sát khí ngập trời hung hăng đánh xuống Mộ Dung Trường Ca.

Mộ Dung Trường Ca rống to, hai cánh tay cật lực giơ lên, đơn đao che trên đỉnh đầu gã.

Ầm!

Đột nhiên, kiếm quang chói lóa càn quét toàn bộ thiên địa, cát vàng tung bay.

Sau khi hào quang tán đi, Mộ Dung Trường Ca vẫn giữ chặt đơn đao chẳn trên đỉnh đầu, sừng sững bất động.

Phụt!

Đột nhiên, lồng ngực Mộ Dung Trường Ca chấn động, máu tươi phun ra.

Chân gã mềm nhũn, một gối quỳ rạp xuống đất, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, khóe miệng rỉ máu nhỏ xuống mặt đất.

Tí tách... Tí tách.

“Ha hả.”

“Ngươi quả thực rất mạnh, không hổ là người tu vi Tam Kiếp Tiên Đế sơ kỳ có thể xông đến tầng 5 Thông Thiên tháp.”

Mộ Dung Trường Ca ngẩng đầu, tròng mắt đỏ tươi chằng chịt tơ máu.

Mộ Dung Trường Ca đứng dậy, dù cánh tay nắm đơn đao đang run rẩy không ngừng, gã vẫn tỏa ra sát khí dạt dào như trước.

“Đáng tiếc, nếu ngươi chỉ có chút thủ đoạn này thì hôm nay kẻ phải chết chính là ngươi!”

Thanh âm gã lạnh như băng không chứa chút cảm tình, nghe vậy, Diệp Lăng nhếch miệng nở nụ cười.

Mộ Dung Trường Ca thủ đoạn phi phàm, thực lực cũng rất mạnh mẽ, không hổ là kẻ đứng thứ 6 trên chúng thần bảng.

Nhưng Diệp Lăng đã đột phá cảnh giới, không sợ hãi chút nào.

Trong cơ thể hắn có Cửu Đại Tiên Anh, cộng thêm các thần thông công pháp khác, nhờ vậy hắn chẳng khác gì một tên yêu nghiệt.

Dù nguy cơ sinh tử đang ở ngay trước mắt, nhưng trong cơ thể hắn vẫn tồn tại một đạo lực lượng nóng bỏng!

“Ai chết ai sống, ngươi thử xem chẳng phải sẽ biết sao?”

Diệp Lăng mỉm cười, nụ cười chứa đựng sát khí khát máu khiến người ta rợn cả tóc gáy.

Đột nhiên, Mộ Dung Trường Ca phun ra một ngụm máu tươi, máu tươi tưới lên thân đao trong tay gã, huyết quang lượn lờ.

Diệp Lăng sững sờ, chuyện gì vậy? Đang yên đang lành sao lại hộc máu?

Nhưng ngay sau đó, Diệp Lăng nhìn thấy máu tươi trên thân đao quỷ dị hóa thành từng đạo dấu ấn huyết hồng, rồi chui vào bên trong.

Ầm!

Sát khí vô biên mang theo huyết khí tận trời điên cuồng càn quét tràn ra.

“Huyết Đao, Tru Tiên Diệt Phật!”

Mộ Dung Trường Ca ngẩng đầu nở nụ cười quỷ dị, trong mắt gã đã không còn lý trí, chỉ còn lại sát khí bạo ngược cùng với lệ khí nồng nặc.

Viu!

Khi Mộ Dung Trường Ca cử động, sau lưng gã hiện lên biển máu vô biên!

Diệp Lăng giật mình, biển máu trong hư không đang điên cuồng cuốn tới, khiến hắn có chút kinh hồn táng đảm.

“Huyết Đao?”

“Vậy thì sao?!”

Diệp Lăng gầm lên, Lôi Vực ngưng tụ, Diệt Tiên Kiếm tỏa quang mang.

Ầm!

Hai người lao vào nhau, đao kiếm chạm nhau, thân thể hai người đều chấn động.

Huyết Đao bộc phát ra lực lượng quỷ dị ảnh hưởng tâm trí, khiến Diệp Lăng có cảm giác như linh hồn sắp rời đi.

Hơn nữa huyết tinh ngập trời, Diệp Lăng khó tránh khỏi bị ảnh hưởng, chiến ý nồng đậm bị huyết quang đánh tan vài phần.

Diệp Lăng kinh ngạc, Mộ Dung Trường Ca cũng không khá hơn.

Cực điểm chân ý và hủy diệt chân ý ngưng tụ khiến mỗi công kích của Diệp Lăng đều cực kì sắc bén.

Cộng thêm Cuồng Lôi kiếm pháp tinh diệu, mỗi kiếm đều khiến đối thủ cảm thấy tê dại, cho nên Mộ Dung Trường Ca cũng cảm thấy vô cùng kinh hãi.

Trong nháy mắt, hai người đã giao thủ trên dưới trăm chiêu, từng chiêu đều khiến hư không vỡ vụn.

Ầm ầm!

Lôi Vực dưới chân Diệp Lăng điên cuồng bạo phát, hóa thành Lôi Long không ngừng oanh kích Mộ Dung Trường Ca.

Nó còn tỏa ra sức lôi kéo mạnh mẽ khiến Mộ Dung Trường Ca như bị kéo vào vũng bùn, khiến gã nửa bước khó đi.

“Chết đi cho ta!”

Mộ Dung Trường Ca đột nhiên rống giận, cổ tay nhắc lên hung hăng bổ đao xuống người Diệp Lăng.

Ầm!

Diệp Lăng nâng kiếm ngăn chặn, lực lượng mạnh mẽ khiến hắn không nhịn được phải rút lui.

Viu!

Lại thêm một đao hung hãn đánh tới.

Ầm!

Diệp Lăng chấn động, sắc mặt dữ tợn.

“Thích hét à?”

“Có ai không biết chứ!”

Diệp Lăng lập tức rống to vung kiếm.

Viu!

Kiếm quang chói mắt hung hăng lao đi, chặn lại đơn đao đang bổ tới.

Đao kiếm kịch liệt giao tranh, cánh tay hai người không ngừng run rẩy.

Keng!

Đao kiếm đụng nhau, tia lửa không ngừng lóe ra.

Hai người run rẩy không ngừng, nghiến răng nghiến lợi, lực lượng dũng mãnh truyền vào đao kiếm.

Người nào lui, người đó liền bại!

“So lực lượng với ta, ngươi còn non lắm!”

Đột nhiên, Diệp Lăng cười lạnh.

Ầm!

Trong cơ thể hắn, sáu Thần Mạch phát uy, tử kim quang mịt mờ bao phủ!

Mộ Dung Trường Ca đang liều mạng giao chiến bị đánh lui, bị cỗ sức mạnh khủng khiếp đột nhiên bạo phát này đánh cho không kịp phòng bị.

Phụt!

Khi Mộ Dung Trường Ca lui lại, gã lại hộc máu, sắc mặt càng tái nhợt.

“Đáng chết!”

Đôi mắt Mộ Dung Trường Ca khôi phục tỉnh táo, nhưng ngay sau đó, hồng quang trong mắt lại tràn ngập.

Lúc này nó càng thêm nồng đậm.

Khi Mộ Dung Trường Ca lui lại, Diệp Lăng thuận thế chém một nhát.

Ầm ầm!

Kiếm quang chém trúng lồng ngực Mộ Dung Trường Ca, để lại một lỗ hổng đáng sợ!

Bình Luận (0)
Comment