Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1334 - Chương 1335: Đạo Hữu Xin Dừng Bước

Chương 1335: Đạo hữu xin dừng bước

Lão bằng hữu!

Nói chính xác hơn thì kẻ này là một nhân vật đáng sợ, còn là đối thủ một mất một còn mà Tây Vương Mẫu dặn đi dặn lại phải cẩn thận trước khi Diệp Lăng tiến vào Đế Vực!

“Được rồi, ta biết rồi, nhưng ta vừa trở về, không thoải mái cho lắm nên không gặp đâu.”

“Phiền cung chủ giúp ta nói với Đế Quân một tiếng, thật ngại quá.”

Diệp Lăng nhún vai, giả vờ không thoải mái nói.

Hàn Cầm Hổ kinh ngạc nhìn Diệp Lăng.

Diệp Lăng sắc mặt hồng nhuận, khí tức hồn hậu, đâu giống như đang không thoải mái, nhưng nếu Diệp Lăng đã nói vậy thì chắc là có nguyên nhân.

Vì vậy Hàn Cầm Hổ không cưỡng ép, y quan tâm hỏi thăm vài câu rồi bảo Diệp Lăng về nghỉ ngơi, sau đó xoay người rời đi.

Sau khi Hàn Cầm Hổ rời đi, Diệp Lăng hít sâu một hơi, trong mắt lóe phong mang.

“Thân Công Báo!”

Diệp Lăng gằn từng chữ, thần sắc nghiêm nghị.

Lão bằng hữu của Thái Hư Đế Quân mà Hàn Cầm Hổ nói đến chắc chắn là tên khốn kiếp hay cười híp mắt này!

Ở thời điểm Phong Thần Chi Chiến, cái tên đáng chết này với một câu đạo hữu xin dừng bước đã chôn không biết bao nhiêu sư huynh đệ đồng môn, tiễn bọn họ lên Phong Thần Bảng.

Câu nói đơn giản này có thể gọi là pháp bảo uy lực mạnh nhất trong Phong Thần Chi Chiến và trong tam giới rộng lớn.

Sau khi Phong Thần Chi Chiến kết thúc, Thân Công Báo đắc tội quá nhiều người, không chỉ địch nhân, ngay cả sư huynh đệ đồng môn cũng hận gã thấu xương.

Dù sao, có rất nhiều người có thể thoát được đại kiếp này, nhưng lại bị tên vô sỉ này nói mấy câu lừa dối mà ngoan ngoãn dâng mạng.

Thân Công Báo cũng hiểu cách làm người của mình, sau khi Phong Thần Chi Chiến kết thúc, gã trực tiếp rời khỏi tam giới, đi tới Đế Vực.

Sau đó quen biết Diệp Lăng, nhưng sau vài lần cơ duyên xảo hợp, hai người bắt đầu kết thành hận thù, cuối cùng không thể cứu vãn.

Cuối cùng, Diệp Lăng cầm Diệt Tiên Kiếm đuổi giết cái tên không biết xấu hổ này 300 năm, khiến gã hốt hoảng chạy trốn, cuối cùng mới giữ được một cái mạng.

Sau đó Diệp Lăng trở lại tam giới, không bao giờ gặp lại Thân Công Báo, cũng không nghe được tin tức về gã.

Không nhờ lúc này Thân Công Báo lại ở đây!

Diệp Lăng thở dài, ngồi trên ghế, ánh mắt không ngừng láo liên.

Nếu Thân Công Báo phát hiện ra hắn, vậy chắc chắn hắn chỉ có một con đường chết.

Dù có Nhất Khí Hóa Tam Thanh thì cũng không cứu được mạng Diệp Lăng.

Thân Công Báo sống sót từ Phong Thần Chi Chiến, tuyệt đối là nhân vật đáng sợ trong mắt vô số người.

Bây giờ Diệp Lăng chỉ có tu vi Ngũ Kiếp sơ kỳ, nếu đối kháng Thân Công Báo thì có lẽ chẳng tổn thương nổi một cọng lông của gã.

“Xem ra chỉ có thể trốn.”

Trong đôi mắt Diệp Lăng lóe lên vẻ hung hãn.

“Nhưng nếu tránh không thoát, vậy Thân Công Báo ngươi tự cầu nhiều phúc đi!”

Thân Công Báo!

Dù gã cường thịnh thế nào thì cũng chỉ là Cửu Kiếp Tiên Đế mà thôi, chỉ cần Diệp Lăng cản được một kích của gã, vậy đám người Tây Vương Mẫu sẽ kịp thời tới đây.

Khi ấy, dù Thân Công Báo có mạnh hơn nữa thì cũng chỉ là một con kiến hôi với đám người Tây Vương Mẫu.

Thời gian chậm rãi trôi qua, mãi cho đến đêm muộn, ánh sao lấp lánh treo trên trời đêm, Diệp Lăng vẫn nhắm mắt dưỡng thần trong phòng.

Cốc cốc.

Đột nhiên, cửa phòng mở ra, Diệp Lăng lập tức đứng lên.

“Diệp Lăng, ta nghe Cầm Hổ nói ngươi khó chịu, vậy nên ghé thăm ngươi một chút.”

“Ngươi là đại công thần của Thái Hư Thiên Cung ta, về tình về lý, bổn tọa cũng phải tới một chuyến!”

Là giọng Thái Hư Đế Quân!

Sắc mặt Diệp Lăng lộ vẻ ngưng trọng, Thái Hư Đế Quân đã tới đây, Thân Công Báo cũng đang ở đây ư?

Quả nhiên, một đạo khí tức kinh khủng như có như không chậm rãi bao phủ gian nhà của Diệp Lăng, khí tức này Diệp Lăng không thể quen thuộc hơn được nữa.

Trong giả dối lộ ra một chút hung ác độc địa, trong bạo ngược xen lẫn một tia gian xảo.

“Thân huynh, ngươi là bạn cũ của ta, nếu tiểu huynh đệ của ta có chuyện gì, ngươi phải hỗ trợ đấy.”

“Ngươi kiến thức rộng rãi, nếu ngươi xuất thủ, tiểu huynh đệ của ta chắc chắn sẽ không có bất cứ vấn đề gì.”

Thái Hư Đế Quân cười lớn, sau đó một tiếng cười khác vang lên cạnh ông.

Ngay sau đó, mấy bóng người xuất hiện trước mắt Diệp Lăng.

Thái Hư Đế Quân, Hàn Cầm Hổ và cả mấy vị cao tầng, nhưng Diệp Lăng lấp tức chú ý tới nam tử đứng cạnh Thái Hư Đế Quân.

Người đó mặc đạo bào âm dương, gò má có chút gầy gò, đôi mắt hẹp dài lóe lên hào quang kinh người.

Hai ngón tay gã đang vuốt ria mép, khóe môi nhếch lên nụ cười quái dị.

“Tới đây, Thân huynh, đây chính là đại công thần của Thái Hư Thiên Cung chúng ta.”

Thái Hư Đế Quân đi tới bên cạnh Diệp Lăng, vỗ bả vai Diệp Lăng, cười lên ha hả.

Sau đó, Thái Hư Đế Quân chỉ Thân Công Báo, giới thiệu với Diệp Lăng.

“Vị này là một vị đại năng thông thiên triệt địa.”

“Nếu hắn chịu chỉ điểm ngươi vài câu, vậy đó sẽ là một kỳ ngộ lớn.”

Vừa nói chuyện, Thái Hư Đế Quân còn ra hiệu cho Diệp Lăng, ý bảo hắn bái kiến Thân Công Báo.

Đối diện, Thân Công Báo nhìn dáng dấp Diệp Lăng thì có chút nghi hoặc.

Ngay sau đó, Thân Công Báo chấn động, trong mắt nhanh chóng tràn ngập vẻ hung hãn.

“Tại hạ Diệp Lăng, bái kiến Đế Quân.”

Diệp Lăng hít sâu một hơi, tiến lên một bước, chắp tay nói với Thân Công Báo.

Thân Công Báo mỉm cười, ánh mắt nhìn Diệp Lăng hơi khác thường.

“Vị đạo hữu này trông thật quen thuộc.”

“Không biết chúng ta có biết nhau hay không?”

Lời Thân Công Báo nói khiến mọi người ở đây đều sững sờ.

Quen nhau ư?

Diệp Lăng tu vi thế nào, sao có thể quen biết Thân Công Báo.

“Đế Quân, ta nghĩ chắc ngươi nhận lầm người rồi.”

Diệp Lăng cười nhạt đáp, nhưng trong cơ thể đã kích hoạt mọi lực lượng, đề phòng chuẩn bị phản kích.

Mấy vị cường giả khác liên tục gật đầu, sao hai người bọn họ có thể quen biết được.

Chắc chắn là nhận lầm người thôi.

Nhưng Thân Công Báo lại vuốt ria mép, bí hiểm lắc đầu.

“Ta thấy ngươi cực kỳ giống một người bạn cũ của ta.”

Bạn cũ?

Diệp Lăng cười lạnh, sau đó chắp tay với Thái Hư Đế Quân.

“Đế Quân, quả thực ta không quá thoải mái, thật ngại quá, ta muốn ra ngoài hít thở không khí.”

“Xin Đế Quân hiểu cho.”

Dứt lời, Diệp Lăng xoay người đi thẳng ra ngoài phòng.

Thái Hư Đế Quân và chúng cường giả choáng váng.

Diệp Lăng điên rồi à? Sao lại không hiểu chuyện như vậy, nếu đắc tội Thân Công Báo thì sao?

“Đạo hữu xin dừng bước!”

Ngay sau đó, một câu nói kinh điển đã chôn không biết bao nhiêu cường giả vang lên!

Bình Luận (0)
Comment