Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị ( Dịch )

Chương 1348 - Chương 1349: Hiện Trạng Lôi Vực

Chương 1349: Hiện trạng Lôi Vực

Trong Lôi Cung, Diệp Lăng ngồi trên chủ vị, hai hàng cường giả phía dưới ngồi rất quy củ.

Lúc trước Diệp Lăng nổi trận lôi đình trong thành, bọn họ sợ hãi trái tim đập loạn.

Đã bao nhiêu năm rồi, bọn họ chưa từng thấy Diệp Lăng tức giận đến vậy.

“Các ngươi nhất định phải chú ý.”

“Hậu phương là căn cơ của Lôi Vực, không được xảy ra bất kỳ vấn đề gì!”

Diệp Lăng đứng dậy, chậm rãi nói, mọi người gật đầu.

Kỳ thực, hiện nay Lôi Vực được bốn người Trầm Nguyệt Tâm, Mạc Tư Thanh, Mạc Tinh, Đông Châu liên thủ thống trị ngay ngắn rõ ràng, vô cùng phồn vinh.

Nhưng lãnh thổ quá lớn, khó tránh khỏi có nơi quản lý chưa nghiêm, nhưng những nơi này lại là nơi trọng yếu nhất.

Diệp Lăng hiểu quá rõ những sơ hở này có thể gây ra nguy hại thế nào, nó sẽ tạo thành hậu quả nghiêm trọng đối với danh tiếng của Lôi Vực.

“Đến đây, để ta giới thiệu cho các ngươi một chút, những người này là các huynh đệ cùng ta rời khỏi Đế Vực.”

Diệp Lăng đi tới trước mặt mọi người, giới thiệu đám người Ngô Tài Thần, chín người này thực lực hung hãn, tuyệt đối là chín vị đại tướng.

“Đây là các huynh đệ đã theo ta đánh hạ giang sơn, sau này các ngươi sẽ kề vai chiến đấu, có vấn đề gì thì có thể nói cho ta biết, đừng mâu thuẫn hay âm thầm chịu đựng.”

Diệp Lăng chậm rãi cười nói, mọi người đều gật đầu.

Trong thời gian hắn không ở đây, tốc độ tu luyện của những người này làm Diệp Lăng rất thoả mãn!

Kẻ tu vi cao nhất vẫn là Mạc Tinh – cái tên có vận khí tốt đến nghịch thiên này, hiện nay y đã là cường giả Tiên Đế Ngũ Kiếp hậu kỳ.

Tên này tu luyện gần như không có bình cảnh, danh tiếng Phúc La Vương không phải là hư danh.

Tiếp đó, Diệp Phi, Tiểu Bạch, Tiểu Kim đều đã tới Tứ Kiếp đỉnh phong, phối hợp với thân thể đáng sợ của bọn họ, gần như không có địch thủ trong cảnh giới Tứ Kiếp Tiên Đế.

Tiểu Hắc lại càng mạnh hơn, y đột phá đến Tiên Đế Ngũ Kiếp trung kỳ, cộng thêm thể chất nghịch thiên miễn dịch thần thông, e rằng có thể đánh được cả Lục Kiếp Tiên Đế.

Bốn đại Thần Thú nay đã đột phá đến Ngũ Kiếp Tiên Đế, khi liên thủ sẽ vô cùng hung tàn.

Hoàng Phủ Triều Ca, Hoàng Phủ Vô Địch, Mãnh Hổ, Hải Đông Thanh, Kim Triển, Niếp Thánh Tiên Đế, một đám cường giả này có kẻ Ngũ Kiếp, có kẻ Tứ Kiếp, tu vi đều có tăng thêm.

Kẻ khiến Diệp Lăng bất ngờ nhất vẫn là Thần Phong, Ngạo Hồng Trần cùng với Diệp Vô Đạo.

Ba tên này đã đột phá đến Tứ Kiếp sơ kỳ, tốc độ này khiến Diệp Lăng cũng phải kinh diễm.

Phải biết rằng, trước khi Diệp Lăng rời đi, ba tên này chỉ là Tiên Tôn hậu kỳ, mới bao nhiêu năm trôi qua, vậy mà đã lao đến cảnh giới Tứ Kiếp Tiên Đế.

Giờ Táng Hoa cũng đột phá đến Tứ Kiếp đỉnh phong, sắp đến Ngũ Kiếp Tiên Đế.

Đông Châu cũng đã bước đến Ngũ Kiếp, hiện nay là đại cao thủ Ngũ Kiếp hậu kỳ.

Trầm Nguyệt Tâm và Mạc Tư Thanh được vô số bảo bối bồi dưỡng, kéo tu vi lên tới cảnh giới Tiên Tôn.

Đối với hai nàng mà nói, chuyện này rất không dễ dàng, nếu muốn đột phá đến Tiên Đế thì hai nàng cần một cơ duyên.

“Các ngươi phân tích đại khái tình huống chúng ta đang phải đối mặt đi.”

Diệp Lăng về chỗ ngồi, chậm rãi nói, Mạc Tinh gật đầu, y đứng dậy, thần sắc ngạo nghễ.

“Hiện nay, chúng ta là 1 trong 2 nhị lưu thế lực duy nhất còn sót lại trên bản đồ Vạn Lôi cương vực.”

“Những năm gần đây, uy danh Lôi Vực chúng ta như sấm đánh bên tai, không ít thế lực kinh hồn táng đảm, không ít lãnh thổ quy phục trở thành bộ hạ của chúng ta.”

“Hiện nay, chúng ta cách mục tiêu thu phục Vạn Lôi cương vực rất gần, chỉ còn Hoàng Thiên lãnh thổ đang cản trở chúng ta.”

“Hoàng Thiên lãnh thổ thực lực không yếu, chủ nhân Hoàng Thiên lãnh thổ đã đột phá đến Lục Kiếp Tiên Đế, dưới trướng có vô số cường giả.”

“Mấy năm nay chiến tranh thường xảy ra, nhưng đa số là lưỡng bại câu thương, không chiếm được bất cứ ưu thế nào, vậy nên tạm thời ngừng chiến, bắt đầu phát triển.”

Diệp Lăng gật đầu, hắn đứng dậy, mỉm cười nhìn mọi người.

“Nhất định phải chiếm lấy Vạn Lôi cương vực, trong vòng 10 năm, phải chiếm đoạt Hoàng Thiên lãnh thổ cho lão tử!”

Ầm!

Một đám cường giả kích động, chiến ý tuôn trào, cuối cùng cũng có cơ hội cùng Diệp Lăng bắt đầu một cuộc chiến mới điên cuồng nhiệt huyết rồi.

“Ha ha, cung chủ ngươi yên tâm, lần này Mãnh Hổ ta tuyệt đối sẽ làm tiên phong, má nó, mấy năm nay đánh nhau mà ức chế muốn chết, cuối cùng cũng có thể hoạt động gân cốt!”

“Lão Hổ, ngươi đừng gáy sớm, trận đầu sẽ do Hải Đông Thanh ta đánh!”

“Hừ, thực lực các ngươi có vậy mà dám kiêu ngạo ư? Để đấy cho Thanh Long đại gia, cam đoan quét ngang Hoàng Thiên lãnh thổ trong vòng 3 ngày, các ngươi có tin không?”

“Thanh Long, lời ngươi nói không thể đại biểu cho Tứ Thần Thú chúng ta, còn đòi ba ngày, dù cho ngươi ba tháng thì cũng chỉ là đi chịu chết!”

Một đám cường giả kêu gào như một đám sói đói cực kỳ tàn ác.

Đám người Ngô Tài Thần nghe vậy thì tinh thần lập tức tỉnh táo, vừa tới mà đã được chiến, thật sảng khoái!

“Diệp Lăng, không đúng, hiện tại nên gọi là cung chủ.”

“Trước đây khi ngươi mời ta tới đây không phải là đã nói để ta đánh đã nghiền sao? Vậy trận đầu tiên này có phải nên để ta ra tay hay không?”

“Đúng vậy, cung chủ, huynh đệ Dương gia chúng ta cũng muốn đánh, tuyệt đối sẽ không làm ngươi mất mặt!”

Một đám người chẳng có kẻ nào bình thường, đều là kẻ chỉ lo thiên hạ không loạn, huống chi bọn họ vừa mới đến Lôi Cung, bọn họ cần lập chiến công để đứng vững gót chân tại đây.

Nếu không, bọn họ đều là người tâm cao khí ngạo, sao có thể tồn tại nhờ xem sắc mặt người khác.

Diệp Lăng nở nụ cười, nhìn đám người Dương Tứ Lang, trong mắt lóe tinh quang.

“Mấy người các ngươi tuyệt đối sẽ lĩnh trận đầu!”

Trận đầu?

Nghĩa là sao? Vừa đến đã được trổ tài rồi ư?.

“Được rồi, chưa bàn chuyện này vội, hôm nay vẫn theo lệ cũ, không say không về, ha ha!”

Diệp Lăng tuyên bố, mọi người hú hét.

Sau đó, Diệp Lăng giải thích chế độ phúc lợi và khen thưởng của Lôi Cung cho đám người Ngô Tài Thần, chín tên này kích động dâng trào.

Trong tất cả lãnh thổ quanh đây, không nơi nào có phúc lợi sánh bằng Lôi Vực.

Hiện nay, có không biết bao nhiêu cường giả nhằm vào phúc lợi kinh khủng này mà gia nhập Lôi Cung.

Ban đêm, tinh quang xán lạn.

Trong Lôi Cung, đèn đuốc sáng trưng, vô số cái bàn bày trên khoảng sân rộng lớn, các vị cường giả ngồi sau bàn.

“Các huynh đệ.”

“Hãy hoan nghênh Tài Thần mà mọi người gia nhập Lôi Cung chúng ta.”

“Hôm nay, nhiệm vụ của các ngươi chỉ có một, chuốc say bọn họ cho lão tử!”

Một đám Tiên Đế sáng mắt nhìn chằm chằm chín người Ngô Tài Thần.

“Con bà nó!!”

“Ta cảm thấy tình huống không ổn rồi!”

“Tới đây, uống đi, ta không tin có kẻ nào có thể chuốc say Vương Bá Thiên ta!”

Trong nháy mắt, cuộc nhậu bắt đầu.

Bình Luận (0)
Comment